“Thiên Chúa đã gọi Ađam và phán bảo ông, ‘Con đang ở đâu?’”.
Rollo May nói, “Một thói quen mỉa mai cũ rích của con người, là chúng ta thường chạy nhanh mỗi khi lạc đường!”. Đúng thế, mỗi khi phạm tội, con người thường chạy nhanh hơn để lẩn trốn Thiên Chúa; và Ngài lại phải la lên, “Con đang ở đâu?”.
Kính thưa Anh Chị em,
Nhận định của Rollo May thật sâu sắc! Sau khi ăn trái cấm, xem ra Ađam đã chạy nhanh hơn khỏi Thiên Chúa; vì thế, tiếng của Ngài hẳn đã vang vọng khắp cả một góc vườn Êđen, “Con đang ở đâu?”. Đó cũng là những gì chúng ta đọc thấy ở những dòng đầu tiên của sách Sáng Thế hôm nay nhân ngày kính Đức Trinh Nữ Maria, Vô Nhiễm Nguyên Tội. Và sẽ rất thú vị khi chúng ta dám đoan chắc rằng, Thiên Chúa không cần phải hỏi Đức Mẹ, “Con đang ở đâu?” bao giờ! Tại sao?
Bởi lẽ, Đức Mẹ luôn ở đó, trong sự hiện diện của Thiên Chúa; Mẹ sẵn sàng đáp lại mọi ý muốn của Ngài trong toàn bộ cuộc sống của Mẹ. Niềm tin và lòng yêu mến Mẹ dành cho Chúa, cũng như chính mối quan hệ độc nhất vô nhị của Mẹ với Đấng Mẹ sẽ cưu mang làm cho Mẹ trở thành một vị thánh vĩ đại nhất trong tất cả các vị thánh, những con người đã cho phép ánh sáng Thiên Chúa chiếu rọi qua mình một cách trọn vẹn. Trong một bài thơ về Đức Trinh Nữ Maria, thi sĩ Dòng Tên, Hopkins, viết, “Đây là công việc duy nhất phải làm. Hãy để mọi vinh quang Thiên Chúa chiếu qua! Vinh quang Thiên Chúa đi qua Mẹ, từ dòng chảy của Mẹ; và không thể nào khác hơn!”. Ánh sáng Thiên Chúa đã chiếu qua Mẹ một cách trọn vẹn hơn bất kỳ vị thánh nào; bởi lẽ, không gì trong Mẹ có thể ngăn cản dòng ánh sáng đó. Trong Mẹ, không có dấu vết của bất cứ một chút bóng tối tội lỗi nào; vì thế, không bao giờ Thiên Chúa cần lên tiếng với Mẹ, “Con đang ở đâu?”.
Trong tình yêu, Thiên Chúa muốn chúng ta vui sống trước thánh nhan Ngài như một đứa trẻ nô đùa hồn nhiên trước cha mẹ, và thi thoảng nhìn về phía họ; ngược lại, cha mẹ đôi lúc cũng liếc nhìn sang đứa con của mình. Một khi không nhìn thấy chúng ta, như đã không thấy Ađam, Ngài sẽ lên tiếng, “Con đang ở đâu?”. Khác với Ađam; rõ ràng, Mẹ Maria đã hoàn toàn cởi mở với ý định của Thiên Chúa trên cuộc đời Mẹ. Mẹ đã nói với sứ thần Gabriel rằng, “Tôi xin vâng như lời thiên thần truyền”; nghĩa là, ‘Hãy để những gì ngài nói được thực hiện! Hãy cứ để vinh quang Thiên Chúa chảy qua, chiếu qua!’. Ý muốn và vinh quang Chúa được thực hiện và chiếu qua Mẹ khi Mẹ phó mình hoàn toàn cho thánh ý Ngài. Từ đó, Mẹ trở thành đấng cưu mang chính Con của Ngài. Thật thú vị, không ai chọn cho mình một người mẹ để được sinh ra! Với Chúa Giêsu thì có! Ngài là người duy nhất đã từng ‘chọn mẹ cho mình’, và người phụ nữ ấy thật hoàn hảo!
Ý nghĩa biết bao với lời Kinh Cầu, “Đức Bà như Hòm Bia Thiên Chúa vậy!”. Hòm Bia Thiên Chúa là chiếc hòm được trang hoàng lộng lẫy, chứa những vật thiêng thánh nhất của người Do Thái; Mẹ Maria là Hòm Bia, không phải là một chiếc hòm nạm vàng, chứa các vật thánh, nhưng còn hơn thế nhiều! Mẹ cưu mang Đấng Thánh, Chúa Giêsu Kitô. Ngày lễ hôm nay kỷ niệm sự thụ thai không chút bợn nhơ của Mẹ như là một sự chuẩn bị từ xa của Thiên Chúa để hình thành một dinh thự hoàn hảo cho Con của Ngài, Đấng mà bất cứ một vết tích tội lỗi nào, dù nhỏ nhất cũng thật gớm ghiếc; cũng là Đấng mà Mẹ đã hưởng trước công nghiệp cứu độ của Con Thiên Chúa do cái chết và sự phục sinh của Ngài sau này! Mẹ quả thật đúng với sự “thánh thiện và tinh tuyền trước nhan Thiên Chúa” như thánh Phaolô nói trong thư Êphêsô hôm nay.
Anh Chị em,
Đừng bao giờ chạy nhanh để lẩn trốn Thiên Chúa mỗi khi sa ngã! Hãy dừng lại, thống hối trước Ngài. Tốt nhất hãy học như Đức Mẹ, hãy để cho dòng chảy ý muốn và vinh quang của Ngài đi qua đời mình; và đó là công việc duy nhất phải làm! Được như thế, chúng ta sẽ luôn làm điều đẹp lòng Thiên Chúa như Mẹ và điều kỳ diệu cũng sẽ xảy ra. Và cùng Mẹ, chúng ta sẽ cất lên tâm tình Thánh Vịnh đáp ca hôm nay, “Hãy ca tụng Chúa một bài ca mới, vì Người đã làm nên những điều huyền diệu”. Như thế, Thiên Chúa sẽ không bao giờ cần phải nói với chúng ta, “Con đang ở đâu?”.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Mẹ Maria, xin giữ gìn con, xin giúp con luôn làm điều đẹp lòng Chúa như Mẹ; nhờ đó, Chúa cũng sẽ không bao giờ cần lên tiếng tìm con, “Con đang ở đâu?”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)