Lm. Phêrô Dũng Trần
THỨ HAI – Trang 1
THỨ BA – Trang 2
THỨ TƯ – Trang 3
THỨ NĂM – Trang 4
CÁC TỔNG LÃNH THIÊN THẦN MICAEL, GABRIEL VÀ RAPHAE
THỨ SÁU – Trang 5
THỨ BẢY – Trang 6
THÁNH TÊRÊSA HÀI ĐỒNG
– o O o –
THỨ HAI
BÀI ĐỌC I
G 1,6-22
Vậy một ngày kia, các con cái Thiên Chúa đến trình diện ĐỨC CHÚA; Xa-tan cũng đến trong đám họ. Bấy giờ ĐỨC CHÚA phán với Xa-tan: “Ngươi từ đâu tới? ” Xa-tan thưa với ĐỨC CHÚA: “Rảo quanh cõi đất và lang thang khắp đó đây.” ĐỨC CHÚA phán với Xa-tan: “Ngươi có để ý đến Gióp, tôi tớ của Ta không? Thật chẳng có ai trên cõi đất này giống như nó: một con người vẹn toàn và ngay thẳng, kính sợ Thiên Chúa và lánh xa điều ác! ” Nhưng Xa-tan thưa lại với ĐỨC CHÚA: “Có phải Gióp kính sợ Thiên Chúa mà không cầu lợi chăng? Chẳng phải chính Ngài đã bao bọc, chở che nó tư bề, nó cũng như nhà cửa và tài sản của nó sao? Ngài đã ban phúc lành cho công việc do tay nó làm, và các đàn súc vật của nó lan tràn khắp xứ. Ngài cứ thử giơ tay đánh vào mọi tài sản của nó xem, chắc chắn là nó nguyền rủa Ngài thẳng mặt! ” ĐỨC CHÚA phán với Xa-tan: “Được, mọi tài sản của nó thuộc quyền ngươi, duy chỉ có con người của nó là ngươi không được đưa tay đụng tới.” Rồi Xa-tan rút lui khỏi nhan ĐỨC CHÚA.
Vậy một ngày kia, các con trai con gái ông đang ăn tiệc uống rượu ở nhà người anh cả của họ, thì một người đưa tin đến nói với ông Gióp: “Trong lúc bò của ông cày ruộng và lừa cái ăn cỏ bên cạnh, dân Sơ-va đã xông vào cướp lấy; còn các đầy tớ, chúng dùng gươm giết chết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.” Người ấy còn đang nói thì một người khác về thưa: “Lửa của Thiên Chúa từ trời giáng xuống đã đốt cháy chiên dê và đầy tớ; lửa đã thiêu rụi hết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.” Người này còn đang nói thì một người khác về thưa: “Người Can-đê chia thành ba toán ập vào cướp lấy lạc đà; còn các đầy tớ, chúng dùng gươm giết chết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.” Người ấy còn đang nói, thì một người khác về thưa: “Con trai con gái ông đang ăn tiệc uống rượu trong nhà người anh cả của họ, thì một trận cuồng phong từ bên kia sa mạc thổi thốc vào bốn góc nhà; nhà sập xuống đè trên đám trẻ; họ chết hết, chỉ có mình tôi thoát nạn về báo cho ông hay.”
Bấy giờ ông Gióp trỗi dậy, xé áo mình ra, cạo đầu, sấp mình xuống đất, sụp lạyvà nói:”Thân trần truồng sinh từ lòng mẹ, tôi sẽ trở về đó cũng trần truồng.ĐỨC CHÚA đã ban cho, ĐỨC CHÚA lại lấy đi:xin chúc tụng danh ĐỨC CHÚA! “
Trong tất cả những chuyện ấy, ông Gióp không hề phạm tội cũng không buông lời trách móc phạm đến Thiên Chúa.
BÀI PHÚC ÂM
Lc 9,46-50
Một câu hỏi chợt đến với các ông: trong các ông, ai là người lớn nhất? Đức Giê-su biết điều các ông đang tự hỏi trong lòng, liền đem một em nhỏ đặt bên cạnh mình và nói với các ông: “Ai tiếp đón em nhỏ này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy; và ai tiếp đón Thầy, là tiếp đón Đấng đã sai Thầy. Thật vậy, ai là người nhỏ nhất trong tất cả anh em, thì kẻ ấy là người lớn nhất.” Ông Gio-an lên tiếng nói: “Thưa Thầy, chúng con thấy có người nhân danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không cùng với chúng con đi theo Thầy.”50 Đức Giê-su bảo ông: “Đừng ngăn cản người ta. Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta! “
SUY NIỆM
Lời Chúa trong bài đọc I ngày hôm nay đặc biệt là nơi ông Gióp đã cho chúng ta một bài học vô cùng quý giá.
Xét về hoàn cảnh của ông Gióp thì quả là đau thương, cùng một lúc mọi thứ đã tiêu ta, tán gia bại sản, mất của, mất con, mất tất cả không phải do lỗi của mình. Ông là người tin tưởng vào Thiên Chúa cách tuyệt đối, trung thành với Thiên Chúa tuyệt đối, vậy tại sao Thiên Chúa lại đối xử với ông như vậy? Ông có quyền kêu trách Thiên Chúa, thế nhưng ông đã không làm như vậy.
Nếu là chúng ta, có lẽ chúng ta khó có thể giữ vững lòng tín thác vào Thiên Chúa được như ông, chúng ta sẽ trách Chúa, sẽ than phiền Ngài.
Gióp mất tất cả nhưng tuyệt đối không mất đức tin “ Chúa ban cho, Chúa lại lấy đi, xin chúc tụng danh Đức Chúa”. Đây quả là một tấm gương tuyệt vời cho chúng taa. Trước khó khăn thử thách, trước mọi biến cố đau thương, chúng ta hãy vui vẻ chấp nhận, vì những ngày bình yên chúng ta đã được hưởng, vì những của cải chúng ta được lãnh nhận, Chúa đã ban cho, thì khi gặp chuyện chẳng vừa ý, chẳng hài lòng chúng ta hãy biết cảm tạ Chúa bởi tất cả cũng là bởi ý định Thiên Chúa mà thôi.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn tin tưởng, phó thác và cậy trông tuyệt đối vào Chúa, dù lúc an bình hay lúc gặp sóng gió phong ba, xin cho con chấp nhận vui vẻ và cao rao danh Chúa “ Chúa đã ban cho, Chúa lại lấy đi, xin chúc tụng danh Chúa”.