.. Lúc đầu tôi thật khoái lạc mê sướng với rượu. Rượu đã quyến rũ được tôi, đã lường gạt được tôi và sau cùng, đã giam cầm được tôi! Trong vòng xiềng xích nô lệ của rượu, ròng rã suốt 15 năm trời, tôi đã chỉ nếm mùi đắng cay, chua xót và tủi hổ. Dĩ nhiên, khi kết bạn với rượu, tôi đã đánh mất tất cả: tiệm hàng, nhà cửa và bạn bè. Nhưng nổi mất mát lớn lao nhất, chính là: đánh mất nhân phẩm và lòng tự tin. Cuộc chiến đấu với rượu thật là cam go. Cần phải có sự trợ giúp của không biết bao nhiêu người và của chính bản thân, tôi mới tìm được sức mạnh để có thể dứt khoát từ bỏ rượu! Các y tá, các trợ tá xã hội và thành viên các Hiệp hội cai rượu đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Nhưng, chính nơi niềm tin Kitô mà tôi đã kín múc năng lực cùng sức mạnh để tẩy trừ và đuổi được con ma nghiện rượu!
Giờ đây tôi hoàn toàn tự do. Đối với tôi đúng thật là cuộc tái sinh. Ngày nay, khi soi gương và nhìn gương mặt mình, lòng tôi dâng lên niềm hãnh diện sâu xa. Tôi hãnh diện vì đã đi qua được một chặng đường dài có đầy chông gai, cạm bẫy và đã can đảm đứng lên sau mỗi lần vấp ngã. Chắc chắn tôi có nhiều “cục u”, nhưng không sao! Điều quan trọng là tôi đã đứng lên được: tôi không còn uống rượu nữa và tôi bắt đầu làm lại những dự phóng cho tương lai. Thêm vào đó, tôi đã bình tĩnh chấp nhận mình bị bệnh liệt kháng. Thiên Chúa và Trinh Nữ Rất Thánh MARIA đã giúp tôi nhìn rõ thực tại, chấp nhận ưu khuyết điểm và biết yêu thương chính mình mà không mang mặc cảm nào cả!
Giờ đây tôi cảm thấy thật hạnh phúc, được mẹ hiền cùng gia đình yêu thương trìu mến chăm sóc. Không ai là một hòn đảo, vì thế, cuộc sống là để sống chung và để cùng nhau chia sẻ những vui buồn. Tôi tự nguyện đừng để mình bị quyến dũ bởi những cái hào nhoáng bên ngoài và đừng tìm kiếm hạnh phúc nơi những cái giả tạo chóng qua! Mẹ tôi vô cùng sung sướng mỗi khi nhìn thấy tôi hân hoan sung sướng, yêu đời và yêu sống.
Thiên Chúa cũng yêu thương và chúc phúc vì Ngài cho tôi được mạnh khoẻ. Người ta dạy tôi rằng: “Kinh nguyện mang lại niềm an ủi và nâng đỡ lớn lao”. Quả đúng như thế. Tôi đã tìm thấy nơi kinh nguyện không biết bao nguồn lợi còn dấu ẩn trong đó. Thỉnh thoảng tôi đến cầu nguyện nơi một nhà nguyện nhỏ, nằm cách nhà không xa. Nhưng nhất là, trong ngày, bất cứ lúc nào, bất kỳ nơi đâu, tôi cũng có thể nâng tâm hồn lên cùng Chúa và cầu nguyện với Ngài. Tôi thâm tín rằng: “Thiên Chúa nghe lời tôi cầu nguyện. Ngài yêu thương tôi và mời gọi tôi yêu mến Ngài”.
“Điều tôi khẩn khoản nài xin, là cho lòng mến của anh em ngày thêm dồi dào, khiến anh em được ơn hiểu biết và tài trực giác siêu nhiên, để nhận ra cái gì là tốt hơn. Tôi cũng xin cho anh em được nên tinh tuyền và không làm gì đáng trách, trong khi chờ đợi ngày Đức KITÔ quang lâm. Như thế, anh em sẽ đem lại hoa trái dồi dào là sống một đời công chính nhờ Đức GIÊSU KITÔ, để tôn vinh và ngợi khen Thiên Chúa” (Philipphê 1,3-11). (“Annales d’Issoudun”, Avril/1998, trang 8).