THỨ BA: Mt 8, 23-27
BÀI ĐỌC I: Am 3, 1-8; 4, 11-12
“Chúa phán: Ai lại chẳng nói tiên tri”.
Trích sách Tiên tri Amos.
Hỡi con cái Israel, hãy nghe lời Chúa phán về các ngươi, và cả dòng giống mà Ta đã đem ra khỏi đất Ai-cập: “Trong muôn dân trên mặt đất, Ta chỉ nhận biết một mình các ngươi. Vì thế, Ta sẽ đến sát hạch các ngươi về mọi gian ác của các ngươi. Hai người, nếu không đồng ý với nhau, có bao giờ lại đi chung với nhau không? Khi chưa bắt được mồi, có bao giờ sư tử gầm lên giữa rừng không? Khi sư tử con chưa bắt được gì, có bao giờ người ta nghe thấy tiếng nó không? Nếu không có gì cạm bẫy, chim có bao giờ sa lưới không? Nghe tiếng kèn thổi trong thành, có bao giờ người dân không lo sợ không? Có tai hoạ nào trong thành mà không do Chúa điều khiển không? Thực ra, Chúa là Thiên Chúa không làm điều gì mà lại không mạc khải ý định của Người cho các tiên tri tôi tớ của Người. Sư tử gầm thét, ai lại không run sợ? Chúa là Thiên Chúa phán, ai lại chẳng nói tiên tri?
“Ta đã triệt hạ các ngươi như Thiên Chúa đã triệt hạ Sôđôma và Gômôra, các ngươi đã trở thành như thanh củi cháy dở rút khỏi đống lửa, thế mà các ngươi không trở lại với Ta! -Chúa đã phán như thế. Vì vậy, hỡi Israel, Ta sẽ làm cho ngươi những điều này: nhưng sau khi Ta đã làm cho ngươi như vậy, hỡi Israel, ngươi hãy sửa soạn đón rước Thiên Chúa của ngươi”.
PHÚC ÂM: Mt 8, 23-27
“Người chỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển, và biển yên lặng như tờ”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu xuống thuyền, có các môn đệ theo Người. Và đây biển động dữ dội, đến nỗi sóng phủ lên thuyền, thế mà Người vẫn ngủ. Các môn đệ lại gần đánh thức Người dậy mà rằng: “Lạy Thầy, xin cứu lấy chúng con kẻo chết mất!” Chúa phán: “Hỡi những kẻ yếu lòng tin! Sao các con nhát sợ?” Bấy giờ Người chỗi dậy, truyền lệnh cho gió và biển. Và biển yên lặng như tờ! Cho nên những người ấy kinh ngạc mà rằng: “Ông này là ai mà gió và biển đều vâng phục?”
SUY NIỆM
Lời Chúa hôm nay cho con một sự thật: Chúa là Đấng quyền năng vô cùng. Điều này tưởng chừng như rất bình thường, nhưng lại rất quan trọng, vì khi con nhận ra quyền năng của Chúa đang hành động trong cuộc đời của con thì con sẽ hoàn toàn phó thác vào Chúa. Còn nếu con không nhận thấy quyền năng của Chúa thì con chỉ tin thờ Chúa ngang hàng với những thế lực đang chi phối cuộc đời con.
Từ việc nhận ra quyền năng của Chúa, con nhìn lại thái độ tin tưởng vào Chúa của con. Như các môn đệ ngày xưa xuống thuyền với Chúa, con cũng đang ở trong con thuyền Giáo Hội. Con thuyền chở Chúa và các môn đệ ngày xưa có lúc an bình, nhưng cũng có lúc bão tố nổi lên. Con thuyền Giáo Hội hôm nay có lúc rất bình an, nhưng cũng có lúc gian nan xảy đến. Có những lúc con phấn khởi với những thành quả mà Giáo Hội đạt được, nhưng cũng có lúc con cảm thấy chán nản vì những gương mù, gương xấu của những thành phần trong Giáo Hội, nhất là cho những tâm hồn còn non trẻ… Nhưng lạy Chúa, con thuyền của các môn đệ ngày xưa dù gặp bão tố, nhưng có Chúa thuyền vẫn bình an. Con thuyền Giáo Hội hôm nay dù cho gặp những trái ngang thử thách, nhưng nếu biết bám víu vào Chúa thì tin chắc sẽ về bến an bình. Con đừng nhìn đến những “bão tố” trong Giáo Hội, vì nó chỉ làm cho con thêm lo lắng hoảng sợ, nhưng con hãy nhìn đến hành động của Chúa để nâng đỡ con thuyền Giáo Hội, nó sẽ làm cho con tin tưởng vào quyền năng của Chúa hơn.
Con cũng nhìn đến con thuyền cuộc đời con. Qua lời Chúa hôm nay cho con thấy cuộc đời chắc chắn không thể tránh khỏi những bão tố, phong ba, thậm chí có những lúc gặp “siêu bão” tưởng chừng như làm cho tan tành tất cả. Những lúc đó Chúa lại đến và nói với con: “Sao nhát thế, hỡi những kẻ kém tin” (Mt 8,26). Chúa muốn nói với con dù cuộc đời có như thế nào đi nữa, cũng hãy biết tin tưởng, phó thác vào Chúa. Nhưng Chúa ơi, có những lúc phong ba ập đến mà con chẳng thấy Chúa đâu thì làm sao mà con không hốt hoảng được. Có những lúc con cảm nhận mọi người chung quanh dường như bỏ con, con chạy tìm đến Chúa, cũng chẳng thấy Chúa đâu. Bơ vơ! Lạc loài! Chẳng thấy bến bờ, chẳng thấy tương lai. Con nhớ lại ông Môsê ngày xưa trên đường chạy trốn vua Ai Cập, ông chạy vào một vùng hoang địa, mất tất cả không còn gì để bám víu. Ông muốn chết đi nhưng không được. Quá kiệt sức, ông đã ngất. Nhưng khi mở mắt ra ông thấy phía trước là chân trơi mới. Điều đó cho con nhận ra rằng, những thử thách, những khó khăn trong cuộc đời là để Chúa thanh luyện con, cho đến khi nào con không còn bám víu vào bất cứ điều gì nữa thì Chúa sẽ hành động.
Lạy Chúa, xin ban thêm đức tin cho con để con có thể nhận ra hành động quyền năng của Chúa. Xin ban thêm đức cậy để con có thể kiên trì trước những phong ba bão táp. Và nhất là xin cho con tình mến đủ để con chấp nhận những thử thách, gian nan trong cuộc đời. Amen.