11/05/14 CHÚA NHẬT TUẦN 4 PS – A
Chúa Nhật Chúa Chiên Lành – Cầu cho ơn thiên triệu
Ga 10,1-10
GIÊ-SU, CỬA VÀ MỤC TỬ TỐT LÀNH
“Thật tôi bảo thật các ông: Tôi là cửa cho chiên ra vào…. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu” (Ga 10,7-9)
Suy niệm: Vào thời Chúa Giê-su, chuồng chiên không có cửa khép mở như các cửa thường dùng; thay vào đó, sau khi chiên vào chuồng, mục tử sẽ ngủ ở cổng ra vào và trở thành “cửa chuồng chiên” rất hiệu quả. Không chỉ ví mình là cửa chuồng chiên, Chúa Giê-su còn ví Ngài là mục tử tốt lành, để bảo đảm rằng, bên trong chuồng chiên mà Ngài là cửa, đoàn chiên của Ngài gặp được an toàn. Không có sự dữ hay kẻ dữ nào bên ngoài có thể vào làm hại đàn chiên, bởi Chúa Giê-su vừa là mục tử tốt lành, vừa là cửa chuồng chiên. Là mục tử tốt lành, Chúa Giê-su thí mạng để cứu độ chúng ta, giải thoát khỏi nanh vuốt sói dữ. Kẻ chăn chiên sẽ chạy trốn bỏ mặc đàn chiên khi sói dữ đến; trái lại, là mục tử tốt lành, Chúa Giê-su luôn bảo vệ đàn chiên. Là cửa chuồng chiên, Ngài gìn giữ chúng ta khỏi mọi hư mất. Trong đêm Vượt Qua tại Ai-Cập, kẻ phá hủy không thể vào được nhà người Do Thái có ghi dấu máu chiên trên cửa; thì nay, nhờ máu của Chúa Giê-su, mọi tín hữu trong đàn chiên Ngài được cứu độ.
Mời Bạn: Trong đàn chiên của Chúa, bạn sẽ được an toàn và được cứu độ. Vậy, nay bạn đang ở trong hay ngoài đàn chiên của Chúa Giê-su?
Sống Lời Chúa: Làm một việc để góp phần xây dựng Hội Thánh hoặc tham gia một công tác tông đồ để chứng minh bạn thuộc về đàn chiên của Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su là Mục Tử tốt lành, xin cho con luôn sống trong đàn chiên của Chúa, để con được hạnh phúc trong Chúa. Là Cửa dẫn con về với Chúa Cha, xin Chúa cho con luôn tin Chúa là Đấng Cứu Độ của con.
12/05/14 THỨ HAI TUẦN 4 PS
Th. Nê-rê-ô và A-ki-lê-ô, tử đạo Ga 10,11-18
BIẾT VÀ YÊU CHÚA GIÊ-SU
“Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi, như Chúa Cha biết tôi và tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên.” (Ga 10,14-15)
Suy niệm: Cô X. có người yêu khác tôn giáo sẵn sàng theo đạo như cô nhưng trên thực tế cô X. không quan tâm đến việc đó và cũng không tìm cách giúp cho người yêu biết Chúa Giê-su và Tin Mừng của Ngài. Điều này giả thiết chính cô X. cũng không biết, hoặc biết mà không yêu Chúa vì nếu có, cô sẽ tìm cách truyền đạt cho anh hồng ân đức tin mà mình đã lãnh nhận. Là Ki-tô hữu tức là môn đệ Chúa Ki-tô, nên cũng là một nhà truyền giáo. Chúa Ki-tô muốn họ cộng tác với Ngài để đem ánh sáng chân lý chiếu soi trên trần gian. Để làm tốt việc này, Ki-tô hữu phải học biết Chúa Ki-tô và yêu mến Ngài. Không ai cho cái mình không có.
Mời Bạn: “Ngày nay chúng ta phải đối diện với thách thức phải trả lời cách tương xứng cho nhiều người đang khao khát Thiên Chúa kẻo họ lại bằng lòng với những câu trả lời sai lệch hoặc với một Đức Giê-su vô cảm, không một chút dấn thân cho người khác.” (ĐGH Phan-xi-cô, Niềm Vui Tin Mừng, 89). Biết Chúa và yêu Chúa không chỉ là nhu cầu cho việc truyền giáo nhưng đó chính là lẽ sống, niềm vui và hạnh phúc chân thật cho tâm hồn chúng ta.
Sống Lời Chúa: Sứ mệnh Tân Phúc Âm hóa thúc bách chúng ta găp gỡ Đức Ki-tô mỗi ngày, đồng thời đổi mới cách trình bày Chúa cho những người sống chung quanh chúng ta.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa là Mục tử nhân lành. Xin cho chúng con luôn hướng về Chúa, khao khát Chúa và đừng để những quyến rũ trần gian ngăn cản chúng con đến với Chúa.
13/05/14 THỨ BA TUẦN 4 PS
Đức Mẹ Fa-ti-ma Ga 10,22-30
NGHE – TIN – THEO
Đức Giê-su nói: “Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông không tin,… vì các ông không thuộc về đoàn chiên của tôi. Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi; tôi biết chúng và chúng theo tôi.” (Ga 10,25.27)
Suy niệm: Chúa Giê-su trách những người Do-thái không tin Ngài là Đấng Chúa Cha sai đến mặc dù họ đã nghe Chúa Giê-su giảng, chứng kiến Ngài chữa lành bệnh tật, cho người chết sống lại…; lý do của sự cứng lòng ấy, Chúa cho biết, là vì họ không thuộc về đoàn chiên của Chúa, vì họ đã không nhận biết tiếng Ngài và đã không đi theo Ngài. Trái lại, những ai nhận biết tiếng Chúa và đi theo Ngài, hay nói cách khác, chỉ những ai nghe tiếng Chúa, tin vào Ngài, và sẵn lòng bước theo Ngài mới thuộc về đoàn chiên của Ngài.
Mời Bạn: Trong ba thái độ cơ bản của người môn đệ Chúa Ki-tô là “Nghe-Tin-Theo” thì “Nghe” đứng đầu: “Đức tin có là nhờ nghe” (Rm 10,14.17). Thế nhưng trong cuộc sống hôm nay, con người khó nghe được lời của vị Mục Tử Ki-tô vì tiếng Ngài lại hay bị nhiễu, bị át đi bởi quá nhiều tiếng động của xe cộ, máy móc, ca nhạc và còn bởi cả những tiếng ồn ào của lòng ham mê của cải, quyền lực, danh vọng…. Bạn làm gì để “tắt đi” những tiếng ồn trong cõi lòng bạn để bạn sẵn sàng lắng nghe Lời Ngài nói với bạn chưa?
Sống Lời Chúa: Ý thức mình là con chiên nhỏ trong đoàn chiên Chúa, bạn luôn trung thành với việc suy niệm Lời Chúa mỗi ngày.
Cầu nguyện: Lạy Chúa là Mục tử nhân lành, xin hướng dẫn con trong tình yêu Chúa. Xin Chúa gọi con, để con nhận ra tiếng Chúa. Nếu con có lạc đường, xin hãy đem con về và gìn giữ con, vì chỉ có Chúa biết rõ con và đời con chỉ thuộc về Chúa mà thôi.
14/05/14 THỨ TƯ TUẦN 4 PS
Th. Mát-thi-a, tông đồ Ga 15,9-17
CHÚA CHỌN NGƯỜI CHÚA MUỐN
“Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em, để anh em ra đi, sinh được hoa trái…” (Ga 15,16)
Suy niệm: Thánh Mát-thi-a được chọn làm tông đồ muộn màng sau khi Đức Giê-su về trời, mà lại được chọn bằng cách rút thăm, nhưng dù vậy trong lời nguyện của “nghi lễ truyền chức” đó, cộng đoàn đã nài xin Thiên Chúa tuyển chọn người mà Ngài muốn: “Lạy Chúa, chính Chúa thấu suốt lòng mọi người; giữa hai người này, xin chỉ cho thấy Chúa chọn ai để nhận chỗ trong sứ vụ Tông Đồ” (Cv 1,24-25). Quả vậy, không ai tự chọn cho mình làm tông đồ nếu như Chúa đã không chọn họ trước. Chúa chọn họ một cách hoàn toàn tự do và theo ý Ngài muốn (Mc 3,13). Điều Chúa mong muốn là những người Chúa chọn được sai đi và mang lại nhiều hoa trái và hoa trái đó tồn tại vững bền.
Mời Bạn: Ơn gọi của mỗi người, dù thuộc bậc giám mục, linh mục, tu sĩ hay giáo dân đều là ơn ban từ Đấng Khôn Ngoan và Quan Phòng. Chúa không gọi chúng ta vào một bậc sống nào đó để chúng ta sống một cách tầm thường vô nghĩa. Nếu chúng ta hài lòng đón nhận và nhiệt tâm phát triển ơn gọi mình, thì chúng ta đang làm cho ơn gọi của mình sinh hoa kết quả cho Chúa.
Chia sẻ: Bạn cảm nhận hạnh phúc thế nào về ơn gọi của bạn? Mời bạn chia sẻ.
Sống Lời Chúa: Ôn lại quá trình ơn gọi của mình và dâng lời tạ ơn Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xưa Chúa đã chọn gọi các tông đồ và sai các ngài đi. Nay Chúa cũng chọn gọi chúng con và sai chúng con đi tiếp nối sứ mạng tông đồ. Xin ban cho chúng con niềm xác tín và lòng nhiệt thành để việc tông đồ chúng con sinh hoa kết quả cho Nước Chúa.
15/04/14 THỨ NĂM TUẦN 4 PS
Ga 13,16-20
THÂN THIẾT THẦY-TRÒ
“Thật Thầy bảo thật anh em: Ai đón tiếp người Thầy sai đến là đón tiếp Thầy. Và ai đón tiếp Thầy, là đón tiếp Đấng đã sai Thầy.” (Ga 13,20)
Suy niệm: Trong bầu khí yêu thương thân tình giữa Thầy và trò sau khi Chúa Giê-su rửa chân cho các môn đệ, chúng ta cảm nhận được sự bồi hồi xao xuyến của Ngài trước lúc chia tay. Đây là lúc mà không còn lúc nào khác để Chúa nói với các môn đệ những lời tâm huyết nhất: Ngài cho biết mối tương quan giữa Ngài với các môn đệ trở nên khăng khít vì được liên kết với mối tương quan khăng khít không thể tách rời giữa Ngài với Chúa Cha: Ai đón tiếp các môn đệ là đón tiếp Chúa Giê-su và đón tiếp Ngài như vậy cũng tương đương như là đón tiếp chính Chúa Cha.
Mời Bạn: Hiểu thấu được tâm tình của Đức Giê-su bạn có cảm thấy được đánh động sâu xa cả con người của bạn không? Biết mình trở nên quan trọng với Chúa như thế, được liên kết chặt chẽ với Ngài như thế, bạn quyết tâm là người môn đệ trung thành của Thầy, thực hành tới từng chấm từng phẩy lời Thầy dạy chứ? Bạn được Thầy tuyển chọn và sai đi tiếp tục sứ mạng của Ngài, bạn sẽ sống xứng đáng với sự tin tưởng của Thầy, để mọi người có thể nhận ra Ngài nơi đời sống của bạn chứ?
Chia sẻ: Bạn nhìn lại những biến cố xảy ra trong cuộc đời bạn. Bạn có nhận ra sự chăm sóc ân cần của Chúa dành cho bạn, và sự tín nhiệm của Ngài đối với bạn khi Ngài trao cho bạn sứ mạng làm ngôn sứ, chứng nhân cho Ngài không? Mời bạn chia sẻ cảm nghiệm đó.
Sống Lời Chúa: Để tình thân thiết Thầy-trò giữa Chúa và bạn ngày càng sâu đậm bạn đừng quên dành thời giờ tâm sự với Chúa mỗi ngày
Cầu nguyện: Hát Kinh Hòa Bình.
16/05/14 THỨ SÁU TUẦN 4 PS
Ga 14,1-6
CON ĐƯỜNG GIÊ-SU
“Thầy đi đâu thì anh em biết đường rồi.” Ông Tô-ma nói với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, chúng con không biết Thầy đi đâu, làm sao biết được đường?” Đức Giê-su đáp: “Chính Thầy là con đường, là sự thật và là sự sống.” (Ga 14,4-6)
Suy niệm: Chúa Giê-su nói: “Thầy là con đường.” Nhưng “con đường Giê-su” ở đây không phải là con đường được vẽ trên bản đồ, nhưng là chính con người Đức Giê-su, để một khi “ở lại trong con người của Ngài,” chúng ta luôn có Ngài đồng hành và được hướng dẫn trên mọi nẻo đường đời. Ngoài Đức Giê-su, không có đường nào khác đưa dẫn con người đến hạnh phúc đích thực. Con đường Giê-su là có hai chiều gặp nhau trong con người của Ngài: một chiều Thiên Chúa đến gặp chúng ta; một chiều khác con người hướng về và gặp gỡ Thiên Chúa. Trên con đường Giê-su, mọi biển cấm đều bị Ngài gỡ bỏ, mọi chướng ngại đều bị lấy đi, để trong Ngài, Thiên Chúa đến với con người, ở lại với con người và trong Ngài, con người được hưởng ân huệ của Thiên Chúa và hạnh phúc reo lên “Ab-ba”, “Cha ơi!”, vì được làm con Thiên Chúa. Nói tóm lại, duy chỉ Chúa Giê-su là con đường duy nhất giữa Thiên Chúa và con người.
Mời Bạn: Đi theo Chúa Giê-su, sống với Ngài và sống theo Lời Ngài, bạn nắm chắc hạnh phúc và lời hứa Nước Trời. Chúa Giê-su phục sinh gỡ bỏ mọi tảng đá chướng ngại trên con đường mang tên Giê-su, để bạn dễ dàng sống tình thân với Thiên Chúa. Bạn bắt đầu đi vào con đường Giê-su đi nhé!
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày, bạn chọn một câu Lời Chúa để đem ra thực hành trong cuộc sống của bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con mạnh dạn sống Lời Chúa và luôn tìm hạnh phúc trong việc thi hành ý Chúa.
17/05/14 THỨ BẢY TUẦN 4 PS
Ga 14,7-14
NHÂN DANH ĐỨC GIÊ-SU KI-TÔ
“Nếu anh em nhân danh Thầy mà xin Thầy điều gì, thì chính Thầy sẽ làm điều đó.” (Ga 14,14)
Suy niệm: Điều Chúa dạy trong Tin Mừng hôm nay – “nhân danh Thầy mà xin” – được thánh Phê-rô thực hành đúng từng chữ khi chữa lành người què ăn xin ở Cửa Đẹp Đền thờ: “Vàng bạc thì tôi không có; nhưng cái tôi có, tôi cho anh đây: nhân danh Đức Giê-su Ki-tô, anh đứng dậy mà đi” (Cv 3,5). Và hiệu quả của lời ấy là tức thì và thật đáng kinh ngạc: anh “đứng phắt dậy,” chẳng những anh đi được mà anh còn có thể “vừa đi vừa nhảy nhót và ca tụng Thiên Chúa” (x. Cv 3,8). Chúa Giê-su dạy khi chúng ta nhân danh Ngài để cầu xin điều gì thì lời cầu xin ấy rất có hiệu lực bởi vì lúc đó không phải chúng ta mà là chính Ngài sẽ thực hiện điều đó.
Mời Bạn: Mỗi khi làm dấu Thánh giá, chúng ta bắt đầu bằng những lời “Nhân danh Chúa Cha…”. Có một thực tế là dù ta làm dấu rất nhiều lần trong ngày, nhưng các công việc ta làm, lắm khi đã không nhân danh Chúa, mà lại nhân danh cái tôi của mình. Còn cầu xin thì chúng ta nghĩ đến những nhu cầu của chúng ta nhiều hơn là xin cho “Danh Cha cả sáng”. Lời Chúa nhắc nhở chúng ta khi cầu xin thì cầu xin “nhân danh Đức Ki-tô” và khi làm việc thì hãy hành động “để danh Chúa được tôn vinh”.
Chia sẻ: Bạn nghĩ gì về lời xác tín của thánh Phê-rô: “Vàng bạc thì tôi không có; nhưng cái tôi có, tôi cho anh đây: nhân danh Đức Giê-su Ki-tô, anh đứng dậy mà đi” (Cv 3,5)?
Sống Lời Chúa: Mỗi khi làm dấu Thánh Giá, tôi làm một cách nghiêm trang, đầy ý thức và quyết tâm làm việc để tôn vinh danh Chúa.
Cầu nguyện: Đọc kinh Lạy Cha.