Sau cuộc hành trình truyền giáo vất vả khó nhọc, các Tông đồ tụ họp quanh Chúa Giê-su và kể cho Ngài biết thành quả các ông vừa đạt được. Bấy giờ đám đông dân chúng tuôn đến đông đúc, kẻ tới người lui tấp nập, khiến các môn đệ không còn giờ nghỉ ngơi và ăn uống. Chạnh lòng thương các Tông đồ vất vả nhiều mà chẳng được nghỉ ngơi, Chúa Giê-su bảo các ngài hãy lánh riêng ra một nơi thanh vắng để nghỉ ngơi đôi chút.
Kế đó, Chúa Giê-su và các môn đệ xuống thuyền đi tìm chỗ nghỉ. Dân chúng đoán biết địa điểm mà Chúa Giê-su và các môn đệ sẽ tới, nên vội vã chạy đến nơi ấy trước Chúa Giê-su.
Thế là khi vừa bước lên bờ, Chúa Giê-su lại gặp đông đảo những người mà Ngài mới từ giã họ để lánh qua đây.
Trước đám đông dân chúng đổ xô đến với mình như đoàn chiên không người chăn dắt, Chúa Giê-su chạnh lòng thương xót họ và ban cho họ thứ lương thực thiêng liêng tối cần thiết là những lời dạy dỗ khôn ngoan (Mc 6,34).
Hôm nay, chúng ta không phải vất vả tìm kiếm Chúa Giê-su để được đón nhận Lời khôn ngoan của Ngài như đám đông người Do-thái trên đây, vì chúng ta có Lời Chúa ở bên cạnh chúng ta, có Chúa Giê-su là hiện thân của sự Khôn ngoan đang sống giữa chúng ta.
Vấn đề quan trọng là chúng ta có mở tâm hồn ra để đón nhận, có bỏ công sức để khai thác “kho tàng” vô giá nầy hay không.
Khai thác kho tàng trong tầm tay
Ả-rập Xê-út trước đây là một quốc gia nghèo nàn, lạc hậu, mặc dù tổ tiên họ sở hữu một kho báu vĩ đại nằm ngay dưới chân mình. Đó là nguồn dầu lửa khổng lồ chiếm hơn một phần tư trữ lượng dầu của toàn thế giới. Tiếc thay, vì không biết khám phá kho tàng nầy, nên cha ông họ đã sống trong nghèo túng triền miên.
Từ năm 1938, nhờ việc phát hiện và khai thác kho “vàng đen” vĩ đại này, Ả-rập Xê-út trở thành nước xuất khẩu dầu hàng đầu thế giới và trở thành một quốc gia thịnh vượng, giàu có hàng đầu.
Như người Ả-rập xưa, chúng ta cũng đang sống bên cạnh kho tàng khôn ngoan của Thiên Chúa. Kho tàng đó là Lời Chúa được ghi lại trong Kinh thánh. Kho tàng đó là chính Chúa Giê-su, hiện thân của sự Khôn ngoan luôn ở cùng chúng ta, nhưng tiếc thay, chúng ta không biết khai thác kho tàng khôn ngoan bên cạnh mình, nên chúng ta vẫn còn là những người nghèo đói trong đời sống tâm linh.
Lời Chúa hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta hãy tự vấn lương tâm mình:
– Tôi có quý trọng và khai thác kho tàng khôn ngoan mà Chúa Giê-su đã mang từ trời xuống ban tặng cho tôi, nhờ đó được hưởng phúc đời đời hay không?
– Hay là tôi chỉ cần thứ khôn ngoan giả trá mang lại đau khổ và chết chóc của người đời, mà bất cần sự khôn ngoan của Thiên Chúa?
Lạy Chúa Giê-su,
Xin giúp chúng con sẵn sàng hy sinh thời giờ và công sức để tìm kiếm và khai thác kho tàng khôn ngoan trong Tin mừng của Chúa, nhờ đó chúng con được trở nên giàu có trong đời sống thiêng liêng và được hạnh phúc đời đời. Amen.
Linh mục Inhaxiô Trần Ngà
Tin mừng thánh Mác-cô 6, 30-34
30 Các Tông Đồ tụ họp chung quanh Đức Giê-su, và kể lại cho Người biết mọi việc các ông đã làm, và mọi điều các ông đã dạy.31 Người bảo các ông: “Chính anh em hãy lánh riêng ra đến một nơi thanh vắng mà nghỉ ngơi đôi chút.” Quả thế, kẻ lui người tới quá đông, nên các ông cũng chẳng có thì giờ ăn uống nữa.32 Vậy, thầy trò xuống thuyền đi lánh riêng ra một nơi hoang vắng.33 Thấy các ngài ra đi, nhiều người hiểu ý, nên từ khắp các thành, họ cùng nhau theo đường bộ chạy đến nơi, trước cả các ngài.34 Ra khỏi thuyền, Đức Giê-su thấy một đám người rất đông thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người chăn dắt. Và Người bắt đầu dạy dỗ họ nhiều điều.”