Phúc Âm: Mc 6, 30-34
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, các tông đồ hội lại bên Chúa Giêsu và thuật lại với Người mọi việc các ông đã làm và đã giảng dạy. Người liền bảo các ông: “Các con hãy lui vào nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi một chút”. Vì lúc ấy dân chúng kẻ đến người đi tấp nập, đến nỗi các tông đồ không có thì giờ ăn uống. Vậy các ngài xuống thuyền, chèo tới một nơi vắng vẻ hẻo lánh. Thấy các ngài đi, nhiều người hiểu ý, và từ các thành phố, người ta đi bộ kéo đến nơi đó và tới nơi trước các ngài.
Lúc ra khỏi thuyền, Chúa Giêsu thấy dân chúng thật đông, thì động lòng thương, vì họ như đàn chiên không người chăn, và Người dạy dỗ họ nhiều điều.
Ðó là lời Chúa.
Tận hưởng yêu thương
Nhiều người nói rằng: “Dịch bệnh phải ở nhà chán quá!”. Nhưng đại đa số lại vui mừng vì đây là cơ hội để gia đình gắn kết với nhau, hiểu nhau hơn và chia sẻ công việc với nhau.
Lâu nay người ta coi ngôi nhà như là quán trọ. Quán trọ nghỉ qua đêm hay chỉ ngủ tạm chờ giờ tăng ca. . . Thời gian và công việc vất vả khiến chẳng còn hơi sức hay thời gian quan tâm chăm sóc cho nhau. Mạnh ai nấy sống. Việc ai nấy làm.
Giờ đây, họ có thể cùng làm việc chung với nhau dọn dẹp nhà cửa, cùng nấu ăn, cùng dọn và còn nhiều thời gian hỏi han chia sẻ với nhau.
Đó cũng là lý do nhiều người đang ở giữa tâm dịch nên không được về quê mới thấy nhớ nhà biết bao! Nhiều bạn trẻ hay nhắc nhau câu nói cửa miệng của cha mẹ rằng: “Về nhà có cơm ăn cơm, có rau ăn rau”. Cha mẹ nào cũng sẵn lòng giang rộng đôi tay để mỗi khi cánh chim non lỡ chẳng may gặp khó khăn trên đường đời có phương hướng, có nơi để quay về. Cửa nhà và vòng tay cha mẹ luôn rộng mở là thế.
Bởi dịch Vũ Hán, không còn những cuộc giã ngoại vui chơi hay những lúc ngồi “đồng” bên ly cà phê, những buổi chiều lai rai cùng chúng bạn… nhưng lại là cơ hội thần tiên cho gia đình sum vầy, để qua đó, mỗi người sẽ biết trân quý hơn cuộc sống hiện tại, với những bình yên đang có. Đơn sơ như việc bố mẹ mình còn khỏe. Mẹ mình còn nấu cơm chờ mình mỗi tối đi làm về hay chỉ như một lời nhắc của mẹ: “Nhớ ghép mùng kỹ không muỗi nghe con…”.
Và có lẽ, đây cũng là dịp để chúng ta biết sống chậm, lắng đọng hơn, bình tâm lại… để tình cảm từ đó có dịp chan hòa với những người thân trong gia đình. Sống hun đúc tình thân để mãi gắn kết với nhau và xác tín hơn về gia đình, về một tình yêu chân thành, một động lực cho cuộc sống mà ai cũng cần có để lớn lên thành người.
Bên cạnh tình cảm gia đình mà chúng ta cần hun đúc lại, còn có một mối dây thân tình hơn mà có lẽ lâu nay chúng ta cũng đang sống vội đến nỗi vội đến, vội đi. Đó chính là thời gian riêng tư của chúng ta với Chúa. Một mình ta, một mình Chúa hình như lâu nay không có thời gian, có chăng những cuộc gặp gỡ cũng chóng vánh và không trọn vẹn, vì bản thân chúng ta còn qúa nhiều những bận tâm khác.
Tin mừng hôm nay kể rằng: sau khi các tông đồ ra đi truyền giáo và nay trở về tường trình lại những việc đã làm, Chúa Giê-su đã bảo các ông tìm chỗ vắng vẻ mà nghỉ ngơi. Nghỉ ngơi trong cầu nguyện. Sống riêng tư thân mật với Chúa. Bởi vì lúc đó người ra kẻ vào rất đông, dân chúng cứ ùn ùn kéo tới nên Chúa Giê-su đã nói với các Tông đồ: “Các con hãy lui vào nơi vắng vẻ mà nghỉ ngơi một chút”. Và rồi, các ngài đã lên thuyền cùng đi với Chúa để tìm một nơi riêng tư cho tình thầy trò.
Cuộc sống của người tín hữu là sống và làm theo thánh ý Chúa. Thánh ý Chúa thể hiện trong từng công việc, trong từng biến cố xảy ra. Thánh ý Chúa nói qua Lời Chúa và nhất là qua đời sống cầu nguyện riêng tư một mình ta với Chúa. Khi còn một mình ta với Chúa ta mới thấy Chúa đang nói với ta, Chúa đang kêu mời ta dấn thân hay đón nhận những chuyện đang xảy ra.
Như vậy, chúng ta chỉ có thể đón nhận thánh ý Chúa khi chúng ta dành thời gian riêng tư với Chúa, đồng thời, phải trở về với Chúa thì chúng ta sẽ được Chúa bao bọc, nâng đỡ, chở che và giúp sức cho chúng ta vượt qua. Trở về với Chúa ta sẽ thêm sức mạng để đón nhận mọi sóng gió trong cuộc đời.
Như người con trở về với mái ấm gia đình mới cảm nhận được sự bình yên ấm áp trong vòng tay yêu thương của cha mẹ. Xin cho chúng ta đang sống trong môi trường dịch bệnh đầy lo âu, hãy biết tận dụng thời gian này để ở bên Chúa, để cầu nguyện với Chúa, để qua đó ta tìm được giây phút bình an được ở bên nhà Chúa, dầu ngoài kia còn đầy những sóng gió nghi nan nhưng ở bên Chúa ta sẽ mãi mãi bình an, và nhất là sẽ được thêm sức mạnh của Chúa giúp vượt qua.
Xin cho mỗi người chúng ta nhận ra đây là thời gian hồng ân được ở bên gia đình và ở bên Chúa nhờ đó chúng ta được tận hưởng giây phút yên bình bên gia đình và bên lòng Chúa xót thương. Amen
Lm.jos Tạ Duy Tuyền