Muốn đạt được thành công lớn trên đường đời, muốn tạo nên những kỳ tích, muốn làm nên những công trình vĩ đại, công trình thế kỷ… thì đừng cậy dựa nhiều vào sức mạnh của đôi tay, của bắp thịt… nhưng chủ yếu là dựa vào sức mạnh của trí tuệ, của ý chí và đặc biệt là của niềm tin. Không có sức mạnh tinh thần như trí khôn, ý chí, niềm tin… thì sức mạnh của đôi tay chẳng mang lại thành quả nào đáng kể.
Cụ thể, sở dĩ con người có thể đổ bộ lên Mặt Trăng hay cho tàu vũ trụ đáp xuống Sao Hỏa được… là vì các khoa học gia TIN rằng họ có thể làm được, rồi từ đó, dựa vào năng lực của trí tuệ, của ý chí để tiến hành.
Nếu ta không tin rằng mình làm được một việc nào đó, thì chắc chắn ta chẳng bao giờ thành công.
Qua Tin mừng hôm nay, Chúa Giê-su chứng tỏ cho chúng ta biết rằng lòng TIN có thể đem lại thành quả cao đẹp:
- Lòng tin cứu người phụ nữ bị bệnh nan y
Một phụ nữ bị băng huyết 12 năm vô phương cứu chữa. Bà tin chắc rằng nếu chỉ được chạm nhẹ vào áo của Chúa Giê-su thôi, thì bệnh của bà sẽ được chữa lành. Với niềm tin đó, bà lén lút chen vào đám đông, tiến lại đằng sau Chúa Giê-su, chạm nhẹ vào áo Ngài và tức khắc bà được chữa lành. Khi phát hiện ra sự việc nầy, Chúa Giê-su xác nhận: “Nầy con, lòng tin của con đã cứu chữa con. Con hãy về bình an và khỏi hẳn bệnh.”
Chính Chúa Giê-su xác nhận rằng lòng tin có sức mạnh thần kỳ có thể cứu người phụ nữ khỏi chứng bệnh nan y.
- Lòng tin cứu sống đứa trẻ mới qua đời
Đang khi ông trưởng hội đường dẫn Chúa Giê-su tiến vội về nhà để nhờ Chúa cứu chữa đứa con gái của ông đang hấp hối, thì người nhà của ông chạy đến báo cho biết rằng con gái ông chết rồi, đừng phiền Chúa đến nhà mất công.
Nghe vậy, Chúa Giê-su động viên ông ta: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.“ Tin là được. Thế rồi, nhờ lòng tin, con gái ông đã được cứu sống.
Một lần nữa, Tin mừng chứng tỏ cho thấy lòng tin có thể làm cho người chết sống lại.
Còn nhiều sự kiện khác được ghi lại trong Tin mừng chứng tỏ cho thấy phải có lòng tin thì mới đạt được điều mong muốn và không tin thì chẳng được gì (Mt 13, 58). Với lòng tin, người ta làm được tất cả như lời Chúa Giê-su dạy: “Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải thôi, thì dù anh em có bảo núi nầy: “Rời khỏi đây, qua bên kia!” nó cũng sẽ chuyển qua, và sẽ chẳng có gì mà anh em không làm được” (xem: Mt 17, 19-20; Mt 15, 28; Mt 21, 21-22).
Quả vậy, điểm lại những nhân vật đạt được thành công lớn lao trên thế giới, ta thấy rằng nguyên nhân chính giúp họ thành đạt là nhờ mạnh tin. Vững tin rằng mình sẽ làm được thì sẽ được như ý.
Như thế, lòng tin là bí quyết để thành công trên đường đời và cũng là chìa khoá mở vào kho tàng ân sủng của Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giê-su,
Chúng con tạ ơn Chúa đã trao vào tay mỗi người chúng con chìa khóa thần kỳ để mở kho tàng ân sủng vô biên của Chúa, đó là lòng tin. Xin cho chúng con biết sử dụng chìa khóa kỳ diệu nầy để chiếm hữu được những điều chúng con hằng khao khát đợi trông. Amen.
Linh mục I-nha-xi-ô Trần Ngà
Tin mừng Mác-cô (5, 21-43)
21 Đức Giê-su xuống thuyền, lại trở sang bờ bên kia. Một đám rất đông tụ lại quanh Người. Lúc đó, Người đang ở trên bờ Biển Hồ.22 Có một ông trưởng hội đường tên là Gia-ia đi tới. Vừa thấy Đức Giê-su, ông ta sụp xuống dưới chân Người,23 và khẩn khoản nài xin: “Con bé nhà tôi gần chết rồi. Xin Ngài đến đặt tay lên cháu, để nó được cứu thoát và được sống.”24 Người liền ra đi với ông. Một đám rất đông đi theo và chen lấn Người.
35 Đức Giê-su đang đi, thì có mấy người từ nhà ông trưởng hội đường đến bảo: “Con gái ông chết rồi, làm phiền Thầy chi nữa? “36 Nhưng Đức Giê-su nghe được câu nói đó, liền bảo ông trưởng hội đường: “Ông đừng sợ, chỉ cần tin thôi.”37 Rồi Người không cho ai đi theo mình, trừ ông Phê-rô, ông Gia-cô-bê và em ông này là ông Gio-an.38 Các ngài đến nhà ông trưởng hội đường. Đức Giê-su thấy người ta khóc lóc, kêu la ầm ĩ.39 Người bước vào nhà và bảo họ: “Sao lại náo động và khóc lóc như vậy? Đứa bé có chết đâu, nó ngủ đấy! “40 Họ chế nhạo Người. Nhưng Người bắt họ ra ngoài hết, rồi dẫn cha mẹ đứa trẻ và những kẻ cùng đi với Người, vào nơi nó đang nằm.41 Người cầm lấy tay nó và nói: “Ta-li-tha-kum”, nghĩa là: “Này bé, Thầy truyền cho con: trỗi dậy đi! “42 Lập tức con bé đứng dậy và đi lại được, vì nó đã mười hai tuổi. Và lập tức, người ta kinh ngạc sững sờ.43 Đức Giê-su nghiêm cấm họ không được để một ai biết việc ấy, và bảo họ cho con bé ăn.