Tâm Hồn Nghèo Khó

Vâng, Các thánh Nam Nữ là ai ? Thưa, là tất cả mọi người đang ở trong Nước Trời chiêm ngưỡng Thánh Nhan Thiên Chúa. Hay nói theo từ ngữ Thánh Kinh, thánh là những linh hồn ưu tuyển, hoặc là những người : Đã gặt áo mình trong Máu “Con Chiên”. Có nghĩa là tất cả mọi thành phần dân Chúa đã sống và chết vì “Giáo Huấn “ của Đức Kitô, Đấng là tình yêu muôn thuở.

Như vậy, cũng có thể định khác : “thánh là những linh hồn đã sống và chết vì tình yêu Thiên Chúa”. Bởi vì, như Đức Kitô đã vâng lời Chúa Cha, để sống và chết như thế nào, thì những người bước theo Đức Kitô,. Cũng sống và chết như vậy.

Vâng, nhưng Tin Mừng (Mt 5, 1- 12) hôm nay, mà chúng ta quen đọc và nghe , được gọi là “ Công Thức nên thánh”, hay là HIẾN CHƯƠNG NƯỚC TRỜI.

Đó là Đoạn Lời Chúa nói về “tiêu chuẩn” hay “ quy định” nên thánh. Nhưng, câu đầu tiên nói về “Tâm Hồn” nghèo khó : “Phúc cho những ai có tâm hồn nghèo khó, vì Nước Trời là của họ”.

Vâng, tâm hồn nghèo khó, có nghĩa là tự nguyện “sống khó nghèo” vì Nước Trời.

Vậy, thế nào là “ Tâm Hồn nghèo khó” ? Thưa , “Tâm hồn nghèo khó” là “tâm hồn biết cho đi” tâm hồn quảng đại vì tha nhân. Chứ , tâm hồn nghèo khó không hẳn nhiên là “ người nghèo” vật chất. Vì, người nghèo vật chất chưa chắc họ đã có tâm hồn quảng đại để cho đi. Người có “tâm hồn quảng đại” sẵn sàng cho đi chính là “ người giàu có”.

Chúng ta suy niệm rõ ràng “Tám Mối Phúc Thật” không phải Thiên Chúa “đề cao” cái nghèo hay sự nghèo nàn, mà là Thiên Chúa “tuyên dương “ cái giàu, sự giàu có, tức sự “ QUẢNG ĐẠI “cho đi, vì Thiên Chúa chính là ”ÔNG CHỦ” giàu có nhất cả nghĩa đen và nghĩa bóng.

Không phải Chúa Giêsu “ nghèo khó”, mà là Chúa cho đi tất cả, cho đi chính mình, một sự “ quảng đại” của Đấng Tối Cao là cho đi tất cả. Vậy, khi cho đi tất cả không phải là “ NGHÈO” mà là chính lúc giàu nhất.

Vì cuối cùng của những “Mối Phúc” chính là “Sự giàu có “ nhất đó là “ NƯỚC TRỜI”. Vâng, rõ ràng là như vậy, vì Thiên Chúa không làm cho chúng ta bị “ nghèo” đi, nhưng trái lại, Người muốn cho chúng ta “GIÀU CÓ”.

Qủa thật, khác với trần gian đó là “sự nghèo” và “ sự giàu”, sự giàu có của trần gian thì người ta cho là “có phúc”, điều đó không sai, nhưng trần gian đã hưởng phúc rồi thì còn đâu , đời sau hưởng phúc nữa, nếu không biết cho đi, không biết chia sẻ, nhưng chia sẻ thế nào được, nếu trần gian tôi cũng bị nghèo.

Bởi vì, nghèo là sự bất hạnh nghĩa đen lẫn nghĩa bóng, nếu tôi nghèo vật chất , nhưng tôi giàu tâm linh thì tôi mới có phúc, còn nếu tôi giàu vật chất, nhưng tôi nghèo tâm linh, thì tôi mới bất hạnh. Còn nếu tôi giàu cả hai, thì tôi thật hạnh phúc cả đời nầy lẫn đời sau.

Nhưng, Hiến Chương Nước Trời chính là điều khuyên tôi chọn lựa, nếu tôi chọn hạnh phúc , tức sự giàu có Nước Trời, thì tôi phải hy sinh đời nầy, có nghĩa là” sự giàu có” Nước Trời có nghĩa là ÂN SỦNG SIÊU NHIÊN đòi buộc tôi phải “trả giá”, cũng như cuộc sống trần gian, nếu tôi muốn làm giàu, thì tôi phải ra sức làm việc, nhưng một khi làm hết sức chưa chắc tôi đã giàu.

Như vậy, Tám Mối Phúc Thật là hình ảnh của “tám loại thánh”, theo đó, chúng ta có thể biết được trong Nước Trời có mấy loại thánh. Thưa , có “tám loại thánh”. Như vậy, có thể kết luận: Thánh là những linh hồn thực thi “Tám Mối Phúc Thật”.

Vì rõ ràng, không phải tất cả những người nghèo “vất chất” mà được nên thánh hết thảy đâu, nhưng những ai vì Nước Trời mà trở nên sống nghèo, thì họ mới trở thành người được hưỡng hạnh phúc Nước Trời. Vì, đơn giản rằng : không ai ở “âm phủ” mà xài tiền “ dương thế”, ở đâu thì xài tiền ở đấy.

Nếu sống ở đời nầy, mà chúng ta biết “ làm giàu” cho đời sau, thì đời sau chúng ta có cái phúc để hưởng, có nghĩa là có “Tâm hồn nghèo khó”, là tâm hồn biết chia sẻ, tâm hồn quảng đại, tâm hồn hy sinh, tâm hồn trao ban chính mình. Còn nếu, chúng ta chỉ biết làm giàu vật chất, chỉ tích lũy cho mình, không biết trao ban cho tha nhân, thì làm sao chúng ta có” Tâm hồn nghèo khó” được, mặc nhiên , Nước Trời không thuộc về chúng ta.

Theo đó, các thánh là những người biết cho đi những gì mình có vì Nước Trời, mặc nhiên, Nước Trời là của họ. Như vậy, sự giàu có là cần thiết, nhưng khác nhau là “tạm thời” tức sự hữu hạn , và “ vĩnh hằng” tức sự vô hạn mà thôi.

Kết luận: Thánh là những phàm nhân sống/chết vì Nước Trời. Tất cả các thánh đều như vậy. Ân sủng là đến từ Thiên Chúa , chứ không do bởi một phàm nhân nào. Vì, tất cả đều là phàm nhân.

Xét về Hội Thánh, thì các thánh là thành phần Hội Thánh khải hoàn , là một bộ phận dân Chúa đã được “ ngụp lặn” “ hay là “tắm gội” trong Máu Con Chiên, có nghĩa là đón nhận ơn Cứu Độ và sinh sôi ơn Cứu Độ của Đức Kitô cho thế giới.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã dạy chúng con trở nên chứng nhân Nước Trời, xin thương ban cho những ai biết đón nhân, nghe theo, thực thi đều trở nên chứng nhân Tin Mừng Nước, vì đó là Hạnh Phúc đích Thật cho họ ./. Amen

01/11/2017

P.Trần Đình Phan Tiến

 

Chia sẻ Bài này:

Related posts