Lạy Chúa,
Như một quy luật tự nhiên mà Chúa đã đặt ra nơi cuộc sống này, là bất cứ một tổ chức nào cũng cần người lãnh đạo. Người lãnh đạo như cái đầu điều khiển tất cả các bộ phận khác trên cơ thể để nhằm phục vụ lợi ích chung. Ngay cả nơi những sinh vật nhỏ bé như đàn kiến, đàn ong, nếu muốn duy trì một sự đoàn kết và có được sức mạnh tập thể, chúng cũng cần phải quy phục một hay một số con trong đàn. Một dàn nhạc, để có thể chơi hài hòa và ăn khớp với nhau thì cần một nhạc trưởng. Vị thuyền trưởng sẽ giúp cho chuyến hành trình của con tàu ra khơi và an toàn cập bến. Ở bất cứ nơi đâu, người lãnh đạo cũng là một yếu tố cần thiết giúp tạo nên sự hiệp nhất, thịnh vượng và một cuộc sống an vui.
Chúng con chân nhận rằng Chúa chính là vị lãnh đạo tối cao của chúng con. Khi mọi sự quy phục Chúa thì đều nằm trong trật tự và triển nở không ngừng. Nhưng Chúa cũng cắt cử một số người thay mặt Chúa để lãnh đạo chúng con cách hữu hình, giúp cho đời sống của chúng con được hạnh phúc. Ngay từ trong Cựu Ước, Chúa đã sai Môsê lãnh đạo dân Chúa đi ra khỏi vùng đất Ai Cập và hành trình trong đất hứa. Rồi Ngài cũng xức dầu tấn phong các vị vua để quán xuyến mọi việc trong quốc gia. Họ có nhiệm vụ phải đặt lợi ích của thần dân lên hàng đầu, tìm kiếm những giải pháp tối ưu để hạn chế những tiêu cực và phát huy những tích cực để đời sống con người được thăng tiến. Họ lãnh nhận quyền lực từ Chúa để có thể thực thi nhiệm vụ của mình một cách tốt đẹp nhất. Làm lãnh đạo, đó là một sứ mạng Chúa trao, là một ơn ban từ trời, chứ không đơn thuần là do tài khéo của cá nhân.
Lịch sử nhân loại đã trải qua nhiều biến cố thăng trầm lớn nhỏ. Chúa đã cho xuất hiện biết bao vị minh quân để giúp đỡ con người. Trong thời chiến, họ dũng cảm xông pha trận mạc, chẳng ngại chi cái chết rình chờ. Có khi không thể chợp mắt vì phải suy nghĩ tìm cách giúp cứu vãn hòa bình, làm sao để những thiệt hại nằm ở mức độ thấp nhất. Họ đã hy sinh đã tuổi xuân, một lòng đem hết tài sức để cống hiến cho quốc gia, để mưu cầu an vui cho thần dân yêu dấu. Trong thời bình, họ tìm đủ mọi cách để quốc thái dân an, người người được cơm ngon áo ấm, loại trừ những tệ nạn ra khỏi cuộc sống con người, thưởng phạt phân mình, thiết lập một nền công lý cho xã hội, cho đất nước. Họ cố gắng phát triển kinh tế, giúp người dân có công ăn việc làm, có nơi cư ngụ ấm cúng. Trong tương quan với các nước láng giềng, họ đối thoại, lắng nghe, giao hảo, trợ giúp nhau, để người dân có điều kiện giao thương, làm phong phú nền văn hóa và đời sống của nhau. Những vị minh quân ấy quả thực là những món qua quý báu Chúa dành cho nhân loại chúng con. Họ đã hy sinh một đời vì người khác. Họ ra đi, nhưng tiếng thơm của họ vẫn còn sống mãi qua muôn thế hệ về sau.
Chúng con biết, thật không dễ để trở thành một nhà lãnh đạo tốt. Có quyền trong tay, nhưng phải sử dụng sao cho hướng đến thiện ích. Người lãnh đạo là bộ mặt của đất nước, là sự tín nhiệm của tất cả người dân. Họ là nơi mà người dân đặt trọn niềm hy vọng. Người dân mong chờ nơi họ những tiếng nói, những quyết định giúp cho đời sống của mình được triển nở trong sự hài hòa với nhau. Họ không được quyền sử dụng quyền lực mà người dân trao cho để phục vụ cho lợi ích của riêng mình, để thỏa mãn cho những ích kỷ của mình, để vun vén, thu góp cho mình. Người dân đưa họ lên vị trí cao là để họ phục vụ người khác, chứ không phải để chà đạp công lý, bao che tội lỗi, bất chấp lương tri. Họ được tạo cho những điều kiện tốt nhất để có thể chăm lo cho thần dân, vì một quyết định của họ có thể làm ảnh hưởng đến nhiều người, có thể làm tổn hại hay mang lại lợi ích ở một cấp độ vĩ mô. Làm sao để có thể dung hòa giữa một quyền lực lớn lao và một đời sống khiêm nhu phục vụ, ấy là một điều chẳng dễ dàng tí nào.
Ai trong chúng con cũng mong ước được sống trong một đất nước thái bình, nơi mà mọi người được tôn trọng phẩm giá, được tạo điều kiện tối đa để phát triển, nơi không còn tiếng súng đạn, tiếng khóc than ai oán. Chúng con mong muốn xã hội của chúng con được bình an, người già được chăm sóc đầy đủ, trẻ em được cắp sách đến trường, mọi người có công ăn việc làm ổn định. Một đất nước thanh bình, nơi mà người ta đối xử với nhau bằng tình thương chứ không phải hận thù ghen ghét, nơi mà công bằng được thực thi, luôn là một mơ ước cháy bỏng trong con tim của chúng con.
Chúng con xin dâng lên Chúa tất cả các nhà lãnh đạo đất nước của chúng con. Xin Chúa trả công cho những hy sinh của họ, và xin Chúa cũng hãy giúp cho họ luôn ý thức về vai trò và vị trí của mình. Xin cho họ luôn lấy sự phục vụ làm đầu để có thể đưa đời sống của xã hội và đất nước mình hướng về nguồn chân thiện mỹ là chính Chúa. Amen.
Pr. Lê Hoàng Nam, SJ