Chắc chắn đó là cái bệnh muôn thuở muôn đời của con người tuy dù trong chúng ta ai cũng rất cố gắng, nhưng sao ta lại không thể bước ra khỏi cái vỏ “thoải mái” được nhỉ? Nhất là ở những hôm trời nóng nực như cái hỏa lò, muốn đốt cháy con người ra thành than đen luôn. À mà những hôm trời nóng, nhắc nhở anh chị em phải thật cẩn trọng vì chỉ cần cái cọ quẹt nhỏ thôi cũng đủ để gây ra án mạng khó tránh khỏi!.
Chỉ thế thôi cũng đủ để cho ta hiểu và nhận ra rằng nếu con người ai ai cũng được có cuộc sống thoải mái, ngồi nhà mát ăn bát sành thôi cũng đủ sướng rên lên được, chứ cần chi đến có bát vàng lận. Hình như cái nghèo nó có huông xui thì phải, là nó cứ vận mãi vào cái thân, mà suốt từ cái đời cha ông đến giờ cũng chưa hết được cái nghèo? Vất vả quá con người sanh ra cái tánh nóng nảy khó thương …. Không như ai đó một bước lên xe hơi, bước vào nhà nó có máy lạnh mát da mát thịt lại không là sung sướng, không là sự ao ước của bao người đấy hay sao?.
Sống thoải mái đâu phải là cái tội nhỉ mà chỉ khi con người làm điều xấu, làm hại người thì dù nhẹ cỡ nào cũng là phạm tội. Chứ người nghèo mà tìm cho ra người hiền lành, chơn chất, có cuộc đời thánh thiện thưa cũng khó mà kiếm ra cho lắm! Nên người Việt ta có câu “Nghèo thì sanh tật, hay sanh đầu trộm đuôi cướp”. Do nghèo nên thảm trạng của xã hội ngày càng tệ hơn ở khắp mọi nơi và ngày càng nảy sinh ra nhiều cái bệnh xấu xa khó lường. Xã hội ngày càng cần phải xây thêm nhà tù nhiều hơn là trường học. Nhà thương xây nhiều hơn là nhà thờ. Rồi thì chiêu dụ cho thêm nhiều người vào lính để tạo thêm nhiều chiến tranh hơn là đào tạo linh mục, tu sĩ nam nữ.
Ai trong chúng ta cũng hằng ao ước cho một thế giới luôn có hòa bình, công lý, có đủ ăn đủ mặc, và không còn tội phạm ….. Nhưng điều mơ ước ấy cũng vẫn luôn còn là sự ao ước chứ ngày hòa bình ấy chắc chẳng bao giờ có được xẩy ra; ngoại trừ Ngày Chúa lại đến trên thế gian này!?. Nhưng ai là con cái Chúa Trời, biết đem tình yêu của Chúa Giêsu dõi chiếu Ánh Sáng Phục Sinh đến cùng muôn nơi thì phải chăng từng người một sẽ dần cảm nhận được sự bình an và no thỏa ngay trong tâm hồn của họ?.
Thật phải khi con người tự nguyện mời Chúa vào sống ngự trị trong cõi lòng thẳm sâu của chúng ta thì chẳng bao lâu người người trên khắp cõi địa cầu sẽ cảm nếm được Hạnh Phúc đích thực từ Thiên Chúa và Ánh Sáng Cứu Độ sẽ không bao giờ tắt, sẽ đưa hết thảy con cái Chúa đến được Nước Trời cách dễ dàng và an toàn hơn. Ta thử nhìn xem thế giới của ngày nay, nơi nào sống thiếu ánh sáng Chúa Kitô chiếu rọi trên họ, thì nơi ấy ắt có xẩy ra nhiều thảm họa, vì quỷ dữ chúng đang hoành hành và quậy phá …. Làm cho con người không được một ngày nghỉ yên.
Chúng ta phải làm gì với chúng quỷ gian ác ấy? Khí cụ nào để có thể quẳng xa chúng xuống Hỏa Ngục mà không thể ngoi lên được?. Thưa khí cụ ấy chính là Chuỗi Mân Côi của Đức Mẹ. Chúng quỷ ấy sợ Chuỗi Mân Côi còn hơn là con người sợ bom nguyên tử nữa là!. Ai cũng ngán sợ chiến tranh bom nguyên tử sẽ có ngày rất gần xẩy ra, nên Giáo Hội khuyên hết thảy giáo dân chúng ta phải siêng năng Cầu Nguyện và ăn năn chừa tội như Mẹ Fatima khuyên nhủ con cái Mẹ đã từ lâu.
Có thế thì hạnh phúc mới thực sự đến với con người, không qua cách nào khác hơn là chúng ta luôn cần được Thiên Chúa và Mẹ Maria yêu thương. Gìn giữ và quan phòng để không một ai bị quỷ dữ dữ ăn thịt và chiếm giữ linh hồn sống đời của chúng ta.
Ôi lạy Thiên Chúa toàn năng! Trong thời buổi mà không ai có được một ngày sống bình an, xin Người luôn bảo bọc chúng con, thương giúp chúng con tránh xa mọi tội lỗi …. Để luôn được Chúa yêu thương, chẳng những ở đời này mà ngay cả ở đời sau. Xin thương giúp chúng con được nên giống Chúa là cố gắng tập chậm giận, chóng quên, và chóng tha thứ cho anh chị em cách dễ dàng và độ lượng hơn!. Amen.
** Xin bấm vào mã số để nghe và để hát:
http://www.youtube.com/watch?v=gCzLp8CqK5I
(Giêsu Ngài Giờ Này Nơi Đâu)
———————————————————————-
** Giêsu Ngài Giờ Này Nơi Đâu? **
(Thơ và nhạc của Tuyết Mai)
Giêsu ơi, Ngài hiện giờ đang ở nơi đâu?
Trong lòng chúng con, trong tâm hồn, hay trong tâm tưởng?
Bởi chúng con cảm nhận được Ngài là Đấng Toàn Năng,
Đấng Vô Hình và hay Ẩn Mình,
Nhưng ở rất gần và luôn bên cạnh chúng con,
Chúng con cảm nhận được Ngài biết rất rõ hiện giờ,
Chúng con đang nghĩ gì, muốn gì và đang khao khát điều chi!?
Ngài Giêsu ơi! có những lúc chúng con buồn và cô đơn lắm!
Chẳng phải vì không có ai để chúng con trút nguồn cơn,
Nhưng là vì những điều chúng con suy nghĩ,
Thật kín sâu trong tận cùng trí óc chúng con.
Là những điều không đúng đắn không được nên tốt?
Là những điều cám dỗ bắt nguồn từ trong tư tưởng?
Là những điều con người thường hay mắc phải?
Là những điều mà con người hay lấy cớ cho mình là luôn yếu đuối!?
Tất cả mọi cám dỗ đều quy về những ao ước,
Thật tầm thường và thật tội nghiệp trong một thế giới,
Mà con người không ra khỏi được cái quỹ đạo,
Của cuộc đời đầy những Tham Sân Si nơi chốn trần gian.
Lậy Chúa Giêsu, có phải chúng con ngu muội hết cả đâu!
Nhưng biết thế mà không tránh được là do bởi đâu!?
Có phải vì lòng chúng con còn ở xa Chúa?
Có phải vì trái tim chúng con không đón nhận Ngài?
Có phải vì chúng con quá ích kỷ và nhỏ nhen?
Trong cuộc đời phù du tạm bợ đầy cạm bẫy?
Có phải vì lòng chúng con luôn kiêu căng tự phụ?
Luôn cậy dựa vào tài năng rất hạn hẹp của mình,
Với giấc mơ muốn làm bá chủ được hết cả vũ trụ,
Như những con người có đầy tham vọng,
Đem tiền, uy quyền, và sức mạnh đi mua được tất cả,
Công Danh, Sự Nghiệp, Thú Vui thế trần.
Những con người này luôn dùng bạo lực và đồng tiền,
Để ức hiếp những người hiền lành, thế cô, và yếu đuối.
Lậy Chúa Giêsu, Ngài là Lẽ Sống là Đường là Sự Thật!
Ngài là Hạnh Phúc là Niềm Vui bất tận,
Cho những ai khát vọng tìm kiếm Chúa,
Cho những ai biết tìm cuộc sống miên viễn,
Trường tồn và vĩnh cửu trên Nước Thiên Đàng.
Nguyện xin Ngài luôn giúp đỡ, bảo ban,
Nhắc nhở, nâng đỡ, và hướng dẫn chúng con,
Sống một cuộc đời đơn sơ, an phận, liêm chính,
Ban cho chúng con có Trái Tim giống Chúa,
Luôn sống trong Bác Ái trong Yêu Thương,
Trong Tự Do, Công Lý, và Hòa Bình.
Để chúng con được mạnh dạn tiến bước,
Mang Thánh Danh Chúa, Tin Mừng, và Tình Yêu,
Đến khắp cùng bờ cõi và khắp nơi trên địa cầu,
Chia sẻ, an ủi, và vỗ về những anh chị em,
Đang sống trong cảnh đọa đầy, đau khổ,
bệnh hoạn, tật nguyền, đói cơm, thiếu áo,
Đơn độc, nhục nhã, tội lỗi, và tù đầy.
Luôn ban cho chúng con biết dùng nụ cười vui vẻ,
Để làm cho cuộc đời bớt buồn tẻ,
Sống an vui trong Chúa và Tha Nhân,
Để cùng dẫn dắt nhau về Thế Giới Muôn Đời,
Một nơi không còn Sinh Bệnh Lão Tử,
Một nơi không còn Tham Sân Si.
*** Để cảm tạ, ngợi khen, và tôn vinh Thiên Chúa là Cha chung của tất cả chúng ta, tôi chân thành mời anh chị em hãy dùng những bài hát của tôi đem đến những phương trời xa để làm Sáng Danh Thiên Chúa.
Y Tá của Chúa,
Tuyết Mai
(07-10-13)