Buồn vui là tâm trạng từng ngày của con người

— Thường ngày ai trong chúng ta cũng không tránh được có ngày vui ngày buồn y như chuyện mưa nắng, nóng lạnh, của đất trời vậy. Một phần có thể vì ta ăn uống thất thường, thiếu chất dinh dưỡng. Một phần khác có thể là vì ta làm việc quá sức nên thiếu những giấc ngủ ngon chăng? Nên cho tâm lý thất thường!?.

— Sự thật thì cuộc đời cho ta cuộc sống buồn nhiều hơn vui thưa có phải? Chưa kể con người dễ bị thời thiết nó làm cho ảnh hưởng, mọi vật chung quanh, môi trường nhất là người sống chung quanh chúng ta trong gia đình hiện nay ngay thời dịch bệnh Corona. Do đó sự buồn vui, bực bội của con người được xẩy ra hằng ngày hoặc “Người buồn mà cảnh có vui đâu bao giờ”, v.v…

— Có phải là con người thì ai cũng rất dễ để có tâm sự. Do đó trên đời mà tìm được người sống lạc quan quả là hiếm thấy. Biết được, hiểu được và phân tích được nhưng thật sự để ta sống được như sự hiểu biết ấy thì rất là khó. Nên thường khi ta chỉ trích người rất nhiều lần mà ta sai nhiều hơn là đúng. Như chê bai người là dở, là nhát nhúa, chịu đựng cách nhục nhã quá, v.v… “Chớ như tôi sẽ cho người đó bài học đích đáng ngay ”!?.

— Vậy mà khi xẩy đến cho chúng ta thì tưởng rằng mình sẽ làm gì khác hay hơn hóa ra chúng ta cũng hành xử y như vậy hoặc còn tệ hơn người trước. Bởi lúc bấy giờ ta mới hiểu rõ ràng tại sao người ta lại chọn sự nhịn nhục, ngậm câm trong sự nhục nhã ấy? Mới nhớ câu “Có ở trong chăn mới biết chăn có rận” hay “Cười người hôm trước hôm sau người cười” và “Có ở trong giầy của người ta mới biết được”, v.v…..

— Người càng lớn tuổi, trải nghiệm đời cũng thường hay bị chúng trẻ cười chê còn tuổi trẻ thì người già coi chúng như loại “Ngựa non háu đá” nên cũng mặc kệ chúng vì có thể liền qua hôm sau chúng cũng sẽ bị người khác cười lại. Sự thật thì kinh nghiệm trải đời nơi người cao niên ấy mới quý làm sao, rất đáng để cho chúng “trẻ người non dạ”, học hỏi.

— Làm người thì ai cũng phải trải qua một con đường đời tương tự nhau thôi. Nhưng nếu như người trẻ thông minh biết nghe những lời dạy bảo quý hiếm ấy thì chúng sẽ đỡ vất vả. Giúp chúng con đường trước mặt sẽ trơn tru hơn, thành công hơn và đến đích cách nhanh chóng hơn. Thế thì sự buồn hơn là vui trong cuộc đời, có phải vì ta luôn gặp sự thất bại, cực khổ hơn người hay vì ai cũng muốn cho được hơn người khác nên mới “khổ”?.

— Vì ta không bao giờ bằng lòng với những gì ta có?. Không biết kiềm hãm cái “muốn” và biết quý trọng những gì cái ta đang có. Nếu hiểu được cái ta đang có lại quý trọng hơn gấp bội những gì chúng ta “muốn” có. Có quý lắm không nếu ai cũng hiểu được cái “đủ” mà Thiên Chúa muốn cho chúng ta hiểu?. Thế nào để có hạnh phúc đích thực và để có được căn nhà vững chắc trên Quê Trời cách dễ dàng hơn ta tưởng?.

— Không gì căn bản cho bằng là Thiên Chúa ban cho chúng ta có được con mắt Đức Tin. Từ đó mọi sự trần gian chúng ta chỉ coi chúng như là công cụ để giúp chúng ta sống cho qua ngày đoạn tháng trên trần gian rất ư là tạm bợ này. Cuộc sống của mỗi người nếu biết để mời Chúa làm Chủ cuộc đời thì thiết nghĩ hết thảy chúng ta sẽ không bao giờ còn cảm thấy thèm muốn cho những gì rất là vô nghĩa và vô giá trị.

— Nếu sớm hiểu ra rằng sự Sống Muôn Đời mới là quan trọng bậc nhất cho linh hồn sống đời của chúng ta. Nghĩa là con người chỉ cần Thiên Chúa thì đã “đủ” như sự giải thích của Người Cha với người con cả trong chuyện Người Con Hoang Đàng là “Tất cả những gì của Cha cũng là của con” con không thấy sao?.

— Do đó nếu hết thảy chúng ta biết đặt trọn niềm tin vào Người Cha vô cùng quyền năng nhưng rất yêu thương con cái Người thì thưa ngày Vui sẽ là đầy tràn, no thỏa cho suốt cả 24 giờ một ngày, cả 30 ngày cho một tháng và suốt 12 tháng trong một năm. Khi ta biết trao trọn cuộc đời của ta cho Thiên Chúa thì còn ai biết “Buồn” là gì nữa?. Amen.
 

**

Y Tá của Chúa,
Tuyết Mai

22 tháng 4, 2020
 

————————————————————

** Xin bấm vào mã số dưới đây để cùng hát:
http://www.youtube.com/watch?v=fsDuwtjHnK4
(Có Chúa Sẽ Sống Đời Bình An)

 
 
Chia sẻ Bài này:

Related posts