Con xin cất lên lời tạ ơn Chúa, ngàn lần tạ ơn Chúa.
Lạy Chúa, tạ ơn Chúa đã cho con làm người, cho con sống trên đời, tha thứ và cứu chuộc con.
Tạ ơn Chúa vì đời con không thiếu nghịch cảnh. Tạ ơn vì những lúc đớn đau, oan khuất đến nỗi không thể thốt thành lời, chỉ có dòng nước mắt chảy ngược vào tim. Tạ ơn Chúa vì cũng đã có những lần có thể lắp bắp đầu môi, nhưng những nghẹn ngào tức tưởi ngăn lời không tròn chữ. Tất cả đã cho con sự trưởng thành của hôm nay.
Tạ ơn Chúa vì những bài học cay đắng Chúa dùng để giáo dục con. Có những bài học con không hiểu hết ý nghĩa, lắm lúc con muốn thét lên “tại sao thế này?”, “tại sao cứ ném vào con trái đắng?”, “tại sao kẻ hứng chịu cứ phải là con?”.
Nhưng dù nắng, dù mưa, mọi thứ rồi cứ nối tiếp nhau qua đi. Để khi đủ bình tĩnh, con biết rằng chỉ những ai Chúa yêu thương, Chúa mới sửa phạt, vì “Đức Chúa khiển trách kẻ người thương, như người cha xử với con yêu quý” (Cn 3,12).
Tạ ơn Chúa vì có những ác tâm trong một ai đó mà Chúa cho con gặp phải. Dẫu nó làm cuộc đời con xất bất, lao đao, đảo lộn, nhưng nhờ đó, con vững vàng hơn, biết yêu cái chân thực, yêu tình người và trân quý vô vàn mọi đỡ nâng, mọi cố gắng để làm sáng những gam màu tối của bức tranh đời sống.
Tạ ơn Chúa vì sự thiếu thốn, cả đến cái đói, cái nghèo, sự bươn chải nhọc nhằn, cộng với những ánh nhìn khinh khi, những nụ cười nửa miệng mà con từng phải đối diện, để hôm nay, con có kinh nghiệm mà thấu đáo hơn, quý hơn, cảm thông hơn biết bao nhiêu anh chị em cơ hàn, thiếu thốn, con gặp trên dọc đường đời.
Lạy Chúa, tạ ơn Chúa vì hai phần ba tuổi đời đã đi xa là hai phần ba tuổi đời con ngụp lặn trong ân sủng và tình yêu của Chúa.
Xin cho con biết tận dụng từng giây phút để thời gian tiếp tục trôi không là thời gian vô ích, nhưng luôn là những gạch nối, nối từng khoảnh khắc của những lần gặp gỡ Chúa, những lần cộng tác không mệt mỏi với lòng yêu thương và ân sủng của Chúa.
Lạy Chúa, nửa thế kỷ làm người, con đang tiến về phía chân trời chiều của kiếp sống. Con sợ vì lỗi lầm của cả kiếp sống, làm Chúa giận. Con sợ đến lúc không còn ai bên cạnh, lúc con không còn có thể làm được việc gì cho ai, mà Chúa lại bỏ rơi con, xa lánh con.
Lạy Chúa, con sợ lắm… Con tha thiết cầu xin Chúa bằng chính lời của Kinh Thánh:“Xin đừng sa thải con lúc tuổi đà xế bóng. Chớ bỏ rơi con khi sức lực suy tàn” (Tv 71, 9).
Lạy Chúa, xin mãi mãi ở bên con. Xin Chúa cứ là sức mạnh của con.
Xin Chúa cứ nắm chặt tay con. Xin Chúa cứ ôm ghì hồn con. Xin Chúa cứ không ngừng là “khiên che, thuẫn đỡ” (Tv 18, 31. 91, 4) của đời con.
Lạy Chúa, mãi mãi Chúa cứ là mùa xuân tươi thắm trên hành trình trần gian.
Và ngày sau, khi con đã vượt qua bên kia thế giới trần trụi này, xin đón nhận hồn con.
Lạy Chúa, Chúa hãy nhớ đến con. Chúa hãy nhớ để luôn ghé mắt nhìn con. Lạy Chúa con cần ánh mắt Chúa…
Lm JB NGUYỄN MINH HÙNG