“Cứ xem trái thì biết cây”;
“Nhà đó được đặt nền trên đá”.
Kính thưa Anh Chị em,
Phụng vụ Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta nhìn xem, liệu cuộc sống mình có như một cây tốt sinh trái tốt; cuộc sống ấy có là cuộc sống của những lời ngợi khen Thiên Chúa; toà nhà thiêng liêng của chúng ta được xây dựng trên đá hay trên cát; trên Thiên Chúa hay trên ngẫu tượng?
Chúa Giêsu nói, “Cứ xem trái thì biết cây”, nhưng làm sao biết được những gì sâu kín bên trong? Hãy nhìn xem hoa trái! Nếu cuộc sống chúng ta ngời sáng lòng bác ái, đức tin, kiên nhẫn và trung thực…; tạ ơn Chúa, tâm hồn chúng ta đang mạnh khoẻ. Ngược lại, nếu ở đó chỉ là giận dữ, đố kỵ, ham muốn, ích kỷ hoặc lười biếng…; nó đang bệnh và yếu. Muốn đổi thay, chúng ta không chỉ đổi thay vẻ bên ngoài, vì sớm muộn gì, mặt nạ vốn đang che giấu một thứ gì đó thối rữa bên trong cũng sẽ rơi xuống; phải đổi thay từ nội tâm, đi vào tận gốc những khiếm khuyết, chữa lành bằng bí tích hoà giải và nỗ lực xây dựng các nhân đức. Đổi thay bằng việc xa lánh ngẫu tượng, Thánh Phaolô căn dặn trong thư Côrintô hôm nay, “Anh em hãy xa lánh sự thờ lạy các ngẫu tượng”; “Anh em không thể uống cả chén của Chúa, cả chén của ma quỷ được”. Từ đó, mới có thể dâng lời ca ngợi Chúa như Thánh Vịnh đáp ca bày tỏ, “Lạy Chúa, con sẽ hiến dâng Chúa lời ca ngợi làm sinh lễ”.
Tin Mừng hôm nay còn tiết lộ tầm quan trọng của một nền móng vững chắc vì “Nhà đó được đặt nền trên đá”. Thông thường, chẳng ai lo lắng hay nghĩ đến nền nhà trừ khi nó đổ sập; lẽ thường, không ai chú ý đến một nền móng vững chắc, ít phải lo lắng cho nó mỗi khi bão tố. Điều này cũng đúng với nền móng thiêng liêng, nền móng rắn chắc là một đức tin sâu sắc cắm sâu trong cầu nguyện; nền móng này là sự kết hiệp với Chúa Giêsu mỗi ngày. Chính trong sự kết hiệp đó, Chúa Giêsu trở nên nền tảng cuộc sống và một khi Ngài đã là nền tảng thì không gì có thể làm hại, cũng không gì có thể ngăn cản chúng ta hoàn thành sứ mệnh của mình. Chính sự kết hiệp toàn bích với Chúa Giêsu, ở lại với Ngài, đã trở thành một sức đề kháng thiêng liêng giúp chúng ta vững mạnh.
Đối lập với điều này là một nền móng yếu ớt. Đó là nền móng dựa vào chính mình như là lý do của sự ổn định và sức mạnh ở những thời điểm khó khăn. Sự thật là, không ai trong chúng ta đủ sức làm nền móng cho chính mình; ai cố sức làm điều đó thì thật là khờ khạo, vì họ không lường trước việc sẽ không thể chịu đựng được bất cứ một cơn lốc cuộc đời nào đang chực ném vào họ.
Một điều cần lưu ý. Đôi khi sự an toàn của chúng ta chỉ là một an toàn giả tạo khi mọi thứ xem ra tốt đẹp và chúng ta tưởng nền tảng của mình vững chắc. Thế mà, sự an toàn này có thể đang ru ngủ chúng ta; vì vậy, phải hết sức cẩn thận và khách quan, bởi lắm lúc, chúng ta đang thờ ngẫu tượng mà không biết. Nền móng có vững chắc hay không sẽ được chứng tỏ khi mưa to, gió lớn. Luôn kết hợp với Chúa Giêsu, luôn dâng lời ngợi khen Thiên Chúa là đá tảng, trên đó chúng ta xây dựng đời mình, thì cuồng phong sẽ không còn là vấn đề, chúng ta vẫn đứng vững. Sẽ là quá muộn khi lũ lụt, dông bão đến và chúng ta không thể ra ngoài để sửa chữa nền móng. Đang khi trời trong mây tạnh, chúng ta hãy xây đắp, chuẩn bị cho ngày thử thách. Chôn chặt vào Thiên Chúa là núi đá, toà nhà chúng ta sẽ vững chắc; cắm rễ vào Chúa Giêsu là cội nguồn ân sủng, lộc tốt sẽ trổ hoa; mềm mỏng với Chúa Thánh Thần là lửa mến, cây tốt sinh trái tốt.
Triết gia vô thần Ludwig Feuerbach đã từng viết, “Không phải Thiên Chúa đã tạo dựng con người theo hình ảnh Ngài, mà chính con người đã dựng nên Thiên Chúa theo hình ảnh họ”.
Anh Chị em,
Dù không đồng ý với nhận định trên, chúng ta cũng không thể phủ nhận một phần sự thật trong đó khi nhìn vào thực tế. Vì thế, phải luôn quay về với Thiên Chúa của mặc khải, Thiên Chúa của Thánh Kinh để khám phá dung nhan đích thực của Người; một Thiên Chúa như “Người là” nơi Chúa Giêsu chứ không phải một Thiên Chúa như chúng ta muốn. Trên nền đá Giêsu, chúng ta xây dựng cuộc đời; cắm rễ sâu trong Lời Ngài. Lúc đó, hoa trái chúng ta trổ sinh sẽ là hoa trái thánh linh; đó là bác ái, vui mừng, bình an và hoan lạc trong Thánh Thần.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin đừng để con bị ru ngủ trong cảm giác an toàn giả tạo. Xin giúp con chôn chặt đời mình trong Chúa; nhờ đó, con có thể trổ hoa thơm, sinh trái tốt”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)