Thưa quý vị và các bạn Men-ki-se-đê tượng trưng cho chức tư tế, tượng trưng cho chức linh mục. Hàng tư tế của Cựu Ứơc được gọi là Lê-vi, Lê – vi là hàng Giáo sĩ. Từ đó, Men-ki-sê-đê là vua Sa-lem, nhưng tượng trưng cho hàng giáo sĩ Tân Ứơc, đó là Chức linh Mục.
Khởi đi từ Bài đọc I hôm nay (St 14, 18- 20) cho chúng ta biết Chức Linh mục có từ Sáng Thế, theo nhân vật có tên là Men-ki-sê-đê. Men-ki-sê-đê là tư tế của Thiên Chúa chí tôn. Như vậy, khi tổ phụ Ápraham chiến thắng quân địch khải hoàn trở về đất Sô-đôm, thì cả vua Sô-đôm và vua Sa-lem là Men-ki-sê-đê cũng đem bánh và rượu để tiến dâng tổ phụ Ápraham. Nhưng, ngược lại Ápraham trích một phần mười chiến lợi phẩm mà dâng cho vua Sa-lem là Men-ki-sê-đê.
Như vậy, Men-ki-sê-đê là nhân vật mang chức tư tế là người tế lễ cho Thiên Chúa từ thời Sáng Thế, khi Thiên Chúa lập Giao Ứơc với tổ phụ Ápraham.
Từ đó, cho thấy chức tư tế đã được lập từ xa xưa, như vậy, khi đến Thời Tân Ứơc, chính Đức Ki-tô, là Đấng được xức dầu tấn phong là TƯ TẾ, đồng thời là HY LỄ, và là CHỦ TẾ, khi Người dâng MÌNH trên Thánh Giá.
Như vậy, “BÁNH và RƯỢU”để làm gì? Há chẳng phải để “ĂN và UỐNG “sao?
Và trong Đoạn Tin Mừng hôm nay, chính Chúa Giê-su nói: ” Chính anh em hãy cho họ ăn…” (Lc 9,13)
Theo đó, Lời truyền dạy của Chúa Giê-su cách cụ thể là “CHO HỌ ĂN”. Như vậy, sự sống của thân xác không loại trừ cái ăn, từ Sáng Thế, rồi Xuất AI Cập. Thiên Chúa vẫn dựng nên cái ăn cho sự sống của thân xác. Từ khởi nguyên, Thiên Chúa dựng nên vườn Địa Đàng là trần thế nầy. Mọi sự tốt đẹp, cái ăn tự nhiên như hơi thở, không cầm làm lụng vất vả, cây trái tự nhiên vẫn có của dùng để ăn. Nhưng, từ khi con người phản nghịch, Thiên Chúa chúc dữ , thế là án phạt xảy ra.
Và sự đau khổ xuất hiện con người phải cực khổ mưu sinh cho đến tận thế. Khi bị Ai Cập đô hộ bắt làm nô lệ, rồi Thiên Chúa giải thoát, dẫn đi trong samạc 40 năm trường, Thiên Chúa cũng nuôi ăn bằng chim cút và manna, tức sương trời.
Như vậy, ý nghĩa tiên trưng cho Bí Tích Thánh Thể sau nầy. Bí Tích Thánh Thể cũng để “ĂN”, vì Chúa Giê-su nói :” Các con hãy cầm lấy mà ăn”. Vâng, cũng chỉ để mà ăn, có nghĩa là Thiên Chúa vẫn nuôi nhân thế bằng cái ăn. Con người thiếu cái ăn thì lăng xăng tìm kiếm. Cũng chính vì cái ăn, miếng ăn, con người sát phạt nhau, sinh ra tội ác.
Hằng ngày xảy ra biết bao nhiêu tội ác cũng chỉ vì miếng ăn, vì thế, cổ nhân Việt Nam có câu: “ Miếng ăn là miếng tồi tàn, mất ăn một miếng lộn gan lên đầu”. Vâng, đau khổ cũng vì miếng ăn. Con người ĂN tất cả trừ sắt đá, kim loại đất cát mà thôi. nhưng, người ta cũng ăn tất cả từ rừng núi, biển cả, ao hồ, sông suối, sản vật có thể ăn liền, hoặc chế biến. Nhưng, thật ra người ta ăn tất cả mọi thứ, vì cái gì không nhai được bằng mồm , thì họ bán lấy tiền, kể cả “lương tâm” con người.
LƯƠNG TÂM là sự tốt lành thánh thiện từ bên trong, mà họ cũng bán, bán hết, bán tất tần tật.
Theo đó, Chúa Giê-su thiết lập Bí Tích Thánh Thể để làm chi? Há chẳng phải là để nuôi sống con người sao? Nhưng, là nuôi sống “NHÂN TÂM” tức tâm hồn nhân thế.
BÍ TÍCH THÁNH THỂ là LƯƠNG THỰC SIÊU NHIÊN, là Thần Lương, có nghĩa là Lương Thực bởi Trời được biến đổi, không phải là lương thực thân xác. Mà là “SỰ SỐNG THẦN LINH “từ Thiên Chúa.
Vì vậy, BÍ TÍCH THÁNH THỂ là để “ĂN “, ăn chính THỊT và MáU THẦN LINH là SỰ SỐNG VĨNH HẰNG.
Vâng, ”THỊT và MÁU “ đó là SỰ SỐNG, mà là SỰ SỐNG của THIÊN CHÚA là SỰ SỐNG ĐỜI ĐỜI.
BÍ TÍCH THÁNH THỂ không phải phù phiếm,sự mê hoặc hay dị đoan , mê tín, mà là một ÂN SỦNG CAO SIÊU từ Thiên Chúa. Sự sống hữu hình mà chúng ta thấy được, chúng ta cho là thật, nhưng hữu hình là hữu hạn. Tại sao chúng ta tin vào cái hữu hạn, nhưng không tin vào sự vô biên của Thiên Chúa.
Thánh Phaolo cho chúng ta biết “ Nước Trời không phải là chuyện ăn, chuyện uống mà là sự bình an và an lạc trong Thánh Thần…” (Rm 14,17 -19)
Vâng , chuyện ăn uống mà thánh Phaolo muốn nói ở đây là ăn uống của thân xác, tiệc tùng, đình đám, ăn nhậu say sưa, chè chén, chứ không phải là của ăn siêu nhiên.
“MÌNH và MÁU” của Đấng Cứu Thế là một thứ LƯƠNG THỰC không hư nát. Nuôi sống linh hồn nhân thế và kẻ TIN. Chúa Giê-su để lại BÍ TÍCH THÁNH THỂ cho kẻ tin, chính là để nuôi sự sống vĩnh cửu là linh hồn nhân thế. Chúng ta thấy , satan không làm được điều đó, satan không cho chúng ta sự sống đời đời, vì nơi satan không có sự sống từ Thiên Chúa.
Rõ ràng với bản tính làm Người tức Nhân Tính, Chúa Giê-su chịu cám dỗ, Người vẫn cảm thấy đói, nhưng LỜI KINH THÁNH cho Người “ĂN”, vì vậy, Người dùng Lời Kinh thánh đáp trả satan là:” Người ta sống không nguyên bởi bánh, mà còn nhờ bởi LỜI của Thiên Chúa phán ra”. Như vậy, LỜI của Thiên Chúa là sự sống, Lời Chân lý là ”LỜI HẰNG SỐNG” vậy.
Như vậy, Lời Chúa là Sự Sống thì Bí Tích Thánh Thể, tức là BÁNH và RƯỢU qua Lời Chúa sẽ trở nên MÌNH và MÁU Đức KI-TÔ –GIÊ-SU, nhờ lời của thừa tác viên. Vì vậy, khi hìn thấy bằng nhãn quan trần thế là “bánh mỳ và rượu nho”, thì người ta cho BÍ TÍCH THÁNH THỂ là “BÁNH MỲ và RƯỢU NHO” mà thôi. Nhưng, người ta không thể hiểu LỜI CHÚA có sức biến đổi. Vì, Thiên Chúa có thể làm cho những hòn đá trở nên con cháu Ápraham mà.
Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã để lại cho chúng con Bí Tích Thánh Thể, để đời đời tưởng nhớ Chúa đã chịu chết và Phục Sinh. Xin cho chúng con biết sốt sắng sùng kình Mầu Nhiệm Mình Máu Thánh Chúa, để chúng con luôn luôn được hưởng nhờ hiệu quả của Ơn Cứu Chuộc. Chúa hằng sống và hiển trị cùng Chúa Cha hợp nhất với Chúa Thánh Thần muôn đời./. Amen
19/06/2022
P.TRẦN ĐÌNH PHAN TIẾN