Ơn cứu độ là một bước tiệm tiến

Kính thưa quý vị, thưa các bạn Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay ( Lc 18, 1-8) là một vấn đề quan trong của Đức Tin. Suy niệm đoạn Lời Chúa hôm nay có thể nói là một Lời an ủi, một sự khích lệ rất lớn lao bởi Chúa Giêsu, đồng thời cũng mang một nỗi buồn man mác. Vâng, chính Chúa Giêsu đã nhìn thấy “niềm tin” của con người trên thế gian nầy thật lung lay, thật yếu ớt, thật mong manh. Người đã thấy điều kiện “ấy” trong viễn cảnh tương lai rồi, .

Vâng , đây là vấn đề quan trọng nhất trong đoạn Lời Chúa hôm nay, chính là ở câu cuối ( Lc 18, 8b) : “ Nhưng khi Con Người ngự đến, liệu Người còn nhìn thấy niềm tin trên mặt đất nữa chăng ?” Tiêu đề của đoan Tin Mừng hôm nay chính là sự “kiên trì cầu nguyện “, qua đó, Chúa Giêsu cũng tiên báo một viễn cảnh buồn cho nhân loại, Người không tự đắc, dù là Thiên Chúa thật, nhưng , Người cũng “buồn” cho ơn Cứu Độ bởi Thiên Chúa và điều kiện cần thiết để nhận được ơn cứu độ ấy là sự “kiên trì” , có nghĩa là” bền đỗ đến cùng”.

Điều nầy, chúng ta thấy hiện thực đang đến gần, đó là công cuộc truyền giáo của Giáo Hội đang bị “co cụm” thu hẹp lại bởi sự “không ra đi rao giảng”, mà như théo ý của Đức Giáo Hoàng Phanxico đó là : phải ra khỏi chính mình, để rao truyền Tin Mừng của Đức Kitô cách trực tiếp, đó là phải ra ngoại” nội vi” mà đến các vùng “ ngoại vi” nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.

Vâng, đọc Lời Chúa hôm nay, chúng ta có thế nhớ lại Lời Chúa Giêsu thì thào cùng Chúa Cha trong vườn Cây Dầu : “Lạy Cha, nếu được, xin cho Con khỏi uống chén đắng nầy, nhưng xin đừng theo ý Con, một theo ý Cha” ( Lc 22, 42).

Chén đắng ở đây không phải chỉ là “cực hình” Người sắp chịu mà là “Chén đắng” trong viễn cảnh của “niềm tin” vào ơn Cứu Độ, mà Người thấy trước.

Lời Chúa hôm nay qua Dụ ngôn bà góa quấy rầy và quan tòa bất chính, là một dẫn chứng về lòng tin, Thiên Chúa là Đấng siêu nhiên, dường như không có tai, mắt để nghe chúng ta cầu xin như “ý” của chúng ta. Nhưng, qua sự hữu hình của Con Thiên Chúa, Người cho chúng ta biết phải” kiên trì cầu nguyện”. Vì cầu nguyện không phải chỉ là “xin điều chúng ta muốn”, nhưng “kiên trì cầu nguyện” chính là chúng ta “cộng tác” vào ơn cứu độ bởi Thiên Chúa. Bởi vì, satan hằng muốn cưỡng cầu chúng ta, nhưng Thiên Chúa luôn tiệm tiến. Nghĩa là, nếu chúng ta biết cộng tác vào ơn cứu độ của Thiên Chúa qua Đức Kitô, thì mặc nhiên chúng ta không nghe theo satan. Điều nầy , chúng ta có thể hiểu được qua “Ba cơn bị cám dỗ” của Chúa Giêsu trong Mùa Chay.

Hành trình bước theo Đức Kitô là hành trình tiệm tiến, ơn cứu độ không phải là một miếng bánh thân xác, xin một cái, là bỏ vào miệng nhai, nếu họ không cho, hay chưa cho, thì rụt tay, bỉu môi, không xin nữa, bỏ đi. Nhưng, là một sự cộng tác trung tín, kiên trì không thất vọng. Như vậy, mới chiến thắng và có dũng khí bước theo Người vào Nước Hằng Sống. Điều đó có nghĩa là trong mọi môi trường và hoàn cảnh, lúc thuận lợi cũng như bất tiện, chúng ta phải biết làm chứng cho Tin Mừng Đức Kitô, dẫu chúng ta bất xứng, nhưng công trình cứu độ của Thiên Chúa luôn xứng đáng. Theo lời thánh Phaolo ( Bài đọc II hôm nay 2 Tm 4, 2).

Mọi việc làm của trần gian cũng cần kiên trì, thì công cuộc “niềm tin” càng cần kiên trì mãi mãi. .Vì chúng ta biết không gian và thời gian là bởi Thiên Chúa, là Đấng Hằng Sống.

Chúa Giêsu đã yêu thương chúng ta cách kỳ lạ, đến độ bằng lòng chịu chết cho chúng ta, thì còn gì chúng ta không kiên trì, nhẫn nại bước theo Người.

Bài Đọc I hôm nay ( Xh 17, 8 -13) cho thấy Tiên Tri Giosue chiến đấu chống lại quân Amlach, theo chỉ dẫn của Moise, qua cánh tay của ông, biểu trưng sự nhẫn nại, làm thành một động cớ khích lệ cho Giosue chiến thắng quân Am-lách. Chúng ta thấy, theo nghĩa đen là như thế, nhưng, chính Thiên Chúa nâng đỡ cho Moisen và Giosue.

Vâng, ơn cứu độ là một hành trình tiệm tiến, cuộc đời của mỗi người trần gian, được đo bằng thời gian, nhưng ơn cứu độ là Hồng Ân nhưng không bởi Thiên Chúa, không thể đo đếm bằng thời gian, mà bằng LÒNG THƯƠNG XÓT.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã dạy cho chúng con cách cầu nguyện, cầu nguyện không phải chỉ để xin “bánh” mà thôi, nhưng cầu nguyện còn thể hiện sự gắn kết, sự tri kỷ, sự yêu thương chân thành, và tin tưởng tuyệt đối vào ơn cứu độ bởi Thiên Chúa, không được tính bằng thời gian, mà bằng sự “TÍN THÁC” chân thành vào Chúa ./. Amen

16/10/2016

P.Trần Đình Phan Tiến

Chia sẻ Bài này:

Related posts