Sau mấy tháng trời, câu truyện hồn của bé Tư về nhập vào chị Năm xem như im ắng vì nghe rằng bé Tư đã hoàn thành nhiệm vụ rồi. Tôi cũng tò mò xem câu truyện như thế nào, vì trước đấy, tôi chỉ nghe qua Cha Phạm Ngọc Liên, CMC hoặc Thầy Trần Trung Thần, CMC kể lại, nên cũng muốn hiểu rõ câu truyện hơn. Chiều hôm ấy trên con đường từ Saigon về, đi qua ngã tư Bình Phước, tôi ghé chiếc Honda vào một quán nước dừa, đối diện với chiếc nhà lá của anh chị Năm, nằm ngay phía bên kia đường, đó là xa lộ Đại Hàn.
Câu chuyện của gia đình anh chị Năm và bé Tư được các anh trực tiếp trong câu chuyện cho biết:
” Trong gia đình, Bé Tư là chị, chị Năm là em. Bé Tư, năm ấy quãng 3 tuổi, một hôm không biết chơi giỡn thế nào mà té xuống mương ở gần nhà và chết đuối.
Sau khi chết, Bé Tư thương chị Năm nhiều, nên sau khi chị Năm lập gia đình, nhưng rất nghèo khó. Ngôi nhà lá của anh chị ấy gọi là một cái lều thì đúng hơn. Vào nhiều buổi sáng, bé Tư thường nhập vào chị Năm để chỉ cho anh Năm biết những nơi nào bán trái cây rẻ để anh Năm tới đó mua lại. Khi đi, chị Năm và bé Tư đạp xe đi trước, và bảo anh Năm đạp xe theo sau, tới chỗ mà người ta đang đào khoai hoặc bẻ bắp, . . . để anh Tư có thể mua lại rồi đem ra chợ bán lấy chút tiền lời sống qua ngày.
Chị Năm là người bên lương, anh Năm là người đạo Công giáo, nhưng khi lấy chị Năm, anh đã không có phép chuẩn để lấy chị Năm, ngược lại từ ngày sống với chị Năm, anh Năm cũng bỏ đạo luôn. Bé Tư đã nói với anh Năm là phải đưa chị Năm tới gặp một linh mục Công giáo để ngài giúp cho chị Năm trở lại đạo Công giáo và xin ngài hợp thức hóa cho anh chị Năm. Vì thế, anh Năm đã đưa chị Năm tới với cha Vũ Long Toàn, CMC, Cha xứ Châu Bình để xin giúp cho chị Năm nhập đạo Chúa và hợp thức hóa hôn nhân theo luật đạo.
Khi được hỏi tại sao mà Chúa đã thương anh chị Năm như thế: vì đã cho bé Tư về giúp đỡ kinh tế của gia đình mà còn giúp anh chị trở lại đạo Công giáo, anh Năm đã trả lời: “Đó là hồng ân của Đức Mẹ, vì con vẫn có lòng tôn kính Đức Mẹ và vẫn còn giữ một mẫu ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp.”
. . . . Quán bán nước dừa chiều nay cũng vắng khách. Bà chủ đã chặt một trái dừa, rót ra ly và đưa cho tôi. Sự thực thì lúc ấy tôi chẳng khát nước gì, mà cũng chẳng vì thèm ly nước dừa mà ghé vào quán, nhưng để nhờ ly nước dừa để tìm hiểu về câu chuyện bé Tư như thế nào. Tôi cất tiếng hỏi bà bán hàng:
– Chào bà, bà có biết ở đây có một linh hồn nào hiện về không?
– Có, bé Tư về nhập vào chị Năm. Nhà ở bên kia đường kìa.
– Lâu nay bé Tư có còn nhập vào chị Năm không?
– Không? Vì anh chị Năm đã trở lại đạo Công giáo rồi, nên bé Tư không về nữa.
– Vậy khi bé Từ về như vậy có câu chuyện gì hay bà kể cho tôi nghe?
– Có nhiều chuyện lắm, ông. Khi bé Tư về như vậy thì anh Năm hỏi bé Tư là bé Tư hiện đang ở đâu? Có bị khổ không? . . .
– Bé Tư nói bé Tư không bị khổ, cả ngày chơi vui với những đứa trẻ bé như bé Tư, và bé Tư sống quanh quẩn chung quanh nhà của anh chị Năm. Thỉnh thoảng cũng có những ông lớn ở trên trời xuống dậy bé Tư cùng các em bé như bé Tư. Khi hỏi bé Tư có nhìn thấy quỉ không. Bé Tư trả lời là có nhìn thấy quỉ và chúng đông lắm.
(Bé Tư chết khi còn nhỏ và cha mẹ là người bên lương nên bé không biết các danh từ của đạo Công Giáo, nên có thể “các ông lớn ở trên trời” xuống dạy cho bé Tư và các đồng bạn của bé Tư có thể là các thiên thần ở trên trời xuống (?). Khi nói về ma quỉ thì bé Tư nói nó đông lắm và đi lại như bộ đội, vì sau năm 1975 thì miền Nam tràn ngập bộ đội VC).
Bà chủ quán kể tiếp:
– Tôi có một người con chết lúc 2 tuổi rưỡi. Cũng té xuống mương mà chết. Tôi hỏi bé Tư là con tôi bây giờ ở đâu thì bé Tư trả lời: “Con bà ở với tụi cháu. Cũng ở chung quanh nhà bà, nhưng không được lên trời.”
Anh chị Năm cũng có một đứa con bị bệnh mà chết. Anh Năm hỏi bé Tư con anh chị Năm hiện giờ ở đâu? Bé Tư trả lời:
– “Con anh chị Năm đã được lên trời, vì trước khi con anh chị Năm chết thì anh Năm đã “đổ nước” cho nó, nên nó được lên trời.”
(Khi nghe nói con anh chị Năm được lên trời vì nó đã được đổ nước, tôi nghĩ ngay là, mặc dầu anh Năm không còn sống đạo nữa, nhưng thấy đứa con của anh gần chết cũng còn nhớ làm phép Rửa Tội cho nó, nên nó được lên Thiên Đàng). Tôi ngắt lời bà:
– Con anh chị Năm được lên trời vì anh Năm đã đổ nước cho nó, nghĩa là anh Năm đã làm cái nghi thức gia nhập đạo Công giáo cho nó. Nó trở nên một người Công giáo, nên nó được lên trời.
Bà chủ hàng quán kể tiếp:
– Còn bà mẹ chồng tôi cũng chết cách đây 6 tháng. Tôi hỏi bé Tư là bà mẹ chồng tôi hiện đang ở đâu thì bé Tư trả lời:
– “Bà mẹ chồng của bà bị phạt dưới một cái ngục tối tăm, bị nhiều hình khổ lắm.”
– Vậy bà có tin bà mẹ chồng bị phạt dưới cái ngục tối ấy không?
– Tôi tin như vậy, vì bà mẹ chồng của tôi sống ác đức lắm, nên Trời phạt.
Tôi ngắt tiếp lời bà:
– Bà mẹ chồng bị phạt dưới cái ngục tối đầy hình phạt ấy người Công Giáo chúng tôi gọi là hỏa ngục. Nơi dành để phạt những người làm những việc tội lỗi mà không ăn năn sám hối xin Trời tha. Tôi khuyên bà nên trở lại đạo Công giáo. Con anh chị Năm vì được đổ nước để gia nhập đạo Công giáo nên con anh chị Năm được lên trời, còn người con của bà vì không gia nhập đạo Công giáo nên không được lên trời. Mặc dù con bà không có tội lỗi gì nhưng vì không là người Công Giáo nên không được lên trời. Bé Tư cũng chẳng có tội gì nhưng vì không là người Công giáo cũng không được lên trời. Bà nên trở lại đạo Công Giáo để được lên trời. Tôi nói thật, ngay bà mẹ chồng của bà nếu khi còn sống mà bà ấy trở lại đạo Công giáo, chịu đổ nước, nghĩa là xin Thiên Chúa thanh tẩy sạch các tội lỗi thì cũng được lên trời. Bà trở lại đạo Công giáo đi.
Bà đáp lại:
– Ông bà cha mẹ tôi đã theo đạo Phật nên tôi không thể bỏ đạo Phật được, đạo của ông bà tôi.
Nghe bà trả lời chối từ, tôi cũng hơi buồn và thương hại cho bà.
Fr. Joseph M. Kim Ngân, CMC