Vâng, thưa quý vị, thưa các bạn, phàm nhân mang lấy án phạt từ thần dữ, là tội kiêu ngạo, phản nghịch lại Đấng toàn năng, một ân ban muôn thuở. Có thể, con người trong muôn thế hệ không thể nhận ra điều quan trọng ấy.Nhưng, Thiên Chúa đã mặc khải, tức biểu lộ nhiều lần, nhiều cách, nhưng , phàm nhân vẫn bưng tai bịt mắt, vì án phạt nguyên tổ đã dày đặc.
Vì một dấu chỉ nào đó, qua các ngôn sứ, dân tộc Dothai nhận ra và mong chờ “ ƠN CỨU ĐỘ”. Nhưng, đáng thương thay, cũng chính họ không nhận ra” ƠN CỨU ĐỘ” mà Thiên Chúa đã ban cho nhân loại qua họ. Trước Đấng Cứu Thế Giáng Sinh, họ sống trong một niềm mong chờ, nỗi khao khát đến cháy bỏng. Nỗi chờ mong một Vị Cứu Tinh cho dân tộc Dothai của họ và theo ý họ . Nhưng, Thiên Chúa không ban riêng Vị Cứu Tinh cho họ và theo ý họ. Bởi vì, Thiên Chúa muốn ban ơn cứu độ cho hết thảy phàm nhân.
Thật vậy, sự sống của phàm nhân trên mặt đất, nếu không nhận biết Thiên Chúa, thì chỉ có đồng tiền. Nhưng, đồng tiền là phương tiện để sinh sống, chứ không phải là nguyên lý của sự sống. Vì đồng tiền chỉ lưu giữ sự sống cho phàm nhân cách hữu hạn nơi trần thế, chứ không thể tạo ra sự sống, hoặc bảo tồn sự sống. Như vậy, mặc nhiên, đồng tiền có sự giới hạn. Nhưng, mọi tội lỗi đều bắt nguồn từ đồng tiền, tức phương tiện vật chất.
Như vậy, ơn cứu độ và đồng tiền hoàn toàn đối lập nhau. Vì ơn cứu độ hoàn toàn không thể dùng tiền để mua được. Vì ơn cứu độ dẫn đưa con người đến sự sống bất diệt, viên mãn. Còn đồng tiền sẽ dẫn đưa con người đến sự chết, sự chết muôn đời.
Đồng tiền là phương tiên chối bỏ Thiên Chúa, sự cám dỗ dành cho con người sự sống tạm bợ, xa hoa, tiện nghi giả tạo. Vì, sự sống hiện hữu chỉ xoay quanh đồng tiền.
Núi đồi, thung lũng, đường quanh co, chính là lòng người, tâm hồn bất chính của con người. Nếu lao động chân chính tạo ra vật chất cho gia dình xã hội và bản than là sự thánh thiện to lớn. Bời vì, lao động là hình ảnh của Thiên Chúa. Nhưng, lòng lang, dạ sói, mưu đồ bất chình, làm giàu bât chấp mọi tội ác là núi đồi, thung lũng, đường quanh co. Nếu chúng ta không sửa cho ngay thẳng, lấp cho đầy, chúng ta không thể đón nhận được ơn cứu độ, như dân Dothai đã được Thiên Chúa ban Đấng Cưu Tinh , nhưng, họ không đón nhận Đấng Cứu Tinh, THÌ ƠN CỨU ĐỘ SẼ KHÔNG ĐẾN VỚI HỌ, dù họ sống trong sự mong đợi, sự khát khao Đấng Cứu thế thì cũng vô ích.
Tâm tình người Kitô hữu ngày nay có khao khát, chờ mong Đấng Cứu Thế như “Tiếng kêu” trong hoang địa của thánh Gioan Tiền Hô hay không? Một gương sống từ bỏ, một gương sống “ dọn đường” cho Đấng Cứu Thế. Có nghĩa là, thánh Gioan Tiền Hô đã tích cực chờ mong, sống tâm tinh mong đợi Đấng Cứu Thế cách tích cực nhất.
Ngày nay, những ai noi gương Gioan Tiền Hô, dường như cũng mang lấy “tiếng kêu” trong sa mặc như ngài. Nhưng, đừng thất vọng mà hãy mang tâm tình “ mùa vọng ” như ông. Một mẫu gương “ Mùa Vọng” đích thực. Ơn cứu độ sẽ ban cho phàm nhân với điều kiện phải “dọn đường” cho Chúa đến
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã đến trần gian lần thứ Nhất, mặc lấy nhân tính, để cứu độ phàm nhân. Trong thân phận người lữ thứ, hầu chia sẻ cảnh gian truân của người phàm, bằng sự kêu gọi sống công chính, qua nhân vật Gioan Tiền Hô. Xin cho loài người biết chân nhận và đáp trả, hầu mang lại ơn cứu độ cho họ. Để mong chờ Chúa đến trong vinh quang lần thứ hai. Chúng con cầu xin nhờ Đức Ktiô, Chúa Chúng con ./. Amen
06/12/2015
P.Trần Đinh Phan Tiến