Vào năm 1950, một người mẹ trẻ ở Triều Tiên ôm đứa con thơ trốn sang Hàn Quốc. Ban đêm trời lạnh khủng khiếp, tuyết rơi đầy đường, lại không tìm ra nơi trú ngụ nên chị ôm con xuống tránh tuyết dưới một gầm cầu. Nhìn thấy đứa con bé bỏng trên tay đang tái tím cả thân mình và khó lòng sống sót khi nhiệt độ xuống dưới không, chị lấy hết quần áo mình bọc kín đứa con, ôm chặt bé vào lòng, cố chuyển tất cả hơi ấm mình để cứu lấy đứa bé thân yêu.
Thế rồi, sáng hôm sau, khi mặt trời lên cao, người qua lại nghe thấy tiếng trẻ con khóc dưới gầm cầu. Lại gần, họ thấy người mẹ đã chết cóng đang ôm đứa con đang khóc thét lên vì lạnh.
Sau khi chôn cất người mẹ bên cạnh cầu, đứa bé được một vợ chồng người Mỹ nhận làm con nuôi và đưa về Mỹ.
Mười tám năm sau, đứa bé lớn lên, bước vào đại học, được cha mẹ nuôi kể lại nguồn gốc lai lịch của mình, chàng trai hết sức xúc động và xin trở về quê hương để báo hiếu.
Cậu bước xuống gầm cầu định mệnh năm xưa, hình ảnh người mẹ ôm chặt lấy con, chuyền hết sức sống, hơi thở ấm áp để dành lấy sự sống cho con hiện về rõ nét trong tâm trí. Cậu òa lên khóc nức nở, nằm sấp trên mộ mẹ, ôm choàng lấy mộ mẹ và nói: “Mẹ ơi, con về đây để tạ ơn mẹ, để cảm ơn mẹ đã hy sinh cho con. Con xin khóc thật nhiều cho những giòng nước mắt và hơi nóng của thân con thấm vào lòng đất làm ấm được phần nào thân mẹ trong lòng đất. Tình mẹ quá bao la, làm sao con đáp đền.”
Cậu thanh niên nầy nằm trùm lên mộ mẹ, ôm choàng lấy ngôi mộ người mẹ thân yêu, để cho dòng nước mắt và hơi ấm thân thể mình làm ấm nấm mồ của mẹ, nhưng thử hỏi, đó có phải là cách tốt nhất làm cho mẹ được ấm lòng không?
Chắc là không.
Vậy thì cách nào làm ấm lòng ông bà cha mẹ chúng ta hơn cả?
Khi thấy Chúa Giê-su làm nhiều phép lạ như cho người điếc được nghe, người câm được nói, người què được đi, hóa bánh ra nhiều để nuôi đám đông dân chúng… thì có một phụ nữ hết lòng cảm phục Chúa Giê-su và cất cao lời ca tụng, không phải là ca tụng Chúa Giê-su mà là ca tụng Mẹ của Ngài. Bà nói: “Phúc thay người mẹ đã cưu mang và cho Thầy bú mớm.” Chính vì những việc làm tốt lành của Chúa Giê-su đã khiến người ta ca tụng Đức Mẹ.
Vậy thì muốn làm ấm lòng ông bà cha mẹ, cách tốt nhất là làm cho các ngài được vinh dự vì có những đứa con tuyệt vời, tuyệt vời nhờ lòng đạo đức, tốt lành, thánh thiện.
Đạo đức, thánh thiện, tốt lành là những phẩm chất cao đẹp nhất của con người, không có phẩm chất nào sánh bằng.
Ai có những phẩm chất nầy sẽ làm đẹp lòng Thiên Chúa, đẹp mặt mẹ cha và được mọi người quý mến.
Thiên Chúa rất vui lòng vì ta, không phải vì ta có nhiều tiền, không phải vì ta xinh đẹp, không phải vì ta có nhiều tài năng… mà chỉ vì ta có những phẩm chất cao đẹp nầy.
Ai càng đạo đức, tốt lành, thánh thiện thì càng nên giống Chúa.
Các thánh nam nữ được tuyên dương và kính trọng không phải vì các ngài giàu có, không phải vì các ngài xinh đẹp, không phải vì các ngài có nhiều tài năng… nhưng chỉ vì các ngài có đời sống đạo đức, tốt lành, thánh thiện.
Và cha mẹ cũng sẽ hết sức vui mừng, vinh dự và hài lòng khi thấy đoàn con của mình có những phẩm chất tuyệt vời nầy.
Vậy thì muốn làm ấm lòng cha mẹ thực sự, muốn báo hiếu cha mẹ cho tròn thì mỗi người chúng ta phải cố gắng đạt cho bằng được những phẩm chất cao đẹp nầy. Đây là đóa hoa thơm nhất, xinh đẹp nhất, đáng trân quý nhất mà ta có thể dâng lên để báo hiếu Thiên Chúa là Cha trên trời và ông bà cha mẹ chúng ta.
Lạy Chúa Giê-su,
Nguyện xin Chúa ban ơn giúp sức để từ nay, mỗi người chúng con chuyên chăm đào tạo bản thân mình, để trở thành người đạo đức, tốt lành, thánh thiện hầu làm vinh danh Thiên Chúa và làm ấm lòng mẹ cha. Đó là cách đền ơn đáp nghĩa tuyệt vời hơn hết mà Chúa mong muốn nơi mỗi người chúng con.
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà