Đón nhận những sáng kiến của Chúa

Đời người là một lịch sử. Đối với người sống đức tin, lịch sử đời mình được coi là một chuyến đi về với Chúa. Diễn tả chuyến đi này là điều không dễ. Ở đây, chỉ xin được nói lên một nét nổi bật. Nét nổi bật đó là đón nhận được những sáng kiến của Chúa dành riêng cho mình.

1/ Nền tảng của sự đón nhận

Nền tảng của sự đón nhận là tinh thần thơ ấu thiêng liêng. Chúa Giêsu dạy: “Thầy bảo thật anh em, nếu anh em không trở nên như trẻ nhỏ, anh em sẽ không được vào Nước Trời” (Mt 18,1).

Tự bản thân trẻ nhỏ rất khó nghèo. Mọi sự đều trông cậy nơi cha mẹ. Cũng vậy, người con Chúa, dù ở tuổi nào, trong địa vị nào, cũng được khuyên là hãy sống khó nghèo, bé mọn, như trẻ thơ trước mặt Chúa. Mong muốn lớn nhất nơi họ là được sống đẹp lòng Chúa, sẵn sàng đón nhận bất cứ sự gì Chúa muốn làm nơi họ, luôn luôn phó thác mình cho Chúa, vì Chúa là Cha.

Với tâm tình thơ ấu đó, người con Chúa ra khỏi cái tôi chật hẹp, cái tôi tập trung vào chính mình. Họ mở lòng ra, hướng về Chúa bằng cầu nguyện, suy niệm Lời Chúa và đời Chúa. Họ trở nên khiêm tốn, khó nghèo và chờ đợi Chúa.

Chúa đến với họ như một sự bất ngờ. Bởi vì sự Chúa đến với họ là do Chúa chủ động. Đó là sáng kiến của Chúa.

Chúa vào lòng họ, ở lại đó, và can thiệp vào đời họ với những sáng kiến của Chúa. Trước hết, xin đề cập đến lãnh vực đức tin.

2/ Những sáng kiến trong lãnh vực đức tin

Đức tin mà Chúa ban cho họ được họ cảm nhận như một sức sống thiêng liêng. Bản thân họ đang như một căn nhà hỗn độn, đức tin đến sắp xếp lại cho có trật tự. Tư tưởng, ước muốn, tình cảm, đam mê, tất cả chỉ được tồn tại trong một trật tự được kiểm soát bởi lương tâm ngay chính. Với trật tự đó, họ được dẫn vào con đường mến Chúa yêu người theo thánh ý Chúa.

Đi trên con đường mà đức tin hướng dẫn, người con Chúa sẽ phải chiến đấu rất nhiều với chính mình, với thế gian và với ma quỷ. Nhưng chính trên chiến trường ấy, Chúa nâng đỡ họ, lúc tỏ hiện, lúc kín đáo. Tất cả đều do sáng kiến của Chúa.

Họ xác tín: Chúa của đức tin là một người Cha, là Đấng cứu độ. Họ không thấy Người. Nhưng họ như được chạm đến Người. Người là hạnh phúc của họ. Vâng lời Người, họ sống Tám mối phúc.

Người con Chúa hiểu đức tin như một gặp gỡ với Chúa. Chúa gọi tên họ, Chúa có mặt trong những biến cố riêng tư của họ. Gặp gỡ đó là rất sống động, là rất riêng tư. Gặp gỡ đó không miễn trừ cho họ khỏi phải “từ bỏ mình, vác thánh giá mình mà theo Chúa” (Mt 16,24). Nhưng chính trong mọi phấn đấu ấy, họ đón nhận được Chúa là tình yêu. Đó là một sáng kiến của Chúa mà người con Chúa phải đón nhận với lòng cảm tạ.

Hơn nữa, sự đón nhận và cảm nhận những sáng kiến của Chúa còn xảy ra trong một lãnh vực khác, đó là lãnh vực làm sáng danh Chúa.

3/ Những sáng kiến trong lãnh vực làm sáng danh Chúa

Lãnh vực làm sáng danh Chúa thường rất hỗn độn. Sẽ có vô số sáng kiến được đưa ra để gọi là làm sáng danh Chúa. Kẻ đưa ra nhiều khi lại là chính ác thần Satan. Quỷ đưa ra sáng kiến và giúp thực hiện sáng kiến, để rồi thành công trở thành dụng cụ của nó.

Người con Chúa sống tinh thần thơ ấu, khó nghèo, khiêm tốn, thường dễ nhận được ơn Chúa Thánh Thần, để phân định cái đúng cái sai.

Họ không khinh thường những việc bề ngoài. Nhưng họ nhận được sáng kiến của Chúa là ưu tiên hãy làm sáng danh Chúa bằng cách đổi mới con người của họ và của những người thuộc về họ.

Đổi mới con người thế nào, thì Phúc Âm đã nói rõ. Dưới đây là vài nét chính:

  • Chính mình thành của lễ. “Vì Thiên Chúa thương xót chúng ta, tôi khuyên nhủ anh em hãy hiến dâng mình làm của lễ sống động, thánh thiện và đẹp lòng Chúa” (Rm 12,1).

  • Của lễ là thực thi ý Chúa. Đức Kitô nói: “Hy lễ và hiến tế, lễ toàn thiêu và xá tội, Chúa đã chẳng ưa… Rồi người nói: Này con đây, con đến để thực thi ý Ngài” (Dt 10,8-9). Cũng như Đức Kitô, người con Chúa cũng phải thi hành ý Chúa Cha một cách triệt để: “Không phải bất cứ ai thưa với Thầy: Lạy Chúa! Lạy Chúa! là được vào Nước Trời cả đâu. Nhưng chỉ ai thi hành ý của Cha Thầy là Đấng ngự trên trời, mới được vào mà thôi” (Mt 7,20). Họ thi hành ý Chúa Cha, nhờ gắn bó mật thiết với Chúa Giêsu (x. Ga 15,5).

Trong việc đổi mới mình như vậy, người con Chúa sẽ đón nhận được vô vàn sáng kiến đến từ Chúa, nhất là về sự từ bỏ mình. Để rồi họ trở thành một tạo vật mới Chúa dùng như dụng cụ bình an, hoà giải.

Một lãnh vực khác, mà người con Chúa thường nhận được sáng kiến của Chúa, đó là lãnh vực dấn thân.

4/ Những sáng kiến trong lãnh vực dấn thân

Dấn thân là đi vào đời. Không có đời chung chung, mà là một đời cụ thể, với không gian cụ thể. Đời cụ thể ấy có những con người. Không có những con người trừu tượng, nhưng đã là người, thì phải là người cụ thể, với những hoàn cảnh cụ thể.

Dấn thân vào một nơi cụ thể, và gặp những con người cụ thể, thì việc phục vụ họ và loan báo Tin Mừng cho họ sẽ phải sát với những cụ thể đó.

Sát thực tế là điều không dễ chút nào. Nhất là sát với thực tế  mà cũng phải sát với thánh ý Chúa.

Nơi nhiều người thực tế bên ngoài thì khác, mà thực tế bên trong thì khác. Một sự khác xa đáng sợ. Những trường hợp như thế không phải là ít. Người con Chúa sẽ kiên trì cầu nguyện. Đến một lúc nào đó Chúa sẽ soi cho họ thấy những sáng kiến của Chúa. Có những sáng kiến thực hiện được ngay. Có những sáng kiến phải ấp ủ lâu ngày. Tất cả mọi sáng kiến đều phải có Tin Mừng về tình yêu thương, hoà giải, hoà bình.

Trong bất cứ dấn thân nào, người con Chúa cũng cảm thấy chính mình phải như hạt lúa gieo vào lòng đất, phải thối đi, rồi Chúa sẽ làm cho việc dấn thân của mình có thể sinh ra kết quả (x. Ga 12,24). Kết quả nhiều khi rất bất ngờ. Ánh sáng tìm được trong bóng tối. Sự ác biến thành sự thiện.

***

Với một thoáng nhìn trên đây về lịch sử đời mình, người con Chúa sẽ nhận ra hành trình của mình về với Chúa luôn có những can thiệp vô hình của Chúa. Nhờ vậy, họ đón nhận được những giá trị thực của Tin Mừng. Quá khứ của họ cũng đang trong hiện tại. Một hiện tại hướng tới một tương lai sẽ không thiếu những bất ngờ.

Đức Cha J.B. Bùi Tuần

       Người Tín Hữu
Chia sẻ Bài này:

Related posts