LỄ HIỂN LINH: NGƯỚC NHÌN LÊN

(Is 60, 1-6; Ep 3, 2-3a.5-6; Mt 2, 1-12).

Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Đông Phương và chúng tôi đến để triều bái Người. Giáo hội mừng Lễ Hiển Linh, Chúa tỏ mình ra cho các vị đại diện của dân ngoại. Thánh Matthêô gọi các vị này là các Đạo Sĩ. Chúng ta thường gọi là ba vua, mừng lễ Ba Vua. Có thời người ta gọi họ là các Nhà Chiêm Tinh, Thiên Văn hay là ba vị Khôn Ngoan. Các Ngài là những người thuộc dân ngoại nhưng cùng hướng nhìn lên cao để đi tìm nguồn chân lý. Các Ngài đã dõi theo ngôi sao lạ dẫn đường tìm đến thờ lạy Con Thiên Chúa giáng trần. Bước đi trong đêm tối của niềm hy vọng, dù đường xa vạn nẻo và gặp khó khăn trăm bề nơi đất lạ quê người, các nhà Đạo Sĩ một lòng kiếm tìm. Các Ngài đã không bị thất vọng: Anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ cửa thì sẽ mở ra cho (Mt 7,7). Với lòng chân thành và cung kính, các nhà Đạo Sĩ đã tìm nhận ra hình ảnh Con Chúa nơi một trẻ sơ sinh còn bọc trong khăn.

Ngày mừng lễ Chúa Giáng Sinh, chúng ta đã chiêm ngắm hình ảnh Chúa Con nằm trong máng cỏ bò lừa. Các thiên thần chung lời ca chúc tụng vinh danh Thiên Chúa trên các tầng trời. Được các thiên thần loan tin, các mục đồng nghèo khó và đơn sơ vội vã chạy đến bái thờ Con Chúa. Đoàn súc vật vây quanh thở hơi sưởi ấm cho Ngài. Chúa đã tỏ mình ra cho những người đơn sơ bé mọn nơi hang lừa máng cỏ. Thật giản dị! Lễ Hiển Linh hôm nay, Giáo hội cho chúng ta chiêm ngắm hình ảnh những vị đạo sĩ dân ngoại từ xa tới với các món quà dâng tiến. Họ là những vị có chức quyền, trí thức, giàu có, chân thành và muốn đi tìm nguồn ánh sáng. Theo ánh sao, họ đã tìm đến làng Belem bé nhỏ. Nhìn thấy trẻ sơ sinh bọc trong khăn và mẹ Ngài, họ bái quỳ thờ lạy và dâng của lễ là vàng, nhũ hương và mộc dược. Của lễ quý báu cho ngôi vị Vua.

Trong đêm hồng phúc, dân thành Belem lặng lẽ ngủ yên. Qua những lời tiên báo của các tiên tri trong Kinh Thánh, dân chúng học biết rằng Đấng Cứu Thế sẽ đến nhưng họ không biết Ngài sẽ đến viếng thăm vào lúc nào, ngày nào. Chúa đến một cách qúa khiêm tốn và âm thầm. Chúa không sinh ra nơi cung điện giầu sang phú quý. Không công bố và loan tin rầm rộ. Chúa hạ thân làm người và chung số phận với những người cô thế cô thân. Chúa muốn tìm gặp những tâm hồn đơn sơ và chân thật. Dân làng Belem đã bị lỡ hụt thời gian Chúa thăm. Cứ như thế, cái lỡ này kéo theo cái lỡ khác, họ lầm lũi tìm kiếm cả cuộc đời mà vẫn không gặp. Chúa đã đi vào lòng đời và đã đồng hành với mọi người nhưng chẳng mấy ai nhận ra Ngài. Chúa đến nhà các gia nhân mà các gia nhân không nhận ra người là thế.

Ngước nhìn lên bầu trời bao la, chúng ta nhận ra ngay những kỳ công tuyệt diệu của Thượng Đế. Một vũ trụ ngút ngàn tưởng như không có cùng tận. Ngước nhìn lên trời, chúng ta có thể nhìn thấy giải ngân hà có hằng triệu triệu ngôi sao lấp lánh. Ai biết được nguồn ánh sáng chiếu dọi vào các tinh tú khổng lồ di động trong không gian đến từ đâu? Các thiên thể chuyển vận trong khoảng không hầu như vô tận. Cặp mắt và tâm trí của chúng ta bị giới hạn và thật bé nhỏ. Chúng ta phải ngước nhìn lên mới tìm được ngôi sao dẫn lối. Ngôi sao tỏa sáng chỉ có nơi những tâm hồn thanh tịnh biết hướng nhìn lên. Ngày xưa, các vị đạo sĩ đã buông bỏ mọi công ăn việc làm, quê hương xứ sở và gia đình thân tộc để lên đường. Các ngài luôn ngước nhìn lên tìm theo dấu vết của sao sáng. Các ngài sống trong niềm tin yêu phó thác, cậy trông và khát mong kiếm tìm. Chúa đã khấng nhận lòng tin tưởng của các ngài. Của lễ dâng mà các ngài chuẩn bị đã được trao đến cho chủ nhân, chính là Chúa Hài Nhi, Vua Vũ Trụ.

Khi đã gặp được Chúa Hài Nhi, các vị Đạo Sĩ đã theo lối khác mà trở về quê mình. Gặp được Chúa, đời các ngài đã thay đổi. Con đường Chúa đi là con đường của chính thật và yêu thương. Ngay từ những giây phút khởi đầu, Chúa đã muốn cộng đồng nhân loại được chung hưởng ơn cứu độ. Ơn cứu độ không chỉ dành riêng cho người Do-thái hay dân Chúa chọn. Tin vui đã được loan truyền rộng khắp. Thánh Phaolô trong thở gởi tín hữu Ephêsô đã công bố: Các dân ngoại nên đồng thừa tự, đồng một thân thể và đồng thông phần với lời hứa của Người.

Nguồn sáng đích thực đến từ chính Chúa. Theo ba nhà đạo sĩ, chúng ta hãy ngước nhìn lên tìm về nguồn sáng thật. Nguồn cội của chúng ta là từ trên cao chứ không phải hoàn toàn từ dưới thấp. Chỉ những con thú vật mới mò tìm những thứ của ăn dưới mặt đất. Con người chúng ta có những ý hướng và mục đích cao thượng hơn. Mang hình ảnh của Đấng Tạo Hóa, chúng ta đã được trở nên con cái và là kẻ đồng thừa tự. Cuộc lữ hành trần thế tạm bợ này sẽ qua đi và quê hương thật của chúng ta sẽ tới là ở trên trời.

Lạy Chúa, Chúa là mặt trời công chính và là ánh sáng thế gian, xin soi lòng mở trí để chúng con nhận ra những ánh sao trong cuộc đời. Nhờ những ngôi sao chỉ đường dẫn lối, chúng con sẽ không bị lạc chìm trong mê lầm của trần gian. Trải qua dòng đời, đã có biết bao nhiêu nhà đạo sĩ nối gót đã đến bái qùy thờ lạy Chúa. Xin cho chúng con dõi theo bước chân của các ngài, để cùng đến tôn thờ, cảm tạ và chúc khen danh thánh Chúa đến muôn muôn ngàn đời.

Lm. Giuse Trần Việt Hùng

Bronx, New York.

Chia sẻ Bài này:

Related posts