Có ai trong chúng ta sợ quỷ ma đến độ đi ngang qua một cái Miểu hay cái mồ mả nào đó thì một … hai nhanh chân mà phóng cho thật lẹ như thuở chúng ta còn trẻ, rất thường thấy trên con đường dài mà ít có bóng người tới lui, qua lại? Rồi thì hình ảnh ấy đã ăn sâu, đã ám ảnh chúng ta đến mãi tận bây giờ?.
Chúng tôi biết có rất nhiều người bị ám ảnh hình ảnh ma quái do hồi nhỏ bị người lớn luôn dọa nạt, nhát ma, kể chuyện ma và bắt nhốt chúng con nít ở những phòng hay nơi tối tăm không một chút có tia ánh sáng. Quả là chuyện thật dại khờ khi người lớn lại đi dậy con nít cách dọa nạt ấy làm chúng lớn lên bị nhát đảm, luôn sợ bóng tối, không thể tẩy xóa đi được những hình ảnh ma quái ghê rợn đến dựng tóc gáy, cho chúng coi phim ma và đã làm ảnh hưởng trầm trọng đến thần kinh của chúng đến suốt cuộc đời.
Nhưng ảnh hưởng nhiều nhất là khi về già những người này họ không dám nghĩ đến chuyện phải vào Nhà Thương hay Viện Dưỡng Lão và suốt đời của họ không dám ngủ một mình mà không có ai bên cạnh. Nhân tháng các Linh Hồn ngoài sự cầu nguyện, xin Lễ, làm việc bác ái chúng ta cũng nên nghĩ đến Linh Hồn sống đời của chính mình.
Là chớ có chểnh mảng, chớ có biện hộ này nọ vì sự lười biếng của chúng ta. Nếu chúng ta biết kỷ luật cho chính mình ở những việc không quan trọng như cái ăn, cái uống, cái ăn mặc và sắm sửa trong cuộc sống ngày lại ngày …. Mà không tự cho mình kỷ luật sắt để gìn giữ Linh Hồn của mình thì có phải chúng ta sống khôn ngoan hay không?.
Chúng ta biết sống chìu chuộng cho cái thân xác hay chết này ở cuộc sống trần gian là nơi chỉ cho ta cuộc sống tạm bợ trong khi chúng ta lại lơ là Linh Hồn sống đời là giống thiêng liêng chẳng hề chết được, cách rất hờ hững, thờ ơ tạm bợ. Trần gian là nơi cho rất nhiều người sự phấn khởi, xúc tích, mau mắn, nhanh nhẹn để tìm gặp nhau trong những đám tiệc, đám sinh nhật, đám cưới, đám giỗ …. Vâng, ngay cả đám tang miễn là nơi nào cho con người ăn uống và nhậu nhẹt.
Còn khi nhắc đến Thánh Lễ hằng tuần, đọc kinh Mân Côi, những ngày Lễ buộc và Lễ trọng thì chúng ta lần lửa, trễ nãi, hay lười không muốn đi. Tránh phải Xưng Tội, Rước Lễ và tìm mọi thoái thác để khỏi tìm đến với Chúa bởi vì chúng ta luôn sống trong tội?. Thưa ấy là chuyện đời thường của con người mà. Có phải chúng ta hết thảy chỉ chạy đến Chúa và cần cầu cứu Người khi tánh mạng của chúng ta không được bảo đảm được an toàn bởi những tai nạn xẩy ra cách bất ngờ?.
Thưa thế thì sợ không còn kịp thưa anh chị em, tuy ai cũng hiểu rằng lượng từ bi của Chúa thì không ai nên thắc mắc vì lòng thương xót của Chúa dành cho tất cả con cái Người nếu ai ở giờ chót còn biết kêu nài đến lòng thương xót Chúa như người trộm lành đã được Chúa hứa với ông là “Ngay ngày hôm nay ngươi sẽ được lên Trời cùng ta”.
Nhưng không phải thế mà chúng ta lợi dụng lòng thương xót của Ngài để sống phụ lòng Chúa và phụ lòng người thế sao?. Ai không biết sợ lửa của Luyện Ngục thiêu đốt, sợ bị tù đày không biết đến ngày nào được ra?. Nghe rằng lửa ở đấy nóng hơn lửa của trần gian đến bội phần và thời gian cũng dài vô tận so với thời gian ở trần gian này.
Nghe nói sự đau đớn và những tiếng kêu than thảm thiết lắm của các Linh Hồn là bởi sự chờ đợi để được lên Trời sống với Thiên Chúa vì đã thấy được hình ảnh uy nghi đẹp đẽ vô cùng của Người ở ngai tòa phán xét ngay khi hồn lìa khỏi xác. Điều này đã luôn dằn vặt các Linh Hồn cách đau đớn tột cùng mà ngay cả thiên thần bản mệnh cũng không có thể giúp gì được cho họ cả!.
Để Linh Hồn chúng ta có cơ hội được sống đời thì chúng ta nên tập cho được sống trong khiêm nhường, nhịn nhục, chịu đựng, chia sẻ trong mọi công việc bác ái. Rồi thì luôn thờ phượng Thiên Chúa là Đấng duy nhất. Tin tưởng, giao phó tất cả, dâng tất cả cho Người định liệu thì chắc chắn mọi Linh Hồn chúng ta sẽ được Chúa yêu thương, giữ gìn xác hồn, và giúp chúng ta xa tránh được mọi dịp tội.
Rồi thì khi chúng ta lìa trần thì các Linh Hồn mà chúng ta giúp đỡ họ được Về Trời nay cũng sẽ giúp lại cho chúng ta là đến ở ngay bên giường đến khi chúng ta trút hơi thở ở cuối đời. Ôi đẹp làm sao nếu ai nấy biết chuẩn bị cho Linh Hồn của chính mình khi đang còn sống! Do đó chúng ta nên cố gắng hơn nữa để làm tất cả khi chúng ta còn có thể để mai sau Thiên Đàng là Nơi mà chúng ta tin tưởng tuyệt đối là sẽ được Đến Ở và Sống hạnh phúc đến muôn đời sau. Amen.
Y Tá của Chúa,
Tuyết Mai
(11-01-13)