Các bạn trẻ thân mến,
Sự bất trung của dân Do Thái đối với Thiên Chúa như trình thuật sách Xuất Hành kể lại cho chúng ta bắt nguồn như một thái độ kém tin của họ đối với Người. Ngay khi chứng kiến những điều cao cả Người làm, họ dễ dàng nhìn nhận quyền năng vô biên của Người. Khi còn ở đất Ai Cập, các phép lạ Chúa thực hiện qua tay Môsê đã khiến họ ngỡ ngàng không ít. Rồi chuyện cả một đạo quân hùng mạnh của Pharao bị dòng nước cuốn trôi trong chớp nhoáng cũng khiến họ phải một phen kinh hồn. Từ việc chứng kiến những việc kỳ diệu của Thiên Chúa như thế, họ thấy thật hạnh phúc khi được Chúa nhận làm dân riêng, được có Chúa bao bọc chở che trong suốt hành trình dài lắm gian nan khốn khó.
Vào trong sa mạc, họ bước đi trong niềm vui sướng vì có Chúa kề bên. Nhưng thái độ ấy chẳng kéo dài được bao lâu, thì kí ức về những công trình kỳ diệu của Thiên Chúa dần dần mờ nhạt trong tâm trí. Họ bắt đầu lãng quên Thiên Chúa, và quay sang với những đam mê lạc thú của mình. Nhớ có lần, họ đòi có của ăn, Chúa ban Manna. Rồi họ muốn ăn thịt, Chúa cho một đàn chim bay đến. Ngay khi Chúa thỏa mãn những đòi hỏi của họ, họ ca ngợi Chúa và đặt hết niềm tin tưởng nơi Chúa, nhưng khi những tham vọng của họ không được lấp đầy, họ quay sang kêu trách Môsê và phỉ báng Thiên Chúa, Đấng đã giải thoát họ. Để khi Thiên Chúa cho những con rắn độc bò ra cắn chết nhiều người, họ mới vội vã thống hối ăn năn, xin Chúa thứ tha và chữa lành. Và biết bao câu chuyện tương tự khác xảy đến trên hành trình tiến về đất hứa này của dân khiến ta có cảm tưởng họ như đang chơi đùa với Chúa. Niềm tin của họ hệt như bóng mây, chợt hiện chợt tắt, tùy theo cảm hứng, tùy vào thời gian.
Các bạn trẻ thân mến,
Tin vào Chúa luôn là một thách đố cho con người ở mọi thời đại. Rất nhiều lần trong Tin Mừng, Đức Giêsu đã đòi hỏi người khác phải có lòng tin. Khi về thăm quê sau bao nhiêu tháng ngày xa cách, Giêsu xuất hiện như một vị ngôn sứ, một bậc thông thái. Nhiều người đã ngạc nhiên về sự thay đổi này của Ngài. Họ không thể chấp nhận chuyện con trai của một bác thợ mộc và bà Maria tầm thường lại có thể làm thầy của họ. Họ không thể chấp nhận chuyện một chàng trai ngày xưa tầm thường nhỏ bé như bao người, nay lại trở nên một bậc kỳ tài giữa dân chúng. Họ đã không tin, nên Giêsu không thể làm phép lạ nào tại đó. Nơi khác, có nhiều bệnh nhân tuôn đến với Ngài, xin Ngài chữa trị. Có người lén lút đưa tay chạm vào áo Người vì tin rằng chỉ như thế thôi cũng đủ chữa lành rồi. Và họ đã được như ý. Lần nọ, Đức Giêsu dạy các tông đồ rằng nếu lòng tin của họ chỉ lớn bằng một hạt cải thôi thì đã có thể dời núi chuyển non. Ngài còn than thở, rằng không biết ngày Ngài trở lại, niềm tin có còn xuất hiện trên mặt đất nữa không. Đối với Giêsu, có lòng tin vào Chúa là điều căn cốt và thiết yếu của con người.
Tin vào Chúa là trao gửi hết cho Người trọn vẹn con người chúng ta. Khi ta tin vào Chúa, ta chân nhận Ngài là Đấng đủ sức làm được những điều ta không thể. Tin vào Chúa là thái độ cởi mở của tâm hồn, là dành cho Chúa một chỗ đứng quan trọng trong cuộc đời ta, là phó thác mọi sự cho Người. Tin đồng thời cũng là hiến dâng, là trao gửi. Người xứng đáng để ta tin phải là người rất tuyệt vời trong mắt ta. Ta dành trọn vẹn tình yêu cho người ấy. Thế nên, tin và yêu có một mối liên kết rất chặt chẽ với nhau.
Điều đáng buồn là lắm khi thái độ của chúng ta với Thiên Chúa cũng hệt như dân Do Thái năm xưa. Ta chỉ tin khi nào ta chứng kiến rõ ràng và tường tận. Khi nghe đâu đó có phép lạ xảy ra, lòng ta như bừng dậy, đức tin ta rạo rực. Ta mong muốn hành hương đến nơi này nơi nọ có sự tích phép lạ để thỏa chí tò mò, trong khi Thánh Thể là nguồn cội mọi ơn lành đang chờ ta hàng ngày nơi nhà Tạm, ta chẳng màng chi đến. ta hăm hở với những gì lạ thường, hấp dẫn, hơn những gì bình dị, đơn sơ. Ta biết là Thiên Chúa quyền năng đấy, nhưng ký ức ấy không sống động trong ta, nên khi tai ương của cuộc đời thình lình ập xuống, ta chới với và không biết bám vào đâu. Giải pháp đầu tiên xảy đến trong đầu không phải là cậy tin và tìm đến Chúa, nhưng là chạy theo những trò mê tín dị đoan, những giải pháp mang tính thủ thuật của con người.
Phải, ta thiếu niềm tin vào Thiên Chúa là vì ta hay quên những gì Người thực hiện trên ta. Thiên Chúa của chúng ta là một Thiên Chúa yêu chuộng sự thinh lặng và âm thầm. Hẳn Người sẽ không bao giờ muốn chiếm đoạt niềm tin của chúng ta bằng những phép lạ hoành tráng, uy phong. Hãy đi vào trong cầu nguyện và chiêm ngắm, các bạn sẽ nghiệm ra được vô số các phép lạ Ngài làm trong cuộc đời mình. Hãy như Mẹ Maria, năng suy đi nghĩ lại trong lòng những gì xảy đến. Khi ấy, bạn sẽ thấy Chúa thật tuyệt vời biết bao, và dần dần niềm tin của bạn vào Chúa sẽ được củng cố.
Pr. Lê Hoàng Nam, SJ
Nguồn: RV