CÁI GIÁ ĐẮT ĐỂ TRỞ THÀNH MÔN ĐỆ CỦA CHÚA GIÊSU

Chúa Giêsu đang nói với các môn đệ của Ngài ở đây. Ngài đang nói về cái giá phải trả để trở thành môn đồ của Ngài. Đó là một cái giá đắt để trở thành môn đệ của Chúa Giêsu: “Ai yêu cha yêu mẹ hơn Thầy, thì không xứng với Thầy. Ai yêu con trai con gái hơn Thầy, thì không xứng với Thầy” (Mt10: 37). Để trở thành một môn đệ nhiệt tình tìm cách sống cho Ngài thì đó là một cái giá thậm chí còn cao hơn: “Ai không vác thập giá mình mà theo Thầy, thì không xứng với Thầy” (Mt 10:38).

Trong xã hội Do thái thời Chúa Giêsu, gia đình của các môn đệ không biết Kitô giáo là gì… và vì thế, trong con mắt của họ, Chúa Giêsu và những người đi theo Ngài đã tạo thành một giáo phái Do Thái, như nhiều giáo phái khác. Các gia đình có thể nghi ngờ con cháu của họ đang bắt đầu theo giáo phái mới lạ này, và khuyên bảo họ thay đổi ý định hoặc báo cáo với giáo quyền Do thái và chính quyền Rôma. Trong hoàn cảnh đó, các môn đệ của Chúa Giêsu đôi khi cần phải đưa ra lựa chọn: gia đình hoặc Chúa Giêsu. Vì vậy Chúa Giêsu chuẩn bị cho các môn đệ của Ngài sẵn sàng chịu đựng sự bất hòa trong chính gia đình của họ. Dĩ nhiên, đó không phải là một sự chọn lựa phe nhóm, càng không phải là việc tạo lập phe cánh của Chúa Giêsu. Nhưng đó là một lời mời gọi sống hiệp nhất với Ngài.

Nhưng những lợi ích và phúc lành thì rất đáng giá. Chúng ta không kiếm được đường lên Thiên đàng bằng những gì chúng ta làm cho Chúa, nhưng là một Kitô hữu, cuộc sống của chúng ta sẽ thanh thản hơn nhiều khi chúng ta nhiệt thành sống theo Chúa Giêsu: “Ai đón tiếp anh em là đón tiếp Thầy, và ai đón tiếp Thầy là đón tiếp Đấng đã sai Thầy” (Mt 10: 40). Ở đây Chúa Giêsu nói với các môn đệ của Ngài rằng ai yêu cha mẹ hơn mình yêu Ngài thì không đáng làm môn đồ Ngài. Điều này cho chúng ta thấy rằng Chúa Giêsu muốn chúng ta yêu mến Ngài hơn bất cứ điều gì khác trên thế giới này. Chúa Giêsu muốn chúng ta đặt Ngài lên hàng đầu, đặt những ước muốn của Ngài lên hàng đầu trong cuộc sống của chúng ta. Sẽ có lúc bạn có thể biết rằng Chúa muốn bạn làm điều gì đó. Có thể Chúa muốn bạn đi đâu đó và bạn sẽ bị cha mẹ, con cái và bạn bè thân thiết của mình làm cho nản lòng. Chúa Giêsu muốn bạn yêu mến và vâng lời Ngài hơn cha mẹ bạn hay bất cứ ai khác trong cuộc đời bạn. Có những lúc chúng ta phải lựa chọn làm điều Chúa muốn chúng ta làm hoặc làm điều người khác muốn chúng ta làm. Chúa Giêsu nói rằng nếu muốn trở thành môn đồ của Ngài, chúng ta phải đặt ước muốn của Ngài lên trên hết. Những ai cương quyết chọn nghe theo các thành viên trong gia đình hơn là nghe theo Chúa Giêsu sẽ thấy rằng họ không bao giờ xứng đáng với Chúa Giêsu và rằng, dù họ có thể đạt được sự đồng thuận trong gia đình, họ đã đánh mất sự sống vĩnh cửu của mình: “Ai giữ lấy mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì Thầy, thì sẽ tìm thấy được” (Mt 10: 39. Đôi khi chúng ta phải từ bỏ tất cả những gì chúng ta có để phục vụ Ngài. chúng ta phải đặt mong muốn của Ngài lên trên hết. Chúa Giêsu đã từ bỏ tất cả những gì Ngài có để mua chúng ta.

Chúng ta không chỉ yêu Chúa Giêsu hơn yêu cha mẹ và gia đình mình, mà chúng ta còn yêu Ngài hơn yêu con cái mình. Trở thành môn đồ của Chúa Giêsu có nghĩa là Ngài phải là điều quan trọng nhất trong cuộc đời chúng ta. Chúa Giêsu nói rằng chúng ta không thể làm tôi hai chủ. Sẽ đến lúc chúng ta phải đưa ra lựa chọn. Là môn đệ của Chúa Giêsu, Ngài muốn chúng ta luôn chọn đặt Ngài lên hàng đầu trong cuộc đời mình. Chúa Giêsu nói rằng chúng ta phải vác thập tự giá mình mà theo Ngài. Điều đó có nghĩa là chúng ta phải chết đi chính mình và sống cho Ngài, theo Ngài bằng cuộc sống của chúng ta. Đó là điều Ngài muốn cho chúng ta. Ngài khuyến khích chúng ta khi nói rằng bất cứ ai vì Ngài mà mất mạng sống thì sẽ tìm được. Điều đó có nghĩa là khi chúng ta từ bỏ mọi thứ trong cuộc sống của mình để theo Ngài, Ngài sẽ không bỏ rơi chúng ta, Ngài sẽ đảm bảo rằng chúng ta trở thành con người mà chúng ta được tạo dựng để trở thành. Chúa Giêsu đã tạo ra chúng ta; chúng ta sẽ không bao giờ biết tại sao Ngài dựng nên chúng ta cho đến khi chúng ta hy sinh mạng sống mình cho Ngài và đi theo Ngài. Đó là đời sống yêu thương, hy sinh mạng sống mình và đặt Chúa Giêsu lên hàng đầu. Ngài nói rằng nếu chúng ta muốn giữ sự sống của mình mà không theo Ngài, thì chúng ta sẽ mất tất cả những gì chúng ta đang sống. Danh tiếng, sự nổi tiếng, tiền bạc, hạnh phúc, tất cả những thứ này chỉ cần một hơi thở là sẽ biến mất. Khi chúng ta sống cho Chúa Giêsu, cuộc sống của chúng ta sẽ tồn tại mãi mãi.

Chúng ta đã từ bỏ cuộc sống của mình để theo Chúa Giêsu chưa? Nếu như vậy, bạn có chọn đi theo Chúa Giêsu bất kể người khác nói gì không? Bạn có tin rằng bạn sẽ thật sự tìm được sự sống của mình khi bạn hy sinh tất cả cho Chúa Giêsu không? Hôm nay, chúng ta hãy mở mắt và tai ra và để ý đến những gì Chúa Giêsu muốn nơi chúng ta: đặt Ngài trên hết những điều khác trong cuộc sống của chúng ta.

Chúng ta đáp ứng cụ thể với mong muốn của Chúa Giêsu như thế nào? Phần lớn chúng ta là con cái trong gia đình, cho nên sống hiếu thảo, yêu thương, kính trọng và vâng lời cha mẹ cũng là một cách buông bỏ cái tôi ích kỷ của mình, chấp nhận những vất vả, khó khăn, vác lấy những thập giá lớn nhỏ mỗi ngày theo gương mẫu của Chúa Giêsu. Chúa Giêsu tôn kính cha mẹ trần thế của Ngài là Mẹ Maria và Thánh Giuse. Ngài cũng tôn vinh Cha Trên Trời của mình bằng cách tuân giữ trọn vẹn giới luật của Thiên Chúa: “Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao?” (Lc 2:49). Khi lớn lên, Chúa Giêsu vâng lời, yêu thương và chăm sóc cha mẹ trần thế của Ngài: “Chúa Giêsu ngày càng thêm khôn ngoan, thêm cao lớn và thêm ân nghĩa đối với Thiên Chúa và người ta” (Lc 2:51). Ngay cả khi ở trên thập giá, Ngài vẫn nhờ một môn đệ chăm sóc Mẹ mình: “Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Chúa Giêsu nói với thân mẫu rằng: Thưa Bà, đây là con của Bà. Rồi Ngài nói với môn đệ: Đây là mẹ của anh. Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình” (Ga 19:26-27).

Chúng ta được mời gọi hiếu thảo với cha mẹ mình: “Ngươi hãy thờ cha kính mẹ, để được sống lâu trên đất mà Thiên Chúa của ngươi, ban cho ngươi” (Xh 20:12; Đnl 5:16). Chính Chúa Giêsu đã quở trách người Pharisêu bày ra các tập tục dưới danh nghĩa Thiên Chúa để trốn tránh bổn phận thờ cha kình mẹ: “Bấy giờ có mấy người Pharisêu và mấy kinh sư từ Giê-usalem đến gặp Chúa Giêsu và nói rằng: Sao môn đệ ông vi phạm truyền thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi dùng bữa? Ngài trả lời: Còn các ông, tại sao các ông dựa vào truyền thống của các ông mà vi phạm điều răn của Thiên Chúa? Quả thế, Thiên Chúa dạy: Ngươi hãy thờ cha kính mẹ; kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử. Còn các ông, các ông lại bảo: Ai nói với cha với mẹ rằng: những gì con có để giúp cha mẹ, đều là lễ phẩm dâng cho Chúa rồi, thì người ấy không phải thờ cha kính mẹ nữa. Như thế, các ông dựa vào truyền thống của các ông mà huỷ bỏ lời Thiên Chúa” (Mt15:1-7). Vì vậy những ai còn sống chung với cha mẹ nên thảo hiếu với cha mẹ mình bằng cách kiên nhẫn phục vụ cha mẹ, chăm chỉ làm việc chăm sóc gia đình, chu đáo quan tâm đến các ngài bằng những món quà cụ thể, dành thời gian cho các ngài và nói chuyện với các ngài: “Biết đối đáp khiến con người vui thú, nói đúng lúc, thật tốt đẹp dường bao!… Người công chính nghĩ suy rồi mới đáp, miệng kẻ ác tuôn trào chuyện xấu xa… Cứ kiên nhẫn, thủ lãnh sẽ xiêu lòng, lời mềm mỏng làm nát tan xương cốt” (Châm ngôn 15:23; 15:28; 25:15), và xin sự tha thứ nếu mắc tội với cha mẹ mình. Trung thành với Chúa Giêsu là không tức giận và khó chịu với người khác, nhưng “hãy gắng trở nên người công chính, đạo đức, giàu lòng tin và lòng mến, hãy gắng sống nhẫn nại và hiền hoà” (1Tm 6: 11).

Sau này thánh Phaolô dạy các tín hữu giáo đoàn Êphêsô: “Kẻ làm con, hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều phải đạo. Hãy tôn kính cha mẹ. Đó là điều răn thứ nhất có kèm theo lời hứa: để ngươi được hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất này” (Ep 6: 1-4). Còn với giáo đoàn Côlôssê, ngài nói: “Kẻ làm con hãy vâng lời cha mẹ trong mọi sự, vì đó là điều đẹp lòng Chúa” (Cl 3: 20-21).

Thánh Giacôbê khuyên cũng nhắc bảo các tín hữu: “Trong anh em, ai là người khôn ngoan hiểu biết? Người ấy hãy dùng lối sống tốt đẹp mà chứng tỏ rằng: những hành động của họ phát xuất từ lòng hiền hậu và đức khôn ngoan. Nhưng nếu trong lòng anh em có sự ghen tương, chua chát và tranh chấp, thì anh em đừng có tự cao tự đại mà nói dối, trái với sự thật. Sự khôn ngoan đó không phải từ trời cao ban xuống, nhưng là sự khôn ngoan của thế gian, của con người tự nhiên, của ma quỷ. Thật vậy, ở đâu có ghen tương và tranh chấp, ở đấy có xáo trộn và đủ mọi thứ việc xấu xa. Đức khôn ngoan Chúa ban làm cho con người trở nên trước là thanh khiết, sau là hiếu hoà, khoan dung, mềm dẻo, đầy từ bi và sinh nhiều hoa thơm trái tốt, không thiên vị, cũng chẳng giả hình. Người xây dựng hoà bình thu hoạch được hoa trái đã gieo trong hoà bình, là cuộc đời công chính” (Giacôbê 3:13-18).

Phêrô Phạm Văn Trung

lược dịch từ https://jonglassonline.com

Chia sẻ Bài này:

Related posts