Trích Tin Mừng Mac-cô 16 : 20
Chúa Giê-su được đưa lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa.
Hình ảnh này giống như cảnh Ngọc hoàng thượng đế trong Tây Du Ký quá đi !!! Nơi đó có 2 ngai vàng dành cho Chúa Cha và Chúa Con, các quan đại thần là các thánh tông đồ, tiên tri, tử đạo, đồng trinh….. quỳ gối tung hô hàng ngàn năm rồi…và vẫn còn tôn vinh mãi mãi….
Còn bọn thảo dân chúng tôi thường đùa với nhau..
Miễn sao được lên thiên đàng, dù đứng cuối cũng được…
Hoặc bám đong đưa vào cánh cổng vàng cũng mãn nguyện rồi…còn hơn là khóc lóc than van nơi luyện ngục tối tăm sầu thảm…
Chúng tôi được dạy rằng:
Dương gian này là chốn lưu đày, đoàn con như khách lữ hành…
Xa xa kìa là nước Thiên đàng, đoàn con mong ước trở về…
Xa xa kìa có nghĩa là xa tít đời sau…
Còn đời này đừng có mơ !!! vì đoàn con như khách lữ hành…
Cứ tiếp tục lê gót trên đường dài …còn lâu mới tới.
Kể cả sau khi chết, chưa chắc đã được lên thiên đàng ngay đâu… còn bị giam cầm nơi luyện ngục chán chê…!!!!
Vì thế chuyện lên Thiên đàng quả thực là quá phiêu du…
Trong khi nghiên cứu Kinh Thánh tôi cũng thao thức về vấn đề này.
Tôi tự đặt cho mình câu hỏi: Thiên đàng ở đâu?
Chính Thầy Giêsu trả lời : Người ta sẽ không nói : ‘Ở đây này !’ hay ‘Ở kia kìa !’,
vì này Triều Đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông (Lc 17:21)
Triều đại Thiên Chúa còn được gọi là Nước Chúa, Thiên đàng…đang ở giữa các ông.
Nếu Thiên đàng ở giữa có nghĩa là vừa ở giữa, vừa ở trong mỗi người chúng ta..
Nói thì dễ lắm …Nhưng làm sao nhận ra Thiên đàng ở trong mình thì khó lắm.
Phải đi tìm thôi.
Theo kinh nghiệm thực tế, tôi đi tìm Chính Chúa trước.
Trước kia, tôi vẫn ngầm tin rằng Chúa ngự trên trời…
gần hơn chút nữa: Chúa ở trong nhà Tạm.
Vì vậy tôi đã từng nhiều lần một mình đứng ngay trước nhà tạm trong những đêm thanh vắng. Rất ấm áp, rất tuyệt vời…
Nhưng rồi hoàn cảnh xa nhà thờ…lòng nguội lạnh dần…Chúa cũng dần dần xa xa
Rồi sau những ngày nghiền ngẫm Kinh Thánh…
Tôi rất tâm đắc lời Chúa này
Chính anh em ở lại trong Chúa Con và Chúa Cha. (1Ga 2:24)
Niềm xác tín này cuốn tình mến vào tận đáy tâm hồn.
Tập sống trong tâm tình này một năm… tôi dần dần cảm nhận Chúa như một con tim tình yêu khổng lồ bao bọc thân tâm tôi.
Tôi như chú cá nhỏ tung tăng bơi lội trong đại dương tình yêu của Chúa.
Nhỏ bé thôi, nhỏ bé thôi, trái tim con trong trái tim Ngài,
Nhỏ bé thôi, nhỏ bé thôi, là tình con trong khối tình Ngài..
Quá bình an… quá hạnh phúc…tôi CHẲNG CÒN MONG lên Thiên đàng nữa…
Chỉ vì tôi đang hưởng Thiên đàng bình an và hoan lạc trong tình yêu của Ngài.
Kết luận: không cần mơ lên Thiên đàng… hay vào Thiên đàng..mai sau…
Mà tự nhiên được vui hưởng Thiên đàng ngay tại chốn hồng trần này…