(Suy niệm Tin mừng Gioan (Ga 10, 11-18) trích đọc vào Chúa nhật 4 phục sinh)
Để biết Thiên Chúa cao cả và quyền năng như thế nào, chúng ta hãy thoáng nhìn qua vũ trụ vô biên do Ngài tạo dựng.
-Có bao nhiêu ngôi sao trên vòm trời?
Không tài nào đếm được, vì sao trời nhiều như cát biển.
-Ngôi sao xa nhất cách chúng ta bao nhiêu (tính vào thời điểm hiện nay)?
Với kính thiên văn tốt nhất hiện nay ( kính thiên văn Hubble), người ta có thể nhìn thấy ngôi sao xa nhất cách chúng ta 32 tỷ năm ánh sáng! Nói cụ thể thế này, một tia chớp cực mạnh (có vận tốc 300.000 km/giây) phát xuất từ trái đất, muốn lên tới Mặt trời thì chỉ cần 8 phút, nhưng phải mất một thời gian là 32 tỷ năm thì mới tới được ngôi sao xa nhất.
-Vũ trụ này rộng tới đâu (tính vào thời điểm này)?
Các nhà thiên văn cho biết rằng mảng vũ trụ mà kính thiên văn tốt nhất hiện nay có thể quan sát được có vô vàn vô số ngôi sao trong đó, mảng vũ trụ này có bề rộng 92 tỷ năm ánh sáng.
Nói cách đơn sơ, nếu có một tia chớp cực mạnh (có vận tốc 300.000 km/giây) loé sáng từ rìa bên này sang rìa bên kia của mảng vũ trụ này thì phải mất 92 tỷ năm mới tới nơi! Thật khó hình dung được!
Thoáng nhìn qua như thế để biết vũ trụ càn khôn bao la và kỳ diệu không thể tưởng được. Vậy thì Thiên Chúa là Đấng tạo dựng nên vũ trụ này cao cả, quyền năng, vĩ đại… biết chừng nào!
So với vũ trụ vô biên, thì con người chỉ là tro bụi li ti không đáng kể và chẳng có nghĩa lý gì!
Trước mặt Thiên Chúa là Đấng tạo dựng vũ trụ càn khôn vô cùng quyền năng và cao cả, thì con người chỉ là hạt bụi vô cùng nhỏ bé dưới đáy vực sâu, chẳng đáng cho Chúa quan tâm, như lời được ghi trong thánh vịnh :
“Ngắm tầng trời tay Ngài tác tạo
Muôn trăng sao Chúa đã an bài,
Thì con người là chi mà Chúa cần nhớ đến
Phàm nhân là gì mà Chúa phải bận tâm” (Tv 8, 4-6).
Thế mà Ngôi Hai Thiên Chúa vô cùng quyền năng và cao cả, Đấng đã dựng nên vũ trụ càn khôn vô tận vô biên… lại đoái thương thân phận cát bụi thấp hèn của con người, không muốn để cho họ phải đắm chìm trong tội và trầm luân trong hoả ngục đời đời, nên đã hạ mình xuống làm người, trở nên một người phàm như bao nhiêu người phàm khác; mang kiếp sống lầm than như loài người… hóa nên như một hạt bụi li ti trong vũ trụ do chính Ngài dựng nên. Thật là điều không thể tưởng được.
Thế rồi, Ngài trở thành người Anh đáng yêu và Người Bạn tốt của con người, biết rõ từng người không bỏ sót ai, quan tâm chăm sóc họ như mục tử giữa đoàn chiên, cận kề dìu dắt nuôi dưỡng họ đêm ngày như người chăn chiên tốt chăm lo cho từng con chiên một, như lời Ngài nói: “Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi, như Chúa Cha biết tôi, và tôi biết Chúa Cha” (Gioan 10, 14-15).
Và không như kẻ chăn thuê hễ thấy sói đến là bỏ chiên mà trốn, Ngôi Hai Thiên Chúa sẵn sàng bảo vệ đoàn chiên với bất cứ giá nào; Ngài sẵn sàng hiến mạng sống, mạng sống của Thiên Chúa tối cao; sẵn sàng đổ máu, máu của Đấng tạo dựng đất trời… để đền tội thay, để chết thay cho những con người yếu hèn, tội lỗi… như lời Ngài nói: “Mục tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên. Người làm thuê, vì không phải là mục tử, và vì chiên không thuộc về anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn, vì anh ta là kẻ làm thuê, và không thiết gì đến chiên. Tôi chính là Mục Tử nhân lành… tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên” (Gioan 10, 11- 15).
Lạy Chúa Giê-su,
Từ địa vị Thiên Chúa tối cao, là đấng dựng nên vũ trụ vô biên vô tận, Chúa lại hóa thân làm người, mang thân phận con người mỏng giòn yếu đuối như mọi người chúng con… để rồi hy sinh chịu chết cho chúng con, vốn chỉ là những hạt bụi trong vũ trụ bao la do chính Ngài tạo dựng… Đây là điều nhiệm mầu chúng con không thể nào hiểu được, mà chỉ biết rằng đó là tột đỉnh của tình yêu.
Xin cho chúng con biết nhận ra tình yêu Chúa dành cho chúng con mênh mông như biển trời để sống sao cho đẹp, cho thánh thiện… hầu khỏi phụ lòng Chúa đã hy sinh tất cả vì yêu thương chúng con.
Linh mục I-nha-xi-ô Trần Ngà
* * *
Tin mừng Gioan (10, 11-18)
11 Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Mục Tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên. 12 Người làm thuê, vì không phải là mục tử, và vì chiên không thuộc về anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn, 13 vì anh ta là kẻ làm thuê, và không thiết gì đến chiên. 14 Tôi chính là Mục Tử nhân lành. Tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi, 15 như Chúa Cha biết tôi, và tôi biết Chúa Cha, và tôi hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên.
16 Tôi còn có những chiên khác không thuộc ràn này. Tôi cũng phải đưa chúng về. Chúng sẽ nghe tiếng tôi. Và sẽ chỉ có một đoàn chiên và một mục tử. 17 Sở dĩ Chúa Cha yêu mến tôi, là vì tôi hy sinh mạng sống mình để rồi lấy lại. 18Mạng sống của tôi, không ai lấy đi được, nhưng chính tôi tự ý hy sinh mạng sống mình. Tôi có quyền hy sinh và có quyền lấy lại mạng sống ấy. Đó là mệnh lệnh của Cha tôi mà tôi đã nhận được.”