Có một phú hộ tên là Viali, ông giàu có nhờ cho vay nặng lãi. Ông bị ung nhọt, chất độc nhiễm vào xương tủy. Các bác sĩ đều bó tay hết thuốc chữa. Ông chỉ còn nằm chờ chết, đáng lẽ ông phải dọn mình để được ơn chết lành, nhưng ông nhất quyết không chịu xưng tội.
Cha xứ và nhiều người khuyên bảo nhưng lòng ông vẫn chai cứng.
Một ngày kia, thánh Giêrađô đến thăm ông. Nhưng vừa thấy vị tu sĩ này, ông đã lên tiếng:
– Tôi không xưng tội đâu! Tôi bằng lòng xuống Hỏa ngục, để của cải cho các con tôi sung sướng.
Thầy Giêrađô lại ngồi gần bên ông, tươi cười nói:
– Tôi đến để chữa bệnh cho ông đây.
Sau khi xem qua các vết ung nhọt, thầy bảo:
– Ung nhọt này, lấy mỡ người thoa vào, tôi bảo đảm sẽ lành ngay!
– Xin thầy cắt nghĩa rõ hơn!
– Ông hãy gọi các con ông lại đây hỏi: Đứa nào đưa tay vào than hồng nướng cho chảy mỡ ra, lấy mỡ đó bôi vào ung nhọt của ông. Và ông hứa với chúng: ai làm được việc đó để cứu ông thì sẽ được hưởng trọn gia tài.
Ông Viali cho gọi người con trai cả tới để thầy Giêrađô giải thích cách lấy mỡ chữa bệnh. Người con cả nghe vậy lắc đầu lia lịa:
– Con chịu thôi, nóng lắm! Con đi làm thuê kiếm sống được, cần gì gia tài của cha.
Bốn người con khác của phú hộ cũng từ chối hy sinh để chữa bệnh cho cha mình. Giêrađô dịu dàng nói với ông:
– Ông xem đấy, lửa trần gian không thể sánh với lửa Hỏa ngục, vậy mà các con ông đều sợ hãi. Không đứa nào chịu cực vài phút để cứu ông. Còn ông lại chấp nhận xuống Hỏa ngục chịu thiêu đốt đời đời để của cải cho chúng nó ăn xài. Ý nghĩ của ông rất dại dột!
Ông phú hộ Viali như người ngủ mê chợt bừng tỉnh.
Ông xin mời cha sở và chính quyền đến. Ông xưng tội với cha sở cách sốt sắng.
Và trước mặt mọi người, ông làm giấy bán hết nhà cửa, ruộng đất, lấy tiền trả gấp ba cho những người đã vay nặng lãi. Số tài sản còn lại, ông xin giao cho cha sở và chính quyền để nuôi người tàn tật, nghèo khó… Sau khi giải quyết xong mọi việc, ông Viali đã chết trong vòng tay nhân lành của Chúa.
Mọi người đều khâm phục cách chữa bệnh phần hồn của thầy Giêrađô.
Tác giả: LUY GONZAGA MARIA, CMC