Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa Tuần 11 Thường Niên C

 

THỨ BẢY

BÀI ĐỌC I: 2 Sb 24, 17-25

Sau khi Gioiađa qua đời, các thủ lãnh Giuđa vào lạy vua. Vì họ dua nịnh, nên vua xiêu lòng nghe theo họ. Họ bỏ phế đền thờ Chúa là Thiên Chúa tổ phụ họ, để tôn thờ những cây cọc thiêng và các tượng thần. Vì tội ấy, cơn thịnh nộ Chúa giáng trên Giuđa và Giêrusalem. Chúa sai các tiên tri đến cùng họ để họ quay về với Chúa. Các vị này tuyên chứng, nhưng họ chẳng muốn nghe. Thần trí Thiên Chúa đổ xuống trên ông Dacaria, con vị tư tế Gioiađa. Ông đứng trước mặt dân chúng và bảo họ rằng: “Ðây lời Chúa là Thiên Chúa phán: Tại sao các ngươi lỗi phạm giới răn Chúa? Ðó là điều bất lợi cho các ngươi. Các ngươi đã bỏ Chúa thì Chúa sẽ bỏ các ngươi”. Họ liền họp nhau chống lại người, và theo lệnh vua, họ ném đá người ở hành lang đền thờ Chúa. Vua Gioas không nhớ lòng nhân từ mà Gioiađa, cha người, đã đối xử với nhà vua, mà lại giết con của Gioiađa. Khi sắp chết, người nói rằng: “Xin Chúa hãy nhìn xem và xét xử họ”.

Hết năm ấy, quân đội Syria tiến lên đánh vua Gioas: họ đến xứ Giuđa và thành Giêrusalem, giết hết các thủ lãnh trong dân, và cướp lấy của cải đem về cho vua ở Ðamas. Dù số người Syria chẳng bao nhiêu, nhưng Chúa đã trao vào tay họ dân đông vô số, vì chúng đã bỏ Chúa là Thiên Chúa tổ phụ mình. Quân Syria cũng làm sỉ nhục vua Gioas. Khi họ bỏ vua mà đi, thì vua lâm trọng bệnh. Thần dân nổi dậy chống lại vua, để báo thù giòng máu của con tư tế Gioiađa. Họ giết vua ngay trên giường, và ông đã chết. Họ mai táng ông trong thành Ðavít, nhưng không chôn ông trong mồ các vua.

 

TIN MỪNG: Mt 6, 24-34

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Không ai có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó sẽ ghét người này, và yêu mến người kia, hoặc nó chuộng chủ này, và khinh chủ nọ. Các con không thể làm tôi Thiên Chúa và Tiền Của được. Vì thế, Thầy bảo các con: Chớ áy náy lo lắng cho mạng sống mình: lấy gì mà ăn; hay cho thân xác các con: lấy gì mà mặc. Nào mạng sống không hơn của ăn, và thân xác không hơn áo mặc sao?

“Hãy nhìn xem chim trời, chúng không gieo, không gặt, không thu vào lẫm, thế mà Cha các con trên trời vẫn nuôi chúng. Nào các con không hơn chúng sao? Nào có ai trong các con lo lắng áy náy mà có thể làm cho mình cao thêm một gang được ư? Còn về áo mặc, các con lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng coi chúng mọc lên thế nào? Chúng không làm lụng, không canh cửi. Nhưng Thầy nói với các con rằng: Ngay cả Salomon trong tất cả vinh quang của ông, cũng không phục sức được bằng một trong những đoá hoa đó. Vậy nếu hoa cỏ đồng nội, nay còn, mai bị ném vào lò lửa, mà còn được Thiên Chúa mặc cho như thế, huống chi là các con, hỡi những kẻ kém lòng tin. Vậy các con chớ áy náy lo lắng mà nói rằng: “Chúng ta sẽ ăn gì, uống gì hoặc sẽ lấy gì mà mặc? Vì chưng, dân ngoại tìm kiếm những điều đó. Nhưng Cha các con biết rõ các con cần đến những điều đó. Tiên vàn các con hãy tìm kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Người, còn các điều đó Người sẽ ban thêm cho các con. Vậy các con chớ áy náy lo lắng về ngày mai. Vì ngày mai sẽ lo cho ngày mai. Ngày nào có sự khốn khổ của ngày ấy”.

SUY NIỆM

Trong đoạn Tin Mừng hôm nay có chỗ Chúa đã khiển trách các môn đệ: “Ôi những kẻ kém tin!” (Mt6,30). Lời khiển trách đó cũng là lời nhắc nhở cho chính bản thân con.

Chúa khiển trách các môn đệ kém tin về điều gì? Chúa khiển trách họ vì còn băn khoăn lo lắng nhiều thứ quá, nhất là những thứ không đáng lo: cơm, áo, gạo, tiền. Những thứ đáng lo như là phần rỗi linh hồn, làm sao đẹp lòng Chúa, làm cách nào để xây dựng Nước Thiên Chúa thì lại không lo. Khi mà con còn lo lắng những thứ chóng qua, ví dụ như là: “lấy gì mà ăn, lấy gì mà mặc” (Mt6,25a) có nghĩa là con chưa có niềm tin mạnh mẽ vào Chúa.

Khi thấy niềm tin của mình còn yêu kém như vậy, nhưng con lại an lòng vì Chúa không chê ghét con, ngược lại Chúa còn dạy dỗ con rất từ tốn. Chúa cho con thấy giữa mạng sống và cơm ăn, điều nào quan trọng hơn? Chắc chắn là mạng sống rồi. Vậy một khi Chúa dựng nên điều quan trọng là mạng sống, chẳng lẽ Chúa lại không biết cách để lo liệu cho chuyện phụ thuộc là cơm ăn sao?: “ Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao?” (Mt6,25b).

Chúa còn đưa ra những ví dụ hết sức cụ thể qua hình ảnh của con chim, của hoa huệ ngoài đồng. Nó đâu cần phải gieo gặt, trồng tỉa; hoặc lo dệt vải gì đâu, mà nó cũng có của ăn, vẫn được mặc những màu sắc sặc sỡ. Nhiệm vụ của nó là lo hót líu lo trên bầu trời, là lo tỏa hương thơm cho đời, lo làm hết sức mình. Nó chỉ chóng qua, sớm nở tối tàn, vậy mà Thiên Chúa còn lo lắng cho nó một cách hoàn hảo như vậy, thì huống hồ chi là con người của chúng ta: “Nếu hoa cỏ ngoài đồng nay còn mai đã quẳng vào lò mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em” (Mt6,30).

Chúa cho con biết sự lo lắng không cần thiết như vậy chỉ có nơi những dân ngoại, vì dân ngoại là những người không có ai để nương tựa. Còn con, cuộc đời của con nằm trong vòng tay Chúa, Ngài dựng nên con, nên chắc chắn Ngài sẽ biết cách để lo cho con: “Tất cả những thứ đó dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần những thứ đó” (Mt6,32).

Điều Chúa muốn con quan tâm, lo lắng là gì? Là “Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người”( Mt6,33). Có nghĩa là biết quan tâm để  lo giữ những lời Chúa dạy, quan tâm để làm cho mình mỗi ngày một sống tốt lành thánh thiện, giống Chúa hơn… Khi con biết quan tâm đến những điều đó, chắc chắn Chúa sẽ rất vui lòng.

Hiểu như thế để con an tâm sống giữa cuộc đời này mà không lo tìm kiếm những thứ chóng qua, nhưng chỉ biết làm sao cho đẹp lòng Chúa. Khi con quan tâm đến những điều chính đáng như vậy thì con không có thời gian để gian để lo cho những chuyện thứ yếu. Con sống mỗi ngày, mỗi giây phút trong niềm vui hạnh phúc được Chúa yêu thương. Những chuyện ngang trái, những trắc trở, những dở dang trong cuộc đời có đến cũng không làm cho lòng con nao núng, vì con tin tưởng và phó thác vào Chúa.

Nguồn: GP. Cần Thơ

Chia sẻ Bài này:

Related posts