Tàu kéo hay thuyền buồm

Chủ đề: “Mỗi người chúng ta phải tự quyết định xem mình là loại Kitô Hữu tầu kéo, thuyền buồm hay bè trôi sông”

Một thanh niên viết thư cho một linh mục. Anh nói vị linh mục có thể tự do xử dụng lá thư của anh. Ngoại trừ một vài sửa đổi, sau đây là nguyên văn lá thư anh viết:

“Con là một trong những tay bơi lội có hạng ở Gia Nã Đại. Một ngày kia, con để chúng bạn lôi con vào đường ma tuý.

Con bị nghiện, và không lâu sau đó, sức khỏe tâm trí, thể xác và tinh thần đều xuống dốc cách thảm hại… Đời con đảo lộn tất cả. Con trở nên cô đơn và lo sợ khủng khiếp. Con không thể nói chuyện được với ai.

Tệ hơn nữa, con vẫn mắc nợ các tay đầu nậu trên $3,000. Con nghĩ, cách duy nhất để thoát khỏi là tự tử, do đó con về nhà và viết lá thư sau:

‘Cha mẹ yêu dấu,
Con xin lỗi đã làm cha mẹ đau lòng… Xin cha mẹ đừng buồn. Nếu con sống, con sẽ gây thêm nhiều đau buồn hơn là điều con vừa mới thi hành… Con thương cha mẹ và cả gia đình.

[ký tên] Kiệt’

Con uống rượu để khỏi sợ hãi khi chuẩn bị kết liễu cuộc đời. Và rồi, vào giây phút sau cùng, điều gì đó đã khiến con ngừng lại. Con lấy điện thoại và gọi cho trung tâm giúp đỡ khủng hoảng.

Lúc bấy giờ con không biết là mẹ con cầu nguyện cho con một cách cuồng nhiệt. Một vài ngày sau, con nhập viện cai trừ ma tuý. Không bao lâu con phục hồi sức khỏe thể xác cũng như tâm thần.

Chính lúc bấy giờ con mới bắt đầu đọc Kinh Thánh. Càng đọc con càng cảm thấy bình an và niềm vui. Điều đó khiến con càng tin tưởng vào Chúa hơn nữa.

Trong khi đó, con càng khao khát được biết Chúa Giêsu hơn.

Thật buồn cười. Con từng quỳ gối cầu nguyện tối thiểu trên mười lần-để xin Chúa đến trong đời con–trước khi con nhận ra rằng Người đã ở trong cuộc đời con từ lúc nào…

Tất cả những điều này xảy ra cách đây chừng năm năm. Kể từ đó, Thiên Chúa đã chúc phúc nhiều cho con. Con dạy học trong một trường Công Giáo và tích cực hoạt động trong giáo xứ…

Con cũng cố gắng mở lòng mình hơn nữa để đón nhận lòng thương xót và tình yêu của Chúa là Cha chúng ta.

Kính chào Cha

Kiệt”

Lá thư trên cho thấy một trong những điểm của bài phúc âm hôm nay: Cửa vào nước Chúa thì quả thật chật hẹp.

Trong trường hợp của anh Kiệt, dường như cửa ấy thật là hẹp. Nhưng điều đó không làm anh nản lòng. Anh đã cố gắng và cố gắng cho đến khi vào được.

Tôi tự hỏi, không biết có bao nhiêu người cũng có can đảm để cố gắng như anh Kiệt.

Có người nói rằng, Kitô Hữu có ba loại người: loại tầu kéo, loại thuyền buồm và loại bè trôi sông.

Kitô Hữu tầu kéo là những người theo Chúa Giêsu không chỉ khi trời nắng đẹp nhưng cả khi trời giông bão.

Họ là những người theo Chúa Giêsu không chỉ khi thuận chèo xuôi mái nhưng còn khi gió cả sóng to.

Họ là những người tham dự Thánh Lễ không vì bó buộc nhưng vì Đức Giêsu đã nói trong bữa Tiệc Ly, “Hãy làm việc này để nhớ đến Thầy” Luca 22:19.

Họ là những người giúp đỡ người khác không chỉ vì cảm tình mà vì Đức Giêsu đã nói, “Hãy thương yêu nhau, cũng như Thầy yêu thương anh em” Gioan 15:22

Nói tóm, họ là loại người mà bài phúc âm hôm nay khuyến khích chúng ta hãy trở thành.

Kitô Hữu thuyền buồm, ngược lại, là những người theo Chúa Giêsu khi thuận buồm xuôi gió. Nhưng khi gió ngược họ lại để xuôi theo chiều gió.

Họ là những người tham dự Thánh Lễ khi gia đình và bạn hữu cùng đi. Nhưng để họ tự do thì thường họ quên lãng.

Họ là những người hay thắc mắc, “Tới mức nào thì được coi là tội?” thay vì “Tôi có thể làm gì vì yêu thương Thiên Chúa và tha nhân?”

Nói tóm, họ là những người theo Chúa Giêsu qua cánh cửa rộng nhưng lại do dự theo Người qua cánh cửa hẹp. Họ là những người theo đám đông hơn là theo Phúc Âm.

Sau cùng, có loại Kitô Hữu bè lênh đênh. Họ là Kitô Hữu chỉ có tên mà thôi. Họ không thực sự theo Chúa Giêsu, ngay cả khi thuận chèo xuôi mái. Nếu họ đi theo đường hướng của Người đó là vì có ai lôi kéo hay xô đẩy họ.

Họ là những người thực hành đạo không phải vì họ muốn mà là vì ép buộc.

Nói tóm, họ là Kitô Hữu chỉ có danh mà không có thực.

Điều này đưa chúng ta về với các bài đọc hôm nay. Vấn đề được nêu ra cho chúng ta là: Chúng ta là Kitô Hữu tầu kéo, Kitô Hữu thuyền buồm, hay Kitô Hữu bè lênh đênh?

Có phải chúng ta là Kitô hữu tầu kéo không? Chúng ta có theo Chúa khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan không? Chúng ta có đi với Người không chỉ qua cửa rộng mà còn qua cửa hẹp không?

Hay chúng ta là Kitô Hữu thuyền buồm? Có phải chúng ta chỉ theo Chúa khi thịnh vượng thôi? Có phải chúng ta chỉ theo Người qua cửa rộng?

Có những câu hỏi mà các bài đọc hôm nay đặt ra cho chúng ta. Không ai có thể trả lời thay cho chúng ta mà chúng ta phải tự trả lời.

Các bài đọc hôm nay mời chúng ta đối diện với các câu hỏi này với cùng một can đảm mà anh Kiệt đã có được khi đối diện với các khó khăn của anh. Nếu chúng ta đối diện với các vấn đề giống như anh, chắc chắn chúng ta sẽ có sự trợ giúp của Thiên Chúa như anh đã nhận được.

Hãy chấm dứt với bài thơ của thi sĩ John Oxenham:

“Mỗi người đều có một con đường trước mặt: đường cao, đường giữa và đường thấp.

Một linh hồn cao quý đi theo con đường cao; và linh hồn thấp hèn đi theo con đường thấp; phần còn lại trôi dạt đây đó trên con đường giữa mù mờ.

Mỗi một người đều có một con đường trước mặt: đường cao, đường giữa và đường thấp.

Và mỗi một người phải quyết định cho mình một con đường để linh hồn đi theo.”

Cha Mark Link, S.J.

Chia sẻ Bài này:

Related posts