- Tại sao Chúa Giê-su phải chịu khổ nạn hết sức đau thương?
- Tại sao Thiên Chúa lại để cho các tín hữu bị bách hạikhắp nơi trên thế giới suốt hai ngàn năm qua?
Cả hai câu hỏi trên có chung một câu trả lời như sau:
Thiên Chúa đã ra quy luật muôn đời: Bất cứ ai gây ra tội lỗi đều phải lãnh lấy hậu quả của tội là đau khổ và phải sa vào chốn ngục hình[1]. Đáng tiếc là mọi người đều phạm tội, do đó, ai nấy đều phải gánh lấy hậu quả đau thương nầy. Muốn cứu người tội lỗi thoát khỏi chốn ngục hình đau khổ thì chỉ có cách duy nhất là có người xứng hợp chịu phạt và chịu chết thay cho họ.
Chúa Giê-su tình nguyện làm công việc nầy. Ngài đã hóa thân làm người phàm, trở thành đại diện chính thức của loài người và Ngài mang lấy tội lỗi của muôn người vào thân. Ngài nộp mình chịu cực hình thay cho họ, chịu chết để đền tội họ gây ra. Nhờ Ngài chịu khổ hình và chịu chết thay, muôn người được ơn tha thứ và thoát khỏi án phạt đời đời.
Tuy nhiên, cứu độ không chỉ là công việc của Chúa Giê-su là Đầu mà còn là việc của toàn thân mình Ngài là Hội thánh. Ai thuộc về Chúa Giê-su, là chi thể trong thân mình Chúa Giê-su đều phải tham gia vào sứ mạng nầy.
Chính vì thế, hôm xưa, Chúa Giê-su không chịu khổ nạn, không vác thập giá một mình, mà Ngài mời Mẹ Maria thông phần đau khổ với Ngài, mời ông Simon vác thập giá với Ngài.
Và trong suốt hai ngàn năm qua, Chúa Giê-su tiếp tục gọi mời các thánh tử đạo khắp nơi trên thế giới cùng chịu khổ nạn với Ngài, chịu bắt bớ, chịu ngục tù, gông cùm, xiềng xích cũng như hy sinh cả mạng sống… với Ngài để đền tội cho muôn người tội lỗi.
Rồi hôm nay, Chúa Giê-su tiếp tục kêu mời mỗi người chúng ta chịu khổ nạn với Ngài khi nói: “Ai muốn theo Thầy thì hãy từ bỏ mình, vác thập giá mình mà theo” (Mt 16,24).
Vác thánh giá theo Chúa không phải là việc tùy thích, nhưng là điều kiện phải có để làm môn đệ Chúa. Chúa Giê-su đã khẳng định điều nầy như sau: “Ai không vác thập giá mình mà đi theo tôi, thì không thể làm môn đệ tôi được” (Lc 14,27).
Như vậy, muốn làm môn đệ Chúa Giê-su, chúng ta không thể thoái thác, không thể né tránh, không thể từ chối vác thập giá với Chúa Giê-su.
Vì là chi thể của Chúa Giê-su, chúng ta cùng vác thập giá với Chúa Giê-su.
Tôi là một phần chi thể, như là vai của Chúa Giê-su nên gánh nặng trong cuộc đời tôi là thập giá trên vai Chúa Giê-su.
Bạn là chi thể khác, như là tay của Chúa Giê-su nên những đau khổ bạn đang chịu là những đinh nhọn đâm vào tay Chúa.
Và máu của các thánh tử đạo đổ ra khắp nơi trên thế giới cũng chính là máu Chúa Giê-su đang đổ ra, vì các thánh tử đạo là phần thân thể của Ngài.
Hôm nay, Chúa Giê-su không mời gọi chúng ta chịu tù đày, xiềng xích, giam cầm, tù ngục hay phải ra pháp trường đổ máu đào vì Chúa như các thánh tử đạo xưa nay, nhưng Ngài mong muốn chúng ta vui lòng chịu đựng gian lao, khó nhọc hằng ngày để hiệp thông vào sứ mạng cứu độ của Chúa và góp phần đền tội cho chính mình, cho các tội nhân và cho các đẳng linh hồn.
Lạy các thánh tử đạo Việt Nam,
Các ngài đã chịu vô vàn đau thương và đã hiến dâng mạng sống mình hiệp thông vào sứ mạng cứu độ của Chúa Giê-su, xin cầu cho chúng con biết noi gương các ngài vui lòng chịu đựng gian lao khó nhọc trong đời sống hằng ngày, để cùng với các ngài, thông hiệp vào sứ mạng cứu độ của Chúa. Amen.
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu (10,17-22).
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các Tông đồ rằng: “Các con hãy coi chừng người đời, vì họ sẽ nộp các con cho công nghị, và sẽ đánh đập các con nơi hội đường của họ. Các con sẽ bị điệu đến nhà cầm quyền và vua chúa vì Thầy, để làm chứng cho họ và cho dân ngoại được biết. Nhưng khi người ta bắt nộp các con, thì các con đừng lo nghĩ phải nói thế nào và nói gì. Vì trong giờ ấy sẽ cho các con biết phải nói gì: vì chưng, không phải chính các con nói, nhưng là Thánh Thần của Cha các con nói trong các con. Anh sẽ nộp em, cha sẽ nộp con, con cái sẽ chống lại cha mẹ và làm cho cha mẹ phải chết. Vì danh Thầy, các con sẽ bị mọi người ghen ghét, nhưng ai bền đỗ đến cùng, kẻ ấy sẽ được cứu độ”.
[1] Rm 5, 12. Rm 6, 23. Galat 6,7