“Thần ô uế liền dằn vặt người ấy, thét một tiếng lớn, rồi xuất khỏi”.
Kính thưa Anh Chị em,
Câu chuyện Tin Mừng hôm nay được Marcô thuật lại một cách rùng rợn như cảnh trong phim kinh dị; Hollywood đã từng sản xuất các cảnh phim như thế. Vậy mà đó là cảnh của một hành động tình yêu vốn phát xuất từ lòng thương xót của Thiên Chúa; đồng thời, tiết lộ cho chúng ta ‘quyền năng và tình yêu’ của Chúa Giêsu qua hành động yêu thương của Ngài.
Đó là câu chuyện về một người đàn ông bị thần ô uế ám, một con quỷ. Vì xót thương, Chúa Giêsu đã trừ quỷ, giải phóng anh. Đây thực sự là một hành động của ‘quyền năng và tình yêu’. Sự kiện này cho thấy một sự thật hiển nhiên là, ma quỷ đang hoạt động trong thế giới của chúng ta; chúng có khả năng điều khiển, thao túng, hoặc ít nhất, cám dỗ chúng ta. Chúng là những thiên thần sa ngã đã quay lưng chống lại Thiên Chúa; và giờ đây, chúng căm thù loài người và đang tìm cách tiêu diệt loài người. Đây là một sự thật mà chúng ta phải nhận thức sâu sắc; dẫu vậy, không có lý do gì để chúng ta đánh mất hy vọng, nhượng bộ hoặc sợ hãi chúng. Bởi lẽ, ma quỷ, cuối cùng cũng phải khuất phục Thiên Chúa; chúng không thể làm gì chúng ta nếu Chúa không cho phép. Tuy nhiên, chúng ta cần nhận thức rằng, sức mạnh và ảnh hưởng của chúng không nhỏ; không ai được phép coi thường chúng. Cần hiểu rằng, ma quỷ có thể huỷ hoại và tàn phá cuộc sống chúng ta; chúng làm suy yếu đức tin hầu chúng ta mất niềm tin vào Chúa để rồi, chính chúng dần dần ảnh hưởng trên chúng ta, chiếm lấy linh hồn chúng ta và đẩy xa Thiên Chúa ra ngoài.
Với người lành thánh, ma quỷ có những chiến lược tinh quái hơn. Một trong những cám dỗ chúng áp dụng cho các ‘Kitô hữu trưởng thành’ là chúng khiến họ quen nhờn với các ân huệ Chúa ban, tựa hồ một phi hành gia bay vào vũ trụ, được nhìn thấy mọi sự. Bằng mọi cách, ma quỷ khiến chúng ta coi tất cả phúc lành của Chúa như là những gì hiển nhiên; chúng khiến chúng ta không còn nhận ra ‘quyền năng và tình yêu’ của Người một khi đã quá quen thuộc với những gì lãnh nhận được đến nỗi các ân phúc của Thiên Chúa không còn gợi lên nơi chúng ta một tâm tình biết ơn nào, cũng như không thúc giục chúng ta khát khao tìm kiếm chúng như đã từng khao khát và kiếm tìm. Emerson nói, “Nếu các ngôi sao chỉ xuất hiện mỗi năm một lần, mọi người sẽ thức cả đêm để được nhìn thấy chúng. Chúng ta đã nhìn thấy các vì sao thường xuyên đến nỗi không buồn nhìn chúng nữa; với các phúc lành của Chúa cũng vậy!”.
Trong cuốn sách của mình, “Những Hy Sinh Quá Lớn Cho Những Lý Do Quá Nhỏ”, Ronald Meredith mô tả một đêm yên tĩnh vào đầu mùa xuân khi có tiếng ngỗng trời bay trong đêm. Ông chạy vào nhà, phấn khích viết xuống những gì ông cảm thấy. “Tuyệt vời những con ngỗng trời hoang dã đang bay về phía mặt trăng, mất hút vào trăng! Tội nghiệp những chú vịt trời đã được thuần hoá của tôi đang bơi trong ao! Chúng nghe thấy tiếng gọi hoang dã của đồng loại trong đêm như những mũi tên nhức buốt bắn sâu vào tim. Đôi cánh chúng rung lên một cách yếu ớt; một động lực bay đang thôi thúc chúng, ‘Bay lên đi, bay lên đi!’. Tiếng thì thầm ấy đã vang lên trong bộ ngực lông vũ của chúng; thế nhưng, không bao giờ chúng cất lên khỏi mặt ao được. Vấn đề đã rõ từ lâu. Ruộng ngô và đồng cỏ quá hấp dẫn! Bây giờ, mong muốn bay của chúng chỉ làm chúng khó chịu. Sự cám dỗ chúng được hưởng với cái giá khá đắt là mất khả năng bay”.
Anh Chị em,
Như vậy, với chúng ta, cuộc chiến thiêng liêng là có thật; như những con ngỗng trời, việc chúng ta chiến đấu mỗi ngày chống lại cám dỗ của ‘những hạt ngô, những cọng cỏ’ là cần thiết; và nhất là, một chỉ luôn luôn hạ mình trước mặt Chúa, sống trong tâm tình cảm tạ mỗi ngày và tin cậy tuyệt đối vào Ngài. Khiêm tốn là chìa khóa cho cuộc chiến này; đó cũng là chìa khoá để vượt qua các cuộc tấn công và các cám dỗ của ác thần cách này cách khác. Hãy đặt niềm tin vào Chúa Giêsu; ‘quyền năng và tình yêu’ của Ngài sẽ không bao giờ để chúng ta thất vọng!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin giúp con tránh xa dịp tội, đừng để con đùa với lửa; trong cầu nguyện, xin ‘quyền năng và tình yêu’ Chúa củng cố con, để con khiêm nhường, luôn biết cảm tạ, cậy trông hầu có thể chiến thắng ác thần mỗi ngày”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)