Không có gì trên đời khiến nhân loại gớm ghét, ghê tởm, kinh sợ… cho bằng chiến tranh, vì chiến tranh gây ra vô vàn đau thương, chết chóc, tàn phá, hủy diệt… cho mọi người trên hành tinh nầy.
Và ngược lại, hòa bình và hạnh phúc là điều nhân loại luôn khát khao mong đợi.
Tiếc thay, ngay từ khởi thủy, con người đã gây chiến với nhau.
Lòng ghen ghét, hận thù, tham lam… là cội rễ, là nguyên nhân chính gây ra chiến tranh loạn lạc khắp nơi: những cuộc chiến tranh lạnh trong gia đình, chiến tranh nóng bỏng ngoài xã hội, chiến tranh dữ dội trên toàn thế giới… cũng vì ghen ghét, hận thù, tham lam… mà ra.
Thiên Chúa là Cha nhân lành rất đau lòng trước thảm cảnh đau thương nầy, và Ngài tìm cách cứu nhân loại khỏi hận thù chiến tranh bằng cách cho Con Một Ngài là Chúa Giê-su xuống thế, mang hòa bình cho nhân loại.
Lời ngôn sứ I-sai-a trong phụng vụ Thánh lễ hôm nay giới thiệu cho chúng ta biết điều nầy:
“Một hài nhi đã sinh ra cho chúng ta và một người con đã được ban tặng chúng ta. Ngài đã gánh nhận vương quyền trên vai, và thiên hạ sẽ gọi tên Ngài là … Vua thái bình” (Is 9,5).
Vì thế, khi Chúa Giê-su mới ra đời tại Bê-lem, đông đảo thiên thần đồng thanh ca hát: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm.”
Ngài đến trần gian để xây dựng một trời mới đất mới, một vương quốc mới là Nước Thiên Chúa.
Dưới triều đại của Ngài, lửa chiến tranh sẽ bị dập tắt, mọi xung đột sẽ được giao hòa, những kẻ thù không đội trời chung sẽ trở nên bạn bè thân thiết.
Ngôn sứ I-sai-a đã phác họa vương quốc nầy bằng một bức tranh tuyệt vời như sau :
“Bấy giờ sói sẽ ở với chiên con, beo nằm bên dê nhỏ.
Bò tơ và sư tử non được nuôi chung với nhau, một cậu bé sẽ chăn dắt chúng.
Bò cái kết thân cùng gấu cái, con của chúng nằm chung một chỗ, sư tử cũng ăn rơm như bò.
Bé thơ còn đang bú, giỡn chơi bên hang rắn lục, trẻ thơ vừa cai sữa thọc tay vào ổ rắn hổ mang. Sẽ không còn ai tác hại và tàn phá trên khắp núi thánh của Ta…” (Is 11, 6-9).
Và bấy giờ
“Người ta sẽ đúc gươm đao thành cuốc thành cày, rèn giáo mác nên liềm nên hái.
Dân này nước nọ sẽ không còn vung kiếm đánh nhau, và thiên hạ thôi học nghề chinh chiến” (Is 2, 4).
Chúa Giê-su xây dựng vương quốc nầy cách nào ?
Chúa Giê-su là Vua thái bình. Ngài xây dựng Vương quốc hòa bình bằng cách bày tỏ cho nhân loại biết một sự thật tuyệt vời là mọi người đều là con rất yêu dấu của Thiên Chúa Cha và là anh chị em con cùng một Cha, vì thế phải yêu thương đùm bọc nhau như con một nhà. Thuận hòa yêu thương là điều răn số một, là trọng tâm của Nước Trời.
Vương quốc nầy không phải là chuyện trong mơ nhưng đang hiển hiện trên khắp thế giới. Bất kỳ ở đâu và bất cứ ai sống theo luật yêu thương của Chúa Giê-su, sống thuận hòa bác ái với mọi người như Chúa truyền dạy, thì ở đó, Vương quốc hòa bình đang hiển trị. Ai sống thuận hòa yêu thương theo luật Chúa Giê-su, thì người đó là công dân Nước Trời.
Thế giới nầy chỉ thực sự hòa bình, nhân loại chỉ thực sự hạnh phúc, khi mọi người biết tôn Đức Giê-su là Vua của mình và lấy luật yêu thương của Ngài làm kim chỉ nam cho cuộc sống.
Lạy Chúa Giê-su,
Hằng ngày, qua kinh Lạy Cha, Chúa mời gọi chúng con cầu nguyện cho Nước Cha trị đến, tức là cầu cho vương quốc hòa bình do Chúa thiết lập được hiển hiện trên mặt đất nầy.
Xin cho chúng con góp công thực hiện sứ mạng cao cả nầy bằng cách giúp cho nhiều người nhận biết sự thật là mọi người đều là con cùng một Cha trên trời, vì thế phải yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Amen.
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
Tin mừng Lu-ca (Lc 2, 1-14)
Ngày ấy, có lệnh của hoàng đế Cêsarê Augustô ban ra, truyền cho khắp nơi phải làm sổ kiểm tra. Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, thực hiện thời Quirinô làm thủ hiến xứ Syria. Mọi người đều lên đường trở về quê quán mình. Giuse cũng rời thị trấn Nadarét, trong xứ Galilêa, trở về quê quán của Đavít, gọi là Bêlem, vì Giuse thuộc hoàng gia và là tôn thất dòng Đavít, để khai kiểm tra cùng với Maria, bạn người, đang có thai.
Sự việc xảy ra trong lúc ông bà đang ở đó, là Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa, và bà đã hạ sinh con trai đầu lòng. Bà bọc con trẻ trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong hàng quán.
Bấy giờ trong miền đó có những mục tử đang ở ngoài đồng và thức đêm để canh giữ đoàn vật mình. Bỗng có thiên thần Chúa hiện ra đứng gần bên họ, và ánh quang của Thiên Chúa bao toả chung quanh họ, khiến họ hết sức kinh sợ. Nhưng thiên thần Chúa đã bảo họ rằng: “Các ngươi đừng sợ, đây ta mang đến cho các ngươi một tin mừng đặc biệt, đó cũng là tin mừng cho cả toàn dân: Hôm nay Chúa Kitô, Đấng Cứu Thế, đã giáng sinh cho các ngươi trong thành của Đavít. Và đây là dấu hiệu để các ngươi nhận biết Người: Các ngươi sẽ thấy một hài nhi mới sinh, bọc trong khăn vải và đặt nằm trong máng cỏ”.
Và bỗng chốc, cùng với các thiên thần, có một số đông thuộc đạo binh thiên quốc đồng thanh hát khen Chúa rằng: “Vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời, và bình an dưới thế cho người thiện tâm”.