— Con người được gọi là khôn ngoan, biết điều thì có phải là khi chúng ta lãnh nhận được bao nhiêu thì phải cảm tạ người thi ân cho ta bấy nhiêu không?. Đó mới thực sự là người luôn biết sống trong tâm tình biết ơn!?. Người đầu tiên trong ngày mà chúng ta phải cảm tạ, tôn vinh và ngợi khen ấy là Thiên Chúa Đấng vô quyền năng, đã ban phát cho chúng ta sự sống đầy tràn.
— Mọi ân sủng, mọi hồng ân, tất cả mọi điều chúng ta cảm nhận và tất cả mọi điều chúng ta không thể cảm nhận nhưng biết có đó. Những điều mà ngay cả một nhà thông thái cũng không có thể liệt kê ra cho hết được. Như hơi thở mà chúng ta chẳng hề bao giờ phải quan tâm đến nhưng lại rất quan trọng để một người có thể sống được mà Thiên Chúa ban cho tất cả chúng ta rất nhưng không.
— Kế đến là cha mẹ chúng ta. Làm con ngoan thì chúng ta ai cũng nhận biết cha mẹ thương yêu con cái của các ngài rất mực vì các ngài có thể nhịn tất cả và hy sinh cho con cái tất cả. Vâng, ngay cả chính mạng sống mình; chỉ mong con cái chúng sống bình an và hạnh phúc. Nhưng về phần của từng đứa con, ai thương cha mẹ và muốn làm gì để trả hiếu khi các ngài ở tuổi già nhưng còn có sức khỏe hay không? Hay hết thảy chúng ta đều là con cái bất hiếu?. Như câu “1 mẹ có thể nuôi được 10 con nhưng 10 con không nuôi nổi 1 mẹ”.
— Thật là buồn thay khi con cái chúng đối xử với cha mẹ còn thua bạn trai hay bạn gái của chúng nữa. Nào là chúng cố gắng lựa chọn những lời nói văn hay chữ tốt; từng hành động ý tứ cùng rất thận trọng khi đối xử với người yêu. Bởi chỉ cần thiếu ý tứ trong ngôn từ, trong hành động thì liền bị đánh giá là người thiếu văn minh, là người hồ đồ, bạo động và mọi thứ danh từ mà người yêu có thể gán cho. Nhưng lại chẳng chút ngại ngùng để chửi bới cha mẹ; dùng lời thô lỗ, tục tằn hay cả sự bạo hành trên cha mẹ nữa.
— Ở đây chúng ta thấy rõ ràng làm cha mẹ nghèo thì bị chúng con ngược đãi kiểu nghèo, kiểu thiếu học hay vô giáo dục; còn làm cha mẹ giàu có thì con cái chúng ngược đãi kiểu có học hơn?. Nói chung là cha mẹ ở mọi tầng lớp trong xã hội đều bị con cái chúng ngược đãi cách tàn nhẫn. Nhưng hơn hết Người mà chúng ta rất thường tỏ thái độ vô ơn, bội nghĩa, bạc tình lại là Cha chúng ta ở trên Trời.
— Ai đang làm bậc cha mẹ cũng rất thường lắm khi bị các con chúng làm cho cha mẹ đau khổ dù chúng đang ở vào tuổi nào; nhà nào càng đông con thì cái khổ ấy càng nhiều và càng triền miên vì chúng sống rất vô tâm, vô tình và vô ơn lắm lắm. Nên chúng ta cha mẹ rất thông cảm nỗi khổ tâm của Cha ta Đấng đang ngự ở trên Trời. Bởi Người càng yêu nhân loại nhiều thì Người càng khổ nhiều, càng nhận nhiều sự nhục mạ nơi các con cái của Người.
— Thế mà con người vẫn cứ mãi tiếp tục nhẫn tâm thóa mạ, đội mão gai trên đầu Người. Tra tấn, hành hạ cho tan nát thân xác của Người. Rồi sau cùng để thỏa mãn cho cái thú tánh của con người thì chúng ta hết thảy đồng thanh la lên “Đóng đinh nó đi” thì mới thỏa lòng. Do đó mà hàng năm chuyện đem Chúa đi đóng đinh chẳng phải còn là đóng kịch nữa nhưng là hình ảnh thật sống động, sống lại trong từng vai trò của chúng ta có mặt trên 14 chặng đường Thánh Giá đó.
— Ôi lạy Thiên Chúa rất nhân từ! Cũng có lúc chúng con phải già đi Chúa nhỉ!. Xin cho chúng con hiểu được điều rất phũ phàng đó và hãy biết chuẩn bị cho cái thời gian rất sợ hãi đó đến. Khi ở cái tuổi mà con cái chúng cũng chê, cháu cũng bỏ, rồi thì xã hội cũng chối từ sự chăm nom và quan tâm đến. Thì chúng con bấy giờ sẽ dựa dẫm và nương tựa vào ai đây ngoài Thiên Chúa rất nhân từ, rất yêu thương chúng con?. Xin cho chúng con hiểu được rằng cuộc đời có Gieo có Gặt!. Xưa trẻ chúng con Gieo thế nào thì nay về già chúng con sẽ Gặt thế ấy!.
Y Tá của Chúa,
Tuyết Mai
15 tháng 3, 2020
** Xin bấm vào mã số dưới đây để cùng hát:
http://www.youtube.com/watch?
(Cảm Tạ Chúa Đến Muôn Đời)