Kinh nghiệm sống của các cặp vợ chồng

Trong chuyến viếng thăm mục vụ tại Pháp từ ngày 19-22 tháng 9 năm 1996, Đức Thánh Cha Gioan Phaolo 2 đã dành buổi chiều ngày 20-9 để gặp gỡ các gia đình. Hàng ngàn đôi vợ chồng trẻ cùng với con cái đã tề tựu tại “Công Viên Tưởng Niệm” của đền thánh Anna ở Auray, để chào đón Đức Thánh Cha. Trước khi nghe giáo huấn của ngài, một số cặp vợ chồng đã trình lên Đức Thánh Cha những chứng tá sống lòng tin trong khung cảnh gia đình và xã hội.

Đôi vợ chồng thứ nhất tên José và Chantal Grevin.

Ông José . Chúng con có 4 người con tuổi từ 23 đến 16. Cho tới năm ngoái, con điều khiển một cơ quan do chính con đề xướng và kết quả thật tốt đẹp. Bỗng một ngày, con nhận được thư báo cho biết là con bị sa thải, mà không có lý do chính đáng. Con cảm thấy thật là bất công và muốn nổi loạn. Chúng con liền tìm một câu nói của thánh Phaolo giúp chúng con vượt thử thách: “Tất cả đều đưa đến sự lành đối với những ai kính mến Thiên Chúa” . Và ngày hôm ấy, chúng con đã tin nơi Tình Yêu của Thiên Chúa đối với chúng con, Đấng có thể biến sự dữ thành điều lành, nếu chúng con yêu mến Ngài .. Con hiểu rằng, con phải đẩy xa mọi cám dỗ báo oán trả thù. Con được phép bảo vệ các quyền lợi của con nhưng với tinh thần vô tư, như thể là con bênh vực quyền lợi cho một người nào khác. Thời gian ba tháng đầu bị sa thải thật là khủng khiếp!

Bà Chantal . Ngay từ đầu, con cảm thấy điều duy nhất con có thể làm là bày tỏ tình yêu của con đối với José bằng đủ mọi cách có thể, chẳng hạn như đặt trên bàn chàng một bình hoa hoặc theo dõi từng bước tất cả những gì liên quan đến chàng .. Một buổi sáng, con thấy rằng José mất quân bình và chàng có thể rơi vào tình trạng khủng hoảng điên loạn. Con lo sợ rằng điều xảy ra cho chàng rồi đây sẽ quật ngã tất cả mọi người trong gia đình. Tại sao điều ngu xuẩn này lại xảy ra cho gia đình chúng con? Ai là người có thể giúp con, nếu không phải là Chúa GIÊSU, Đấng đã kêu lên, khi bị treo trên Thánh giá: “Tại sao, tại sao Cha bỏ rơi Con?”. Cùng với Chúa GIÊSU, con cũng muốn thưa rằng: “Lạy Cha, trong tay Cha, con phó thác đời con và cuộc sống của gia đình con”. Con nói với José rằng con sẵn sàng yêu chàng hơn nữa, dù cho bất cứ điều gì xảy ra. Chính trong thời gian này chúng con cảm nghiệm được rằng: “Thiên Chúa thật gần gũi với chúng con qua ơn thánh của bí tích hôn phối”.

Ông Jose . Một buổi sáng khi thức giấc, con bị khủng hoảng thật sự. Con cảm thấy mình bị đè bẹp, bị khinh khi. Con muốn bắt chước Chantal đặt trọn đời con trong tay Chúa, nhưng con không thể nào thân thưa với Chúa được như thế. Tuy nhiên, vì Chantal đã cầu nguyện với Chúa thay cho con nên con cảm thấy mình thoát được cơn khủng hoảng. Con xuống dùng điểm tâm và con gặp thấy đứa con trai đầu của chúng con đang thất vọng vì không tìm được nơi thực tập. Con tìm cách đặt mình vào địa vị của đứa con và cùng với nó tìm giải pháp cho vấn đề. Con cũng đơn sơ thú nhận với nó nỗi thất vọng của con và ước muốn đặt trọn niềm tin tưởng nơi Thiên Chúa, dù trong bất cứ hoàn cảnh nào. Thế là con trai con tìm lại được can đảm và con cũng thế. Con cảm nghiệm một niềm vui nội tâm giúp con vui sống.

Bà Chantal . Nhiều thử thách khác lại xảy đến với gia đình chúng con trong thời gian bị thất nghiệp. Lo âu, mệt mỏi và chán nản như có nguy cơ làm biến mất lòng tin tưởng nơi chúng con. Thế là, cứ mỗi lần một trong những tư tưởng đen tối này xuất hiện, con liền xua đuổi và tìm kiếm chung quanh xem có người nào để yêu thương không. Cứ mỗi lần như thế thì bình an lại trở về với con .. Chính những người bạn lôi kéo chúng con sống Phúc Âm đã giúp chúng con sống như vậy. Nhờ đó, chúng con đã nhận ra được muôn vàn dấu chỉ tình thương cống hiến cho chúng con.

********

Đôi vợ chồng thứ hai Guy và Brigitte Ragot nói về cách thức tận hiến thời giờ cho Thiên Chúa, Giáo Hội và con cái.

Ông Guy . Xuất thân từ gia đình Công Giáo, chúng con kết hôn từ 19 năm nay và sinh hạ được 4 người con, tuổi từ 18 đến 8. Ngay từ khi mới lấy nhau, cả hai chúng con đều ước muốn dấn thân hoạt động tông đồ trong Giáo Hội. Nhưng vì cả hai vợ chồng đều đi làm, nên chúng con có rất ít thời giờ rảnh rỗi. Sau khi kín múc ơn thánh trong thinh lặng và cầu nguyện, chúng con mong muốn tổ chức đời sống sao cho có sự hòa điệu giữa cuộc sống hoạt động và thiêng liêng.

Bà Brigitte . Vì nhạy cảm trước vấn đề thất nghiệp và chia sẻ việc làm, nên chúng con cảm thấy suy tư trước văn kiện của các Đức Giám Mục Pháp về: “Tìm các lối sống mới” .. Chúng con tự hỏi: “Phần chúng ta, chúng ta có thể làm được gì? Mang lại giải đáp nào?”. Sau cùng, để đáp lại một cách thực tiễn lời mời gọi của các chủ chăn, con quyết định ngưng một thời gian mọi hoạt động nghề nghiệp. Điều này đưa đến hậu quả là con mất việc làm.

Ông Guy . Nhân được nghỉ phép khi đứa con thứ ba sinh ra, chúng con liền lợi dụng thời gian này để tìm cách sống với duy nhất một đồng lương. Nhờ thế, chúng con học được cách loại bớt những nhu cầu không cần thiết và chi tiêu theo túi tiền của chúng con. Nhiều người thân trong gia đình phản đối: “Bộ anh không nghĩ tới tiền hưu bổng sao?”. Hoặc đặt vấn đề: “Nếu chẳng may anh mất luôn việc làm của anh nữa, thì anh sẽ tính sao?”. Dầu biết rõ những rủi ro có thể xảy ra, chúng con vẫn đi tới quyết định là Brigitte nghỉ việc ở nhà, để lo cho chồng con.

Bà Brigitte . Con ở nhà làm việc nội trợ và chăm sóc 4 đứa con. Nhiệm vụ này đòi hỏi con phải luôn sẵn sàng phục vụ và có rất nhiều kiên nhẫn. Điều quan trọng đối với con là mỗi ngày, con dành thời giờ để cầu nguyện bằng cách dâng cuộc sống thường ngày của con lên Thiên Chúa và cám ơn Chúa vì tất cả những gì Ngài ban cho chúng con. Như thế, con học được cách thức yêu mến từng công việc nội trợ mà con phải chu toàn, cho dù những công việc đôi khi tầm thường và nhàm chán. Thiên Chúa hiện diện trong ngày sống của con và con sống trong an bình thanh thản.

********

Bên cạnh các đôi vợ chồng, có một cuộc sống đau thương khác. Kinh nghiệm của một người vợ trẻ bị chồng bỏ với 4 đứa con. Bà Anne-Marie Monrouxthưa với Đức Thánh Cha:

… Con hành nghề hăng say và tận hiến cuộc đời cho chồng cùng 4 đứa con .. Cho đến một ngày .. mọi sự sụp đổ .. khi chồng con báo tin là chàng bỏ con ra ngoại quốc sinh sống. Con cô đơn một mình với 4 đứa con. Từ đây khởi đầu những ngày sầu khổ với ý nghĩ bị chồng ruồng bỏ. Con cảm thấy cô đơn chán nản đến độ không còn tha thiết sống nữa. Tuy nhiên, cùng lúc con phải chăm sóc các con của con. Đối với chúng, cuộc sống vẫn tiếp tục. Con cái con là sức sống trong những ngày đen tối của đời con. Nhưng, cuộc đời gì? Gia đình nào? Và ý nghĩa gì cho tất cả những điều đó?.

… Con nhớ lại lời mẹ con nói với con: “Nếu con làm điều này .. điều nọ .. với Chúa GIÊSU thì con sẽ được hạnh phúc!” Con cay đắng tự nhủ: “Hạnh phúc ư? Làm sao mà có thể hạnh phúc được?” Nhưng rồi, con cứ lập đi lập lại câu nói của mẹ con như một câu thần chú. Lạ lùng thay, nó thành quen thuộc và trở nên chiếc phao cho con bám vào trong cơn chết chìm. Con níu chặt vào nó tuy vẫn không hiểu rồi sẽ đi đến đâu .. Dần dần, trong tin tưởng, sự hiện diện của Chúa phủ đầy nổi cô đơn của con và con tìm lại được niềm vui cùng sự an bình.

… Đơn độc một mình trong việc dưỡng dục 4 đứa con khiến con bắt đầu nương tựa vào Chúa, nhất là trong những lúc gặp khó khăn. Khó khăn chính yếu là thảm trạng của những đứa con vị thành niên vắng bóng hình ảnh và tình thương của người cha! Con cảm nhận ra rằng, chính Thiên Chúa hướng dẫn con trong những lúc con phải quyết định hay chọn lựa một điều gì quan trọng cho con cái con.

… Trong thời gian bị thử thách con rất cảm động vì sự tiếp đón và nâng đỡ của các gia đình bạn bè. Điều này rất quan trọng đối với các con của con, vì được hưởng nếm một chút hương vị ngọt ngào của đời sống gia đình hòa hợp. Con cũng được các hội đoàn trong Giáo Hội giúp đỡ để sống trung thành với bí tích hôn phối.

… Hôm nay, đồng hành với các tín hữu Công Giáo khác, con vui mừng vì được nâng đỡ những anh chị em cùng trong một hoàn cảnh như con và làm chứng cho họ thấy Tình Yêu của Thiên Chúa đối với họ. Con cảm tạ Chúa vì đã ở gần con trong cơn thử thách cũng như đã an ủi và đổ tràn Tình Yêu của Ngài trong con.

(“Témoignages des Jeunes Familles”, “Parc du Mémorial” de Sainte-Anne-d’Auray, 20-9-1996)

Chia sẻ Bài này:

Related posts