“Gần tới thời gian phải cất khỏi đời này, Ngài cương quyết lên đường đi Giêrusalem!”.
Sau nội chiến, quân miền Nam đã rơi vào ‘bên thua cuộc’; đột nhiên Tổng thống Abraham Lincoln muốn được đàm phán. Điều này khiến cho nhiều tướng lãnh của ông bất bình. Một kẻ trong họ giận dữ, đập tay xuống bàn và nói, “Quân địch nhất định phải bị tiêu diệt!”. Lincoln vẫn giữ vẻ ôn hoà, lên tiếng, “Kẻ địch đã bị tiêu diệt, khi họ trở thành bạn của chúng ta!”. Nội chiến kết thúc bằng câu nói cao thượng của ông, “Nội chiến không có người thắng!”, dẫu miền Nam rõ ràng đã thua!
Kính thưa Anh Chị em,
“Kẻ địch đã bị tiêu diệt, khi họ trở thành bạn của chúng ta!”, tấm lòng bao dung của Lincoln khác nào chiến lược của Chúa Giêsu trong cuộc chiến cho Vương Quốc Ngài. Sẽ rất thú vị khi Tin Mừng hôm nay được đọc dưới nhãn quan của một nhà quân sự. Như vị tướng tài, Chúa Giêsu chỉ huy đội quân Kitô chuẩn bị cho trận đánh cuối cùng, trận Giêrusalem! Tuy nhiên, chiến lược của Ngài thật không giống ai, một chiến lược mà Ngài cương quyết áp dụng, ‘chiến lược yêu thương’, “Gần tới thời gian phải cất khỏi đời này, Ngài cương quyết lên đường đi Giêrusalem!”.
Mãnh tướng Giêsu dẫn đầu đoàn quân tiến về Giêrusalem! Lạ lùng thay, quân thù của Ngài là một thế lực xấu xa, nguy hiểm tiềm tàng, nhưng lại vô hình! Luca mô tả cuộc truy kích của Ngài bằng một thuật ngữ quân sự, “cương quyết”; “Ngài cương quyết!”. Tuy nhiên, ngay cả khi hành quân vào một trận chiến khốc liệt đến thế, Chúa Giêsu vẫn không sử dụng các chiến lược truyền thống của các dũng tướng từ cổ chí kim; Ngài tiến vào Giêrusalem như một con chiên hiền lành bị dẫn đi làm thịt; vũ khí của Ngài là sự khiêm tốn. Đúng, Ngài sẽ ném trái bom nguyên tử “Khiêm Tốn” vào chiến địa và kế hoạch của Satan; phá bỏ sự tự hào và kiêu ngạo của Lucifer. Cuối cùng, ‘chiến lược yêu thương’ đã toàn thắng bằng cái chết thập giá; và sau đó, Phục Sinh vinh hiển!
Giữa một chiến sự dằng dặc, chiến binh Giacôbê và Gioan muốn giải quyết nhanh những chướng ngại, đó là một Samaria cứng lòng, “Thầy muốn chúng con khiến lửa bởi trời xuống thiêu huỷ chúng không?”, một điều gì đó xem ra còn tệ hơn cả sự hám danh tham quyền mà ‘hai sĩ quan’ đã từng bộc lộ; xin Ngài một chỗ bên hữu, bên tả! Thái độ của Chúa Giêsu hoàn toàn khác, Ngài khiển trách các ông. Ngài định hướng lại chiến lược cho họ, ‘chiến lược yêu thương’; rằng, vũ khí tấn công không phải là lửa, là phẫn nộ; nhưng là lòng tốt, sự dịu dàng, bác ái và khiêm nhường.
Theo những tiêu chí quân sự, vụ việc Samaria được coi là một thất bại; Đấng Kitô bị tẩy chay, xét về mặt con người, Chúa Giêsu đã thua! Tuy nhiên, đây không phải là trường hợp của Ngài; với Chúa Giêsu, phàn nàn hoặc trả đũa Samaria, mới là thất bại, là thua. Luca cho biết, thay vào đó, “Các ngài đi tới một làng khác”. Đơn giản đến thế! Vậy mà Chúa Giêsu đã chiến thắng, Ngài không lãng phí một chút thời gian cho những kỳ vọng bất thường và thất thường của con người; đúng hơn, là một người lính thực thụ, từng trải, Ngài đã tha thứ, quên đi và tiếp tục lên đường!
Tuyệt vời thay, Chúa Giêsu đã chiến thắng lẫy lừng trận chiến Giêrusalem, Ngài chiến thắng luôn cả trận Samaria trên đường tiến quân, những chiến thắng mà Zacharia đã báo trước trong bài đọc thứ nhất hôm nay, “Sẽ có nhiều dân tộc và những cường quốc đến tìm kiếm Chúa các đạo binh ở Giêrusalem”; và còn hơn thế nữa, thật không thể tin được, “Trong những ngày ấy, sẽ có mười người thuộc mọi tiếng nói các dân tộc nắm lấy gấu áo một người Do Thái mà thưa rằng, ‘Chúng tôi cùng đi với các ông, vì chúng tôi nghe nói rằng, Thiên Chúa ở cùng các ông’”. Phải, “Thiên Chúa ở cùng chúng tôi!”, đúng như điều Zacharia nhìn thấy trước qua lời Đáp Ca!
Anh Chị em,
Tất cả chúng ta đều ở trong quân ngũ của binh đoàn Giêsu, những dũng sĩ đang chiến đấu cho Nước Trời. Thế nhưng, chúng ta chiến đấu với vũ khí nào và phong thái của chúng ta ra sao? Đó là điều Chúa Giêsu muốn dạy qua Lời Chúa hôm nay. Ngài đã sử dụng ‘vũ khí tự huỷ’ trong phong thái khiêm tốn và hiền lành. Đây là ‘chiến lược yêu thương’ mà chiến hào của ma quỷ sẽ phải nổ tung. Là môn đệ Chúa Giêsu, cùng chiến đấu với Ngài, chúng ta không có một vũ khí nào khác. Đó cũng là cuộc chiến nội tâm mà mỗi người phải chiến đấu đến cùng. Chiến thắng của chúng ta là mỗi người được nên giống Chúa Giêsu, hoặc nên thánh. Điều này có nghĩa rằng, chúng ta phải từng giây phút cương quyết từ bỏ ý riêng, tội lỗi, và đó là lên Giêrusalem với Ngài.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin giúp con vượt qua những va chạm và bầm dập khi chiến đấu với ‘chiến lược yêu thương’ của Ngài. Cho con thêm dũng khí để dấn thân chiến đấu cho Vương Quốc Ngài”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)