Niềm Tín Thác – Chương X: CHÚA GIÊSU, ĐẤNG ĐẦY ĐỦ CHO TA TRONG BÍ TÍCH THÁNH THỂ

I.  CHÚNG TA RẤT CẦN ĐẾN SỰ ĐẦY ĐỦ CỦA CHÚA GIÊSU. CHÚA GIÊSU RẤT CẦN THIẾT VÀ HOÀN TOÀN ĐẦY ĐỦ CHO VIỆC TÔN THỜ.

– CHO VIỆC ĐỀN TẠ.

– CHO VIỆC TẠ ƠN.

– CHO VIỆC YÊU MẾN.

Chúa Giêsu rất cần thiết và hoàn toàn đầy đủ cho việc tôn thờ.

– Những suy niệm trên đây đã mang lại cho chúng ta những bài học qúi giá về niềm tín thác nơi Chúa Giêsu. Trong cuộc sống công khai của Ngài trên Núi Sọ, trên bàn thờ hoặc trong tâm hồn ta, Chúa Giêsu luôn an ủi ta và kêu gọi ta hãy trọn vẹn tín thác nơi Ngài.

Tuy nhiên, để được hạnh phúc một cách trong sáng, không những chúng ta phải trọn vẹn tín thác nơi Chúa Giêsu, Đấng cứu độ ta, mà còn phải tín thác nơi Thiên Chúa, Đấng tạo thành và Đức Chúa của ta nữa. Thoạt tiên tưởng như sự tôn kính và kính sợ phải là những tâm tình tự nhiên và thường xuyên của tâm hồn ta khi tiếp xúc với Thiên Chúa tối cao. Ấy là nếu chúng ta chỉ là cát bụi và hư vô. Nhưng buồn thay ! Chúng ta còn là những kẻ tội lỗi. Và khi chúng ta tiến ra trước mặt Thiên Chúa, ý nghĩ đầu tiên của chúng ta là nhớ đến tội lỗi mình…. Cho nên lời nói đầu tiên phát ra từ miệng chúng ta là lời thú tội. Vậy điều gì sẽ giúp chúng ta tin tưởng vào Thiên Chúa ? Nguyên việc Ngài nhìn thấy sự bần cùng xấu xa của ta cũng khiến Ngài ngoảnh mặt đi, thì làm sao chúng ta có thể van xin Ngài ban ơn cho chúng ta ?

Đây chính là lúc Chúa Giêsu, Đấng trung gian của chúng ta, Đấng đền tạ và đầy đủ cho chúng ta sẽ can thiệp để khích lệ tâm hồn ta và mang lại cho ta niềm tín thác trong sáng. Chúng ta biết rất rõ những tâm tình yêu thương và cảm thương của Ngài đối với chúng ta : Ngài sẽ là trạng sư rất trung thành của chúng ta trước mặt Cha Ngài. Ngài là chiếc cầu duy nhất và hoàn toàn vững chắc bắc giữa ta và Cha Ngài. Ngài là Đấng trung gian toàn năng và là vị Đền tạ toàn hảo. Ngài là Đấng đầy đủ cho mọi nhu cầu của chúng ta, miễn là chúng ta biết chạy lại với Ngài. Ngài là Alpha và Omêga. Trong kế hoạch của Thiên Chúa, Ngài là mặt trời sáng chói của sự thánh thiện và tình thương, và Ngài là trung tâm điểm của mọi diễn tiến lịch sử của thế giới. Không có Ngài, mọi sự sẽ chỉ là tối tăm và hoang tàn. Đúng như thánh tông đồ đã nói : “Thiên Chúa đã không ban cho ta một thánh danh nào khác ngoài thánh danh Giêsu để được ơn cứu độ”.

Vậy chúng ta hãy tìm hiểu rõ hơn vai trò của Chúa Giêsu, Đấng cứu chuộc chúng ta, trong việc củng cố niềm tín thác của chúng ta nơi Thiên Chúa bằng cách siêng năng chạy lại với Ngài, như là Đấng rất đầy đủ cho ta.

Trước hết chúng ta hãy xét đến vai trò của Chúa Giêsu, Đấng rất đầy đủ của chúng ta trong bí tích Thánh Thể.

Có lẽ chúng ta đã quên lãng vai trò này của Chúa Giêsu Thánh Thể. Chúng ta thường đến với Chúa Giêsu Thánh Thể như đến với một người cha, một người bạn thân, một thầy thuốc, nhưng ít khi ta nghĩ đến Ngài là một vị Đền tạ cho ta và một Đấng rất đầy đủ cho ta.

Trước hết Chúa Giêsu Thánh Thể là Đấng rất cần thiết và rất đầy đủ cho ta trong việc tôn thờ Thiên Chúa. Tôn thờ là bổn phận đầu tiên của chúng ta, xét như chúng ta là những vật thọ tạo của Thiên Chúa. Nhưng phải chăng đó là bổn phận chúng ta chu toàn một cách ít đầy đủ nhất ? Chúng ta là loài rất hèn mọn, rất bé nhỏ, vậy mà chúng ta không biết hạ mình xuống cho phải phép trước mặt Đấng Tối Cao ! Chúng ta là hư vô, vậy mà chúng ta lại rất ít hiểu sự vô cùng của Thiên Chúa ! Chúng ta hiểu qúa ít về sự xa cách vô cùng và đáng kinh sợ giữa quyền uy vô cùng của Thiên Chúa và sự bé mọn rất mực của chúng ta, cho nên chúng ta chưa biết cách hạ mình xuống trước mặt Thiên Chúa. Mà nếu không có lòng khiêm nhường đích thực, làm sao sự tôn thờ của chúng ta đáng được Thiên Chúa chấp nhận ?

Chúng ta sẽ làm gì trong sự bất lực của mình? Ngã lòng chăng ? Không, chúng ta không ngã lòng, những hãy chạy đến với Chúa Giêsu với tâm tình rất khiêm nhường, nhận biết sự bất lực của mình, và cậy nhờ vào Chúa Giêsu, Đấng tôn thờ Thiên Chúa cách rất xứng đáng và hoàn hảo. Chúa Giêsu Thánh Thể, là con người và là Thiên Chúa, Ngài biết rõ quãng cách vô cùng giữa Thiên Chúa và con người. Là Thiên Chúa làm người, Ngài vừa vô cùng cao trọng vừa vô cùng bé nhỏ, Ngài nhìn thấu cái vực thẳm bao la phân cách sự cao cả của Thiên Chúa và bản chất hư vô của con người. Bởi vậy tôn thờ là một việc rất tự nhiên đối với Ngài.  Sự tôn thờ luôn phát ra từ tâm hồn Ngài như phát ra từ một nguồn mạch không bao giờ cạn. Ngài và chỉ mình Ngài có thể tôn thờ Thiên Chúa đến muôn đời, với một sự khiêm nhường sâu xa, để tôn thờ Thiên Chúa toàn năng đã tạo thành trời đất.

Tất cả cuộc đời của Chúa Giêsu đã là một hành vi tôn thờ tuyệt hảo dâng lên Cha Ngài. Từ khi nhập thể cho đến lúc hy sinh trên thập giá, chỉ mình Ngài là Người tôn thờ Thiên Chúa cách toàn hảo và xứng đáng, và Ngài đã luôn luôn thờ lạy Cha Ngài. Thiên Chúa Cha đáng tôn thờ vô cùng đã được Con Ngài thờ lạy cách vô cùng xứng đáng. Và việc tôn thờ này, Chúa Giêsu đã không ngừng tiếp tục ở trên trời và trên các bàn thờ. Vào mỗi Thánh Lễ, Ngài lại tự hiến tế một cách mầu nhiệm, lặp lại sự hy sinh và tôn thờ trên Núi Sọ xưa, để dâng lên Chúa Cha của lễ tôn thờ của Ngài và của nhân loại. Đúng như lời vị linh mục đọc sau khi truyền phép : “Nhờ Ngài, với Ngài và trong Ngài, xin Cha toàn năng hãy cùng với Chúa Thánh Thần nhận lấy mọi vinh quang và vinh dự !”. Rồi tự hủy mình đi và tự giam tù trong tấm bánh nhỏ nơi các nhà tạm, Chúa Giêsu Thánh Thể là một sự tôn thờ vô cùng thánh thiện và vô cùng đẹp lòng Chúa Cha.

Sự tôn thờ rất hoàn hảo, rất xứng đáng của Chúa Giêsu là vực thẳm vô cùng thánh thiện để chúng ta gửi vào đó những của lễ tôn thờ hèn hạ và bất xứng của chúng ta. Đó là điều an ủi ta vì những thiếu thốn và bất xứng của ta. Đó là cơ sở cho niềm tin tưởng và tín thác của ta. Khi chúng ta cảm thấy mình đã lỗi phạm vì thiếu khiêm nhường, rất cần thiết cho loài thọ tạo và rất chủ yếu cho của lễ tôn thờ của chúng ta, khi sự lo sợ xâm chiếm tâm hồn chúng ta, chúng ta hãy đến qùi trước nhà Tạm, chúng ta hãy dâng lên Chúa Cha đức khiêm nhường vô cùng sâu thẳm của Chúa Giêsu Thánh Thể đã hạ mình xuống mặc lấy ngoại hình một tấm bánh nhỏ mọn, để đền tạ tất cả những lỗi phạm do tính kiêu ngạo và tính tự phụ dại dột của chúng ta. Của lễ tốt lành này, kèm theo một hành vi khiêm nhường và hối lỗi của chúng ta sẽ đền tạ mọi tội lỗi của chúng ta, nhất là những lỗi phạm của tính kiêu căng tự phụ và sẽ làm cho Cha trên trời lại đoái thương đến chúng ta.

Chúa Giêsu rất đầy đủ cho ta trong việc đền tạ.

– Chúa Giêsu Thánh Thể còn là Đấng rất đầy đủ để giúp ta đền tạ, và đó là kho tàng qúi giá cho ta, vì chúng ta luôn luôn và rất cần phải đền tạ Chúa vì những lỗi phạm của chúng ta. Chúng ta đã lỗi phạm rất nhiều, đã phạm tội rất nhiều trong đời sống của mình. Đường đời của chúng ta đầy những tội lỗi, ấy là chưa kể những lỗi phạm mà mình không ý thức, như lời Thánh Vịnh đã kêu xin Chúa : “Xin Chúa tẩy rửa con khỏi những lỗi phạm mà con không hay biết” (Tv 18,13). Những lỗi lầm của chúng ta nhiều hơn tóc trên đầu chúng ta, và mỗi ngày con số những lỗi phạm vẫn tăng thêm. Ôi nếu chúng ta không có Chúa Giêsu để tha thứ và đền tạ các tội lỗi của ta, thì chúng ta sẽ khốn nạn dường nào !

Phúc cho chúng ta vì Chúa Giêsu đã hy sinh chuộc tội và đền tội chúng ta. Chỉ một giọt máu thánh của Ngài cũng đủ tẩy rửa hết mọi tội của thế giới. Và máu thánh Chúa hằng tuôn chảy qua các phép bí tích để thanh tẩy chúng ta. Máu thánh này chảy trong bí tích Thánh Tẩy và trong bí tích Giải Tội. Máu thánh này cũng tuôn chảy trong bí tích bàn thờ, nơi đây Chúa Cứu Thế lặp lại cách mầu nhiệm cuộc hiến tế mà Ngài đã hoàn tất xưa trên Núi Sọ. Trong mỗi Thánh Lễ, Chúa Giêsu lại giang hai tay ra trên thập giá để cứu chuộc chúng ta : Ngài lại chịu chết cách mầu nhiệm để đền tội lỗi chúng ta: Ngài đưa cho Cha Ngài thấy chân tay Ngài bị đóng đinh để xin ơn tha thứ cho chúng ta và cả thế giới.

Trong khi bị thử thách và trong những lúc nản lòng, sự nghi nan có thể quấy phá chúng ta. Nếu chúng ta có cảm tưởng Thiên Chúa không vui với chúng ta, Ngài vẫn nghĩ đến những lỗi lầm trước kia của chúng ta, và hình như có một sự lạnh lùng giữa Thiên Chúa và chúng ta. Những khi đó, chúng ta hãy chạy đến với Chúa Giêsu Thánh Thể, xin Ngài lập lại sự tin tưởng và tín thác cho tâm hồn chúng ta.

Chắc chắn chúng ta phải trách mình về trăm ngàn lần đã bất trung với Chúa. Nếu bị hướng dẫn sai bởi một niềm tín thác giả dối, chúng ta tìm cách chữa lỗi mình; nếu giống như những người Biệt phái, chúng ta tìm những lý do chống chữa những lỗi phạm của mình, hoặc để tự nhủ rằng mình không có lỗi gì hết, thì chúng ta sai lầm lắm. “Trăm điều, ta sẽ không thưa lại được một điều đâu” (Gióp 9,3). Trong một ngàn điều Chúa trách ta, ta không thể tìm ra một lời chữa mình đích đáng. Và đó không phải là cách hành xử của ta. Đó không phải là cách mang lại bình an và hạnh phúc cho ta. Điều chúng ta phải làm là thú nhận sự bất trung và bất xứng của mình, và đặt tất cả niềm tin tưởng tín thác nơi Chúa Giêsu Thánh Thể, của lễ đền tội vô cùng trong trắng của chúng ta. Hãy đổ tất cả mọi tội lỗi chúng ta, những tội chúng ta nhận ra và những tội không nhận ra, trong máu châu báu của Con Chiên vẹn sạch đã tự hiến tế cho tất cả chúng ta.

Chúa Giêsu Thánh Thể rất đầy đủ cho việc tạ ơn.

– Một bổn phận khác, rất khẩn cấp và chúng ta cũng tỏ ra hoàn toàn bất lực, là bổn phận cảm tạ Thiên Chúa vì muôn vàn hồng ân Ngài ban cho chúng ta.

Một linh hồn đạo đức, một hôm đã kêu lên : “Ôi nếu Chúa chỉ ban cho tôi một vật gì rất nhỏ mọn, tôi cũng sẽ rất trân trọng và yêu mến nhận lấy với niềm tri ân sâu xa, vì Chúa là Đấng cao trọng vô cùng, đã đoái thương đến tôi là vật hèn mọn và bất xứng. Cho nên tôi rất buồn khi nghĩ đến sự vô ơn bội nghĩa của tôi”. Điều này rất thật. Nhưng chúng ta không cần nghĩ đến sự cao cả của Thiên Chúa và sự hư vô của chúng ta để thấy mình bị đè nặng bởi những hồng ân của Thiên Chúa. Chỉ ba ơn vô cùng trọng đại : ơn tạo thành, ơn cứu chuộc và bí tích Thánh Thể, đủ cho ta thấy tình thương vô cùng của Thiên Chúa. Và đó là cả một thế giới những hồng ân của Chúa ban cho ta. Ngoài ba hồng ân vô cùng lớn lao này mà tất cả mọi người chúng ta đều chịu ơn Thiên Chúa, Chúa còn ban riêng cho bản thân mỗi người chúng ta biết bao nhiều hồng ân khác, cho nên chúng ta cảm thấy khổ tâm vì không có cách nào cảm tạ Chúa phần nào cho xứng.

Có những giờ phút chúng ta cảm thấy bổn phận tạ ơn này một cách sâu sắc, và chúng ta thấy rằng đáp lại muôn vàn ơn lành phần hồn và phần xác Chúa luôn luôn ban cho ta trong cuộc đời, chúng ta đã thiếu sót qúa nhiều trong bổn phận tri ân và tạ ơn Thiên Chúa.

Và ở đây cũng vậy, Chúa Giêsu Thánh Thể đến giúp sự bất lực của chúng ta. Đúng thế, Thánh Lễ và Thánh Thể, do từ Eukharistia tiếng Hy Lạp có nghĩa là lễ tạ ơn. Giáo hội dâng Thánh Lễ trên các bàn thờ để tạ ơn Thiên Chúa vì muôn ơn lành Chúa hằng ban cho mọi người. Thánh Gioan Kim Khẩu đã nói về vấn đề này như sau : “Con người không thể nào tạ ơn Thiên Chúa cho xứng được, bởi vậy Con Thiên Chúa, Chúa Giêsu Chúa chúng ta, đã đặt mình làm việc đó thay cho chúng ta : Ngài đã làm tất cả mọi điều cần thiết để làm việc này thay cho chúng ta”.

Tư tưởng này phải an ủi ta và mang lại cho ta niềm vui. Và chúng ta phải năng chạy đến với Chúa Giêsu Thánh Thể, xin Ngài cảm tạ Cha trên trời thay cho chúng ta. Trong số các thánh, có lẽ không vị nào đã siêng năng chạy đến với Chúa Giêsu Thánh Thể cho bằng thánh nữ Giêtruđê , vị đáng có biệt hiệu là thánh nữ của nhân tính Chúa Giêsu. Người ta biết những bản kinh rất tốt đẹp mà thánh nữ đã soạn ra : tất cả các kinh này đều mang cảm hứng Chúa Giêsu là Trung gian của ta, là Đấng Đền tạ của chúng ta, là Đấng bổ túc sự thiếu thốn lớn lao của chúng ta. Chúng ta phải cầu nguyện như thánh nữ, theo gương thánh nữ. Điều này sẽ củng cố rất nhiều niềm tín thác của chúng ta, một niềm tín thác tinh ròng và đích thực nơi Thiên Chúa sẽ giải thoát chúng ta khỏi sự tín thác dại dột nơi những nhân đức quá bất toàn và nơi sự công chính mơ hồ của bản thân mình. Chúng ta hãy cầu xin Chúa Giêsu như thánh nữ thường làm : “Lạy Chúa Giêsu con yêu mến, xin Chúa cảm tạ Cha Ngài thay cho con, vì chỉ mình Chúa có thể làm việc này cách xứng đáng và tuyệt hảo”.

Chúa Giêsu Thánh Thể rất đầy đủ giúp ta yêu mến Thiên Chúa.

– Trái tim con người được tạo nên để yêu mến. Tình yêu giữ vai trò hàng đầu trong cuộc sống con người, và không có yêu thương, cuộc đời sẽ không đáng sống. Tất cả chúng ta đều yêu thương. Tất cả chúng ta đều cảm thấy cần phải dành tình yêu của mình cho một đối tượng xứng đáng với sự yêu thương của ta. Người đời cũng yêu thương, nhưng đáng buồn thay ! Họ phí phạm trái tim đã được Thiên Chúa tạo thành cho tình yêu cao cả để yêu thương những vật thọ tạo hèn hạ.

Tình yêu của họ như thế nhất định là tồi tàn. Một tình yêu đích thực, vô cùng cao qúi hơn, mạnh mẽ và nồng nàn hơn, chỉ thấy được nơi những linh hồn đã chọn Thiên Chúa là tất cả cho mình, bởi vì linh hồn cảm thấy mình được tạo thành cho Ngài.

Hạnh phúc thay ! Chúng ta đứng vào số những linh hồn ưu tuyển đó, những linh hồn đã được Thiên Chúa tỏ cho thấy Ngài là Đấng đáng mến yêu vô cùng. Chúng ta càng bước đi trên đường đời, chúng ta càng thấy rõ chỉ có Chúa là tuyệt đối đáng mến yêu, còn tất cả mọi tạo vật đều là hư vô. Tình mến yêu Chúa đã lớn lên trong trái tim chúng ta, một cách khó thấy, nhưng một cách chắc chắn. Tình yêu đó đã trở thành một thứ lửa nồng nàn. Chúng ta muốn yêu mến Thiên Chúa nhiều, rất nhiều, yêu mến vô cùng, vì chúng ta thấy Chúa vô cùng đáng mến, nhưng chúng ta cũng thấy rõ mình không có khả năng yêu mến Chúa như Ngài đáng mến yêu. Sau cùng, lòng mến yêu này đã trở thành một nỗi đau, một vết thương trong trái tim ta. Ôi ! Ai sẽ cho ta bí quyết của tình yêu thần linh ? Ai sẽ giúp ta thoát ra khỏi bản thân mình để trọn vẹn dâng hiến toàn thân cho Thiên Chúa, Đấng vô cùng mến yêu ? Ai sẽ giúp ta yêu mến Chúa đến mức điên rồ, bởi vì chính Ngài yêu thương ta vô cùng và vì Ngài đáng mến yêu vô cùng !

Làm thế nào để làm dịu bớt nỗi đau khổ ước ao yêu mến này ? Yêu mến, vâng, không phải chỉ chúng ta phải yêu mến, mà còn biết bao linh hồn khác, từng triệu con người kia, họ là anh em của ta trong Chúa Kitô, họ cũng là những chi thể của Chúa Kitô như chúng ta… Vậy mà đáng buồn thay, nếu trái tim chúng ta còn có chút lửa yêu mến Chúa, thì trái tim họ hoàn toàn giá lạnh ! Chúng ta phải ước ao sưởi nóng những trái tim đó, rót vào đó đức ái của chúng ta, để những trái tim đó cũng phập phồng vì lòng mến yêu Chúa !

Ai sẽ an ủi tôi trong niềm ước ao khổ tâm và không nguôi này ? Thật vậy, tự mình tôi, tôi hoàn toàn bất lực. Thật là vô ích, nếu tôi gia tăng những nỗ lực để trở thành quảng đại hơn, yêu mến hơn. Lòng mến yêu thiếu tinh ròng và bất thường của tôi sẽ mãi mãi còn rất xa với lý tưởng tôi mơ ước, còn rất xa lòng mến yêu vô biên mà tôi muốn dâng lên Thiên Chúa. Ai sẽ giúp tôi đây ? Ai sẽ ban cho tôi tình yêu mến tôi cần phải có để yêu mến Chúa tôi ?

Chúa Giêsu Thánh Thể mời gọi tôi và nói : “Con hãy nhận lấy Trái Tim yêu thương của Cha, và trong Đại dương của tình mến thương này, con hãy gìm trái tim của con và trái tim của những người mà con muốn dùng để yêu mến Cha, rồi con hãy dâng tất cả cho Cha trên trời như của lễ đức ái toàn hảo. Nhất là con hãy dâng lên Chúa Cha lòng mến yêu vô cùng của Cha, những cái đập sau cùng của Trái Tim Cha đã dâng mình làm lễ hy sinh trên thập giá xưa, và còn dâng mình hằng ngày trên các bàn thờ !”.

Ôi ! Hạnh phúc của tôi thật là lớn lao, miễn là tôi không tự cô lập mình, nhưng vẫn hãy chạy lại với Chúa Giêsu, Đấng rất đầy đủ của tôi. Vâng, tôi đã tìm được tình mến yêu tôi mơ ước, không phải thứ mến yêu bất toàn, còn pha trộn tính ích kỷ và tự ái như thứ mến yêu của trái tim tôi, nhưng là thứ mến yêu tuyệt hảo của Thánh Tâm Chúa Giêsu, hiện thân của tình yêu. Tôi đã tìm thấy một lò than hồng của tình mến yêu, cho nên nhờ lòng mến yêu vô cùng của Thánh Tâm Chúa Giêsu, tôi có thể đền đáp tình thương vô cùng của Thiên Chúa.

Ôi Chúa Giêsu của con, con mến yêu Chúa rất nhiều vì niềm vui lớn lao và sự ngọt ngào khôn tả Chúa ban cho con, khi Chúa yêu mến Chúa Cha với con. Chúa đã thỏa mãn nguyện vọng sâu xa nhất và nóng nảy nhất của con. Nhờ Thánh Tâm Chúa, con đã có thể dâng lên Chúa Cha vô cùng đáng mến, một của lễ tình yêu xứng đáng với tình thương của Ngài.

Nhiều linh hồn đã lãng quên vai trò này của Chúa Giêsu Thánh Thể. Thường chỉ nghĩ đến bản thân mình và qúa ích kỷ trong con đường thiêng liêng của mình, họ thường chỉ yêu mến Chúa Giêsu để đáp lại lòng Chúa yêu thương họ thôi. Họ ít nghĩ đến tình Chúa Giêsu yêu mến Cha Ngài. Nhưng đối với những linh hồn quên mình đi nhiều hơn, và lòng mến yêu của họ cũng trong sáng và tinh ròng hơn, tình mến yêu của Chúa Giêsu đối với Cha Ngài tỏ ra rất hấp dẫn, đồng thời cũng đáp lại nhu cầu mà tâm hồn họ muốn mến yêu Cha trên trời.

Chúng ta thường tham dự Thánh Lễ, và là những linh mục của Đấng Tối Cao, chúng ta dâng Thánh Lễ mỗi ngày. Chúng ta cũng thường đến viếng Chúa Giêsu Thánh Thể trong nhà Tạm. Vậy từ nay chúng ta hãy nhớ đến vai trò này của Chúa Giêsu Thánh Thể, hãy xin Chúa cùng thờ lạy Chúa Cha với ta. Hãy xin Chúa Giêsu Thánh Thể làm thông ngôn cho ta bên cạnh Cha Ngài. Chúng ta  hãy cầu xin Chúa như thánh nữ Giêtruđê  rằng : “Lạy Thánh Tâm Thánh Thể Chúa Giêsu, trong Trái Tim Chúa như trong một lư hương đầy than hồng lửa mến, con đặt trái tim con vào như một hạt trầm hương nhỏ. Xin lửa mến của Thánh Tâm Chúa hãy đốt cháy và thiêu hủy trái tim con, để nó bốc lên sự yêu mến và tôn vinh Chúa Cha muôn đời ! Lạy Chúa Cha vô cùng đáng tôn thờ, con xin dâng lên Chúa tình yêu vô cùng của Thánh Tâm Chúa Giêsu Con Cha rất yêu dấu. Tình yêu của Thánh Tâm Ngài sẽ bổ túc mọi sự thiếu thốn của con”.

II.  CHÚA GIÊSU THÁNH THỂ RẤT ĐẦY ĐỦ CHO MỌI LỜI CẦU XIN CỦA TA.

–   NHỮNG NHU CẦU CỦA TA CÀNG LỚN LAO, CHÚA CÀNG THỎA MÃN CÁCH ĐẦY ĐỦ.

–   HÃY NĂNG CHẠY LẠI VỚI CHÚA GIÊSU, ĐẤNG ĐẦY ĐỦ CỦA CHÚNG TA.

Chúa Giêsu rất đầy đủ cho mọi lời cầu xin của chúng ta.

– Sẽ phải nói khá dài về vấn đề này, nếu chúng ta muốn trình bày đầy đủ về sự Chúa Giêsu Thánh Thể rất đầy đủ cho mọi nhu cầu của chúng ta. Chúng ta sẽ chỉ xem xét đến sự Ngài sẵn sàng giúp đỡ sự bất lực của chúng ta trong việc cầu xin.

Chúng ta qúa hèn mọn, lại tội lỗi và bất xứng, cho nên chúng ta không vững dạ khi dâng lên Thiên Chúa những lời cầu xin của mình. Nhiều khi những ý nghĩ về sự bất xứng đó xâm chiếm tâm hồn chúng ta. Những khi đó chúng ta hãy nhớ Chúa Giêsu là Đấng chuyển cầu rất mạnh thế và đầy lòng thương xót của chúng ta bên cạnh Chúa Cha. Đúng như lời thánh Phaolô tông đồ đã dạy : “Ngài có thể cứu vớt những kẻ nhờ Ngài mà đến với Thiên Chúa, bởi vì Ngài hằng sống để chuyển cầu cho họ” (Dt 7,25). Ngài là trạng sự rất tốt lành của chúng ta, nếu chúng ta cậy nhờ Ngài cầu xin và bênh vực chúng ta, chúng ta chắc chắn không sai lầm trong sự mong chờ của mình. Ngài vô cùng mạnh thế nơi Thiên Chúa và luôn đạt được những gì chúng ta cậy nhờ Ngài. Thiên Chúa Cha đã chẳng nói Ngài là Con chí ái đó sao ? Khi Thiên Chúa thấy Con Ngài đứng ra xin điều gì cho chúng ta, Ngài liền động lòng thương ta. Chỉ cần Chúa Cha quay ra nhìn Con của Ngài, Ngài liền vui lòng ban tất cả những gì Con Ngài xin cho chúng ta. Cho nên, chúng ta đi thẳng tới xin Thiên Chúa thì rất khó được Ngài thương ban ơn. Còn ta xin nhân danh Chúa Giêsu và cùng với Chúa Giêsu thì chắc chắn sẽ được như lòng sở nguyện.

Để giúp chúng ta vững lòng tin vào lời chuyển cầu của Ngài, chính Chúa Giêsu đã tuyên  bố : “Thật, Thầy bảo thật anh em, tất cả những gì anh em xin Cha nhân danh Thầy, Ngài sẽ ban cho anh em” (Ga 16,23). Chúa Kitô đã muốn dùng lời khẳng định mạnh mẽ này, đồng thời là một lời hứa long trọng, để xua đi tất cả mọi nghi ngờ của ta về vấn đề này. Như vậy Chúa Giêsu đã trao cho chúng ta bí quyết để thành công trong mọi lời cầu xin. Chúa sẽ mở kho các hồng ân cho kẻ cầu xin. Chúng ta không nên và không có lý do nào nữa để hồ nghi và ngần ngại.  Chúng ta tin rằng nếu chúng ta gõ cửa thì Chúa sẽ mở cho ta, miễn là ta phải cầu xin nhân danh Chúa Giêsu, và đầy lòng tin tưởng vào lời hứa của Ngài.

Danh thánh Chúa Giêsu là chìa khóa vạn năng, mở mọi kho tàng ơn phúc cho ta. Danh thánh Chúa Giêsu có sức thần linh kỳ diệu : khi nghe thánh danh Chúa Giêsu, cả triều thần trên trời qùy lạy Thiên Chúa và hợp lòng cầu nguyện với ta và cho ta. Chúa Cha nghe đến thánh danh Con của Ngài, liền động lòng thương nghe lời cầu xin của chúng ta.

Chúng ta đừng bao giờ quên dùng bí quyết mà chính Chúa Giêsu đã tỏ cho ta biết, để lời cầu xin của ta chắc chắn được Thiên Chúa lắng nghe và ban cho như ta cầu xin. Người thế gian, khi nắm được bí quyết làm giầu, có bao giờ họ coi thường hoặc bỏ quên không ? Không lẽ ở đây, con cái thế gian cũng khôn ngoan hơn con cái sự sáng ? Đúng thế, Chúa Giêsu đã dạy ta bí quyết để trở nên giầu có về mọi ơn lành, tại sao chúng ta lại thường bỏ qua, hoặc lãng quên bí quyết đó ? Thật, chúng ta cũng đáng trách như Chúa đã trách các môn đệ của Ngài xưa : “Cho đến nay, anh em chẳng xin gì nhân danh Thầy. Anh em hãy xin thì sẽ được, để niềm vui của anh em được trọn vẹn” (Ga 16,24).

Tất nhiên người ta có thể đã cầu xin nhân danh Chúa Giêsu một cách không ý thức. Chúng ta đã cầu xin trong niềm hiệp nhất với Ngài mỗi khi chúng ta sống trong tình trạng có ân sủng, vì chúng ta là những chi thể của Ngài. Thánh Augustinô đã nói : “Chính Chúa Kitô là Đầu : Ngài cầu nguyện ở trong chúng ta” (St. Augustin, In Psalm 84). Tất cả mọi lời cầu xin của Chúa Giêsu trong cuộc đời trần thế của Ngài xưa, tất cả mọi lời cầu xin của Ngài trong bí tích Thánh Thể và ở trên trời, một cách nào đó, là của chúng ta, vì chúng ta là những chi thể của Ngài. Những lời khẩn nài của Ngài cũng là của chúng ta. Khi nhìn chúng ta, Cha trên trời nhìn đó là những chi thể của Chúa Giêsu, Con chí ái của Ngài.

Nhưng các lời cầu nguyện của Chúa Kitô là những kho báu Ngài ban cho ta, sẽ được chúng ta khai thác nhiều cách khác nhau. Nếu sống trong trạng thái nguội lạnh, chúng ta không xin Ngài giúp ta và cầu nguyện với ta, thì kho tàng kia có ích gì cho ta đâu ? Còn như nếu làm theo lời Ngài dạy, một đàng chúng ta kết hiệp chặt chẽ với Ngài trong tình mến yêu, đàng khác cậy vào lời hứa long trọng của Ngài, chúng ta đến cầu xin Cha trên trời nhân danh Ngài, chúng ta chắc chắn sẽ được Chúa Cha nhận lời và ban ơn cho ta.

Chúng ta có thể trở nên rất giầu có trong Chúa Giêsu Kitô, nhưng chúng ta phải biết cách chiếm lấy các kho tàng của Cha trên trời : phải sống kết hiệp chặt chẽ với Chúa Kitô, phải cầu nguyện nhân danh Ngài cách tỏ tường, luôn cầu xin “nhân danh Chúa Giêsu Con chí ái của Thiên Chúa”. Làm sao Thiên Chúa có thể từ chối ta điều gì, khi chúng ta cầu xin nhân danh Con chí ái của Ngài, và nhắc lại lời hứa của Ngài qua miệng Con chí ái của Ngài ?

Chúng ta càng có nhiều nhu cầu, Chúa Giêsu càng lo cho chúng ta.

– Chúng ta thấy, trong cảnh nghèo khổ cùng cực của chúng ta, chúng ta lại có thể trở nên rất giầu có trong Chúa Kitô. “Như không có gì, nhưng lại có tất cả mọi sự” (2 Cr 6,10). Đúng là những nhu cầu và thiếu thốn của ta rất nhiều, và càng tiến xa trên đường trọn lành, chúng ta càng thấy mình thiếu thốn qúa nhiều, bởi vì mỗi ngày chúng ta mỗi ý thức sâu xa hơn về sự yếu đuối của mình. Linh hồn đạo đức ngày càng cảm thấy những thiếu thốn của mình trong việc tôn thờ, đền tạ, đội ơn, yêu mến và các bổn phận khác. Những sự thiếu thốn này khiến linh hồn lo âu, bị dằn vặt và khổ tâm.

Nhưng Chúa Giêsu đã không để mặc kệ linh hồn với những thiếu thốn và những lo âu của nó. Càng tiến tới trong tình mến yêu Chúa Kitô, linh hồn càng cậy dựa vào Ngài. Và như vậy nó càng thấy rõ tự mình nó, nó không là gì hết, không làm được gì hết, nhưng nhờ Chúa Giêsu và với Chúa Giêsu, nó có thể làm rất nhiều. Và tự nhiên, càng ngày nó càng thấy Chúa Giêsu là Đấng rất đầy đủ cho nó trong mọi sự. Cho nên nó có thể kêu lên cách thật sự rằng : “Sự đầy đủ của tôi là do Thiên Chúa” (2 Cr 3,5).

Linh hồn than thở vì thấy mình thiếu khiêm nhường, nhưng nó trình diện Thiên Chúa với đức khiêm nhường vô cùng sâu thẳm của Chúa Giêsu Thánh Thể. Nó cũng thường nản lòng khi thấy những biểu hiện của tính tự ái của mình, và lòng mến của mình qúa bất toàn, nhưng nó cậy vào lò lửa bừng cháy mến yêu của Thánh Tâm Chúa Giêsu; rồi nó tự biết mình còn qúa ít hãm mình, chưa biết yêu đau khổ, nhưng nó nhìn vào Chúa Giêsu Thánh Thể đang hiến thân làm lễ hy sinh mỗi ngày trên các bàn thờ. Nó đau khổ thấy mình sa đi ngã lại hằng ngày trong nhiều lỗi phạm và bất toàn, nhưng nó thấy sự thánh thiện vô cùng sáng chói của Chúa Giêsu, và vui mừng thấy mình là chi thể của Chúa.

Vậy bất cứ linh hồn đau khổ vì sự thiếu thốn nào, nó cũng thấy Chúa Giêsu Thánh Thể là sự nâng đỡ và bổ túc cho nó. Bất cứ nó có niềm ước ao nào, nó cũng có thể thực hiện được một cách toàn hảo nơi Chúa Giêsu. Chúa Giêsu Thánh Thể là sự Thiện tuyệt đối, là nguồn mạch mọi ơn phúc, Chúa có công nghiệp vô cùng và các nhân đức toàn hảo, nay Chúa nói với linh hồn cách âu yếm rằng : “Mọi sự của Cha là của con”. Linh hồn có thể trình lên Chúa Cha tất cả các công nghiệp của Chúa Giêsu Con chí ái của Ngài, để cầu xin cho những nhu cầu của mình. Linh hồn có thể thưa Chúa Cha cách đơn sơ và đầy lòng tin tưởng rằng : “Lạy Cha hằng hữu, con xin Cha ban cho con ơn này… vì công nghiệp vô cùng của Con Cha. Cha hãy nhận lấy phần con mắc nợ Cha về ơn trọng này, bởi vì công nghiệp của Chúa Giêsu Con Cha thì vô cùng”.

Làm thế nào để năng chạy đến với Chúa Giêsu, Đấng đầy đủ của chúng ta.

– Nếu chúng ta phần nào hiểu được kho tàng vô cùng lớn lao chúng ta có nơi Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng ta sẽ thấy mình rất đáng trách vì đã không biết khai thác nguồn phong phú đó. Chúng ta hãy thử xét mình và xem xét cách thức chúng ta đã khai thác nguồn phong phú vô cùng là Thánh Tâm Chúa Giêsu. Chúng ta đã thấy mình có thể lấy làm của mình tất cả công nghiệp vô cùng của Chúa Giêsu, các nhân đức mến yêu, khiêm nhường, nhẫn nhục, quên mình của Ngài. Chúng ta có thể dâng lên Chúa Cha tất cả các công nghiệp và các nhân đức đó như của lễ tôn thờ, đền tạ và tạ ơn rất xứng đáng với Ngài.

Tuy nhiên, như chúng ta đã thấy, có nhiều
cách để chiếm lấy và lợi dụng nguồn ơn phúc vô giá và vô tận này. Trước hết, ý muốn của ta càng kết hiệp với thánh ý Chúa Kitô, và ta càng sống thân mật với Ngài, chúng ta càng có thể khai thác nguồn ơn phúc này. Nhưng chúng ta có thể làm nhiều hơn nữa. Chúng ta có thể minh nhiên chạy đến với Ngài trong các nhu cầu của ta. Các nhu cầu đủ loại. Chúng ta cố gắng ý thức rõ ràng hơn và sâu sắc hơn về sự thiếu thốn của mình và sự vô cùng đầy đủ của Chúa Giêsu Thánh Thể trong nhà Tạm.

Chẳng hạn biết bao lần chúng ta đọc kinh Lạy Cha, kinh rất tốt đẹp này. Lẽ ra chúng ta đã có thể đọc kinh này với một lòng sùng kính sâu xa hơn ! Ôi, nếu chúng ta đọc kinh này, nếu chúng ta cầu nguyện nhân danh Chúa Giêsu và với Chúa Giêsu, lời cầu xin của ta sẽ đi thẳng vào Trái Tim Chúa Cha, là Cha của Chúa Giêsu và cũng là Cha chúng ta. Khi nghe ta đọc kinh này, Chúa Cha tưởng như nghe chính Chúa Giêsu Con chí ái của Ngài. Ngài sẽ vui sướng biết bao khi nghe ta cầu xin như thế.

Chúng ta cũng hãy cầu nguyện như thế khi tham dự Thánh Lễ, vì đó chính là tinh thần cầu nguyện của Giáo hội. Giáo hội luôn cầu xin với Chúa Kitô, “vì công nghiệp Chúa Giêsu Kitô”. Tất cả mọi lời cầu nguyện trong Phụng vụ của Giáo hội đều kết thúc bằng những lời “chúng con cầu xin nhờ Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng con. Amen”.

Nếu chúng ta là linh mục của Chúa, và ngay cả khi chúng ta chỉ là giáo dân, chúng ta cũng có thể mỗi ngày đặt trên đĩa thánh mọi hành động, tư tưởng, tâm tình và những hối lỗi của chúng ta, để hợp với công nghiệp của Chúa Giêsu dâng lên Chúa Cha cực thánh.

Và từ nay, mỗi khi đi viếng Thánh Thể, chúng ta sẽ đến với Chúa Giêsu như trung gian tốt lành, như Đấng đền tạ rất đầy đủ cho mọi nỗi thiếu thốn của chúng ta. Và bất cứ giờ phút nào trong ngày, dầu không đến nhà thờ, chúng ta cũng có thể dâng lên Cha trên trời của lễ đền tội và khẩn cầu, là Chúa Giêsu Thánh Thể, đang được dâng lên từ các bàn thờ, ở một nơi nào đó trên khắp địa cầu.

Chắc chắn chúng ta sẽ thấy mình được nâng đỡ và phấn khởi, nếu chúng ta tập thường xuyên chạy đến với Chúa Giêsu Thánh Thể, Đấng luôn đầy đủ cho mọi nhu cầu và mọi khốn khó của ta. Khi chán nản và những lúc khô khan, cũng như những khi cảm thấy mình không có gì tốt lành, chúng ta sẽ vững tâm biết bao, nếu chúng ta nhớ đến Chúa Giêsu Thánh Thể, và quên đi sự khốn khổ của mình, chúng ta dâng lên Chúa Cha toàn năng. Trái Tim Thánh Thể của Chúa Giêsu Con chí ái của Ngài, của lễ vô cùng thánh thiện và qúi giá trong trời đất. Điều này sẽ mang lại cho chúng ta sự can đảm và niềm vui thánh thiện và sẽ giúp ta quên mình đi. Và khi chúng ta sa ngã cách nào, thay vì giận mình và bực tức với mình, tốt nhất chúng ta hãy khiêm nhường chạy đến với Chúa Giêsu là Đấng chuộc tội và đền tội cho ta : hãy thành tâm và khiêm nhường thống hối, và dâng công nghiệp của Chúa Giêsu lên Chúa Cha để xin ơn tha thứ.

Sau cùng, cách làm này khi đã được hiểu biết và được chúng ta lặp đi lặp lại, sẽ khiến chúng ta yêu mến Chúa Giêsu nhiều hơn. Chúng ta sẽ yêu mến Ngài vì một lý do mới : chúng ta yêu mến Ngài vì Ngài là Đấng đầy đủ cho mọi thiếu thốn và mọi nhu cầu của chúng ta. Chúng ta sẽ cảm tạ Ngài vì ơn trọng đại này, cũng như chúng ta đã quen cảm tạ Ngài vì tình thương và ơn cứu chuộc, chúng ta còn cảm tạ Ngài, không những vì tình thương Ngài dành cho chúng ta, mà còn vì lòng yêu mến Ngài dâng lên Cha Ngài thay cho chúng ta và cùng với chúng ta. Nhờ việc đạo đức này sự kết hiệp của ta với Chúa Giêsu sẽ thêm khắng khít. Chúng ta sẽ bám chặt vào Ngài như cây leo nhỏ mọn bám vào thân cây sồi: cây leo bé nhỏ và yếu đuối sẽ sống vững vàng và an vui nhờ sức mạnh lớn lao của cây sồi.

Chia sẻ Bài này:

Related posts