Họ liền thưa Người rằng: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi bánh đó luôn mãi”. Chúa Giêsu nói: “Chính Ta là bánh ban sự sống. Ai đến với Ta, sẽ không hề đói; ai tin vào Ta, sẽ không hề khát bao giờ”. (Ga 6, 24-35). Đó là lời Chúa.
Con người sống trên trần gian này thử hỏi ai lại không CẦN được ăn bánh ban sự sống của chính Chúa Giêsu chứ? Nhưng xét ra cho tận cùng nếu không vì Lòng Thương Xót Chúa thì ai là người mới thật sự xứng đáng để Rước Mình và Máu Thánh Chúa vào trong người mà không bị phạm vào 10 Điều Răn Thiên Chúa cùng luật Hội Thánh dạy? Hay dưới mắt của con người có tánh xét đoán anh chị em của mình vì cho rằng chỉ có mình là xứng đáng thôi, có phải?.
Ấy, cũng vì cái tánh thích xoi mói chuyện người; lên án và kết án người mà chúng ta đã tự thay mặt Thiên Chúa mà cho rằng chỉ có mình là xứng đáng để được Rước Mình và Máu Thánh Chúa còn ngoài mình ra thì chẳng ai nữa xứng đáng để được. Mà nếu chúng ta là con cái Chúa mà có đầu óc xét đoán anh chị em mình như thế thì chính mình đã không xứng đáng rồi vì chúng ta đã mang cái tội rất lớn ấy là tội Kiêu Ngạo đấy, vì trước Nhan Thánh Chúa thật không biết ai đã tội hơn ai?.
Như chuyện dụ ngôn mà Chúa Giêsu đã dạy cho hết thảy chúng ta nhận dạng được ai là người được Chúa cứu độ cùng tha thứ tội và ai là người bị Chúa trách mắng thậm tệ qua câu chuyện của hai người đàn ông cùng có mặt trong nhà thờ. Một ông thì đứng trong, ở hàng ghế đầu trong tư thế thẳng lưng kể lể với Chúa bao nhiêu điều tốt lành mà ông đã làm cho Chúa suốt một năm qua và cuối câu ông đã thòng thêm câu rằng ông không giống một chút nào như người thu thuế rất tội lỗi đang đứng tận cuối nhà thờ kia …
Trong khi ông thu thuế vì biết tội lỗi của mình nên đứng phía cuối của nhà thờ để khóc lóc, đấm ngực, ăn năn, sám hối xin Thiên Chúa tha thứ tội cho ông đã, đang và tiếp tục làm vì lỡ bám theo cái nghề mà ai trong xã hội cũng ghét bỏ, cũng tránh xa. Do đó mà chúng ta rất nên bắt chước như ông thu thuế kia là luôn sống trong sự Khiêm Nhường, tự kiểm điểm nơi chính mình, thông cảm cho người … vì lẽ không ai là không có tội trước Nhan Thánh Chúa đâu. (Nhiều khi ta phạm tội nhẹ thôi nhưng vì Kiêu Ngạo nên lại bị Chúa phạt cho đền tội lâu ở Lửa Luyện Ngục chăng?).
Kẻo chúng ta lại dám lên mặt ngang hàng với các linh mục của Chúa mà làm cho con cái Người ngày càng xa lánh Chúa hơn bằng cách lên án họ, nói xấu sau lưng họ, làm chứng gian, làm cớ cho người phải bỏ nhà thờ, bỏ xóm đạo, ngay cả đổi đạo hay bỏ đi thật xa để tránh mặt những con người cho mình là đạo mạo, thánh thiện, có chức vụ cao trọng trong nhà thờ trong giáo xứ, v.v… Mà không chịu hiểu rằng cái tội Kiêu Ngạo này mới thật sự làm cho Thiên Chúa chán ghét biết bao. Vì sao? Vì những con người này luôn nghĩ rằng họ nằm trong số 99 con chiên công chính nên không cần phải sám hối, ăn năn.
Thời nào thì trong chúng ta cũng có rất nhiều người sống kiểu đạo đức giả lắm nhất là những người cao trọng trong giáo xứ; luôn được mời ngồi ở chỗ nhất, luôn được nhiều người nịnh bợ, hùa theo để làm cho Nhà Chúa trở nên nơi buôn bán và là nơi trao đổi kinh doanh. Hay làm trung gian để nối dáo cho giặc. Làm cho giáo xứ có nhiều chuyện chẳng lành, tai tiếng, gây chia rẽ rồi thì linh mục cũng bị ảnh hưởng theo và xin được đổi dời đi nơi khác, v.v…
Lạy Chúa Giêsu ngự trong bánh và rượu xin cho hết thảy con cái Chúa hiện đang rước Chúa cách thiêng liêng cũng nhận được ơn ích cho linh hồn cùng nguồn trợ lực, an ủi, biến đổi chúng con được trở về cùng Chúa và giúp chúng con cố gắng sống trong sự tốt lành, trong khả năng rất có giới hạn mà Thiên Chúa ban cho chúng con; vì thời gian có hạn. Amen.
Y Tá của Chúa,
Tuyết Mai
3 tháng 8, 2018
——————————
Mình Và Máu Thánh Chúa Kitô
Thơ và Nhạc của Tuyết Mai (06 – 06 – 2010)