Bài đọc và Suy niệm Lời Chúa Tuần 7 Phục Sinh C

 

THỨ SÁU

Bài Ðọc I: Cv 25, 13-21

Trong những ngày ấy, vua Agrippa và Berni xuống Cêsarêa chào Phestô. Vì hai người lưu lại đó nhiều ngày, nên Phestô đem chuyện Phaolô trình nhà vua rằng: “Ở đây có một người tù Phêlixê để lại. Lúc tôi ở Giêrusalem, các thượng tế và kỳ lão Do-thái đã đến xin tôi lên án hắn. Tôi đã trả lời với họ rằng: “Người Rôma không có thói quen lên án người nào trước khi bị cáo đối diện với nguyên cáo, và có cơ hội bào chữa để thanh minh tội mình”. Vậy họ liền đến đây, ngày hôm sau tôi ngồi toà án, truyền điệu bị cáo đến. Các nguyên cáo đều có mặt, nhưng không đưa ra một tội trạng nào, như tôi đã ngờ trước; họ chỉ tố cáo hắn mấy điều về mê tín, về một Giêsu nào đó đã chết mà Phaolô quả quyết là vẫn sống. Ðang phân vân về vấn đề ấy, tôi hỏi hắn có muốn đi Giêrusalem để được xét xử tại đó về các điều ấy không. Nhưng Phaolô nại đến thẩm quyền của hoàng đế Augustô, nên tôi đã truyền giữ hắn lại để nạp cho hoàng đế”.

 

Phúc Âm: Ga 21, 15-19

Khi Chúa Giêsu đã tỏ mình ra cho các môn đệ, Người dùng bữa với các ông, và hỏi Simon Phêrô rằng: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy hơn những người này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”.

Người lại hỏi: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy: Có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên con của Thầy”.

Người hỏi ông lần thứ ba: “Simon, con ông Gioan, con có yêu mến Thầy không?” Phêrô buồn phiền, vì thấy Thầy hỏi lần thứ ba “Con có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết mọi sự: Thầy biết con yêu mến Thầy” Người bảo ông: “Con hãy chăn dắt các chiên mẹ của Thầy. Thật, Thầy bảo thật cho con biết: khi con còn trẻ, con tự thắt lưng lấy và đi đâu mặc ý, nhưng khi con già, con sẽ giang tay ra, người khác sẽ thắt lưng cho con và dẫn con đến nơi con không muốn đến”. Chúa nói thế có ý ám chỉ Phêrô sẽ chết cách nào để làm sáng danh Thiên Chúa. Phán những lời ấy đoạn, Người bảo ông: “Con hãy theo Thầy”.

      

Suy niệm

Lời Chúa hôm nay khiến tâm hồn con như mảnh đất khô cằn được cơn mưa tưới gội; như một người khao khát bấy lâu nay được thỏa nỗi mong chờ; như sự thờ ơ của con bây giờ được khỏa lấp… Con xúc động khi nghe cuộc đối thoại giữa Chúa và Phêrô. Con hình dung Phêrô đang là người đại diện cho con để thưa chuyện với Chúa.

Khác hẳn với một Phêrô nông nỗi, bốc đồng, nóng tính… hôm nay ông như trầm hẵn xuống thể hiện một con người nội tâm sâu sắc, một con người vừa trãi qua một biến cố làm thay đổi lòng người. Từng lời nói của Chúa như rót vào tai ông, như mũi tên nhọn đâm vào trái tim ông, làm ông thêm thổn thức. Ba lần Chúa hỏi về lòng mến của ông dành cho Chúa, dường như Chúa muốn cho ông có dịp chuộc lại lỗi lầm vì ba lần chối Chúa. Mỗi lần cường độ của câu hỏi mạnh hơn thể hiện một sự dứt khoát: “Này anh Simon con ông Gioan, anh có mến Thầy hơn các anh em này không?” (Ga21,15). Đó là một bài trắc nghiệm để Chúa có thể trao trách nhiệm cho Phêrô. Muốn lãnh trách nhiệm thì phải có lòng mến. Vì Chúa muốn Phêrô thay mặt Ngài để lãnh đạo dân Chúa nên lòng mến của ông càng phải mạnh mẽ, vững vàng và nhiều hơn ngừơi khác.

Con hình dung ra sự ngượng ngùng của Phêrô khi ngồi đồng bàn với Thầy mình hôm nay, vì ông nhớ lại cách đây không lâu mình đã chối thầy mình. Ông mang mặc cảm của một con người phản bội. Và có lẽ khi nghe Chúa hỏi “Simon, con có yêu mến Thầy không” (Ga21,15) thì thế nào cũng có những anh em xầm xì với nhau về quá khứ của Phêrô.

Cho đến khi cảm xúc bùng vỡ, Phêrô nhìn Chúa một cách chân thành, tha thiết, và hình như có giọt lệ chực trào trong khóe mắt ông. Ông gật đầu và thốt lên trong sự nghẹn ngào, lời nói đứt quãng đối lập với những lời chối Chúa mạnh mẽ: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con yêu mến Thầy” (Ga21,20). Thầy biết hết rồi, sao Thầy còn hỏi con làm chi cho đau lòng vậy Thầy.

Lạy Chúa, đoạn Tin Mừng dạt dào cảm xúc hôm nay như một sự an ủi cho bản thân con. Dù cho người đời có hiểu lầm, có bỏ rơi, thậm chí có loại trừ con đi nữa, nhưng vẫn còn có Chúa hiểu con, miễn là con còn lòng yêu Chúa. Tương lai của con đã được được Chúa tiên báo như nói trước về cái chết của Phêrô: “Anh sẽ dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến những nơi anh chẳng muốn” (Ga21,18). Có nghĩa là con không thể tự định đoạt cho cuộc đời của mình mà là “người khác”. Người khác ở đây có khi là anh em, bạn bè, những người thân yêu, có thể có những lúc sẽ “quay gót đạp con”. Chúa chấp nhận cả những điều đó. Nhưng “người khác” quan trọng nhất là chính Chúa. Cuộc đời con là của Chúa. Dù cuộc đời có giăng mắc những chông gai, dù tình đời có nhạt phai theo năm tháng, dù con người có phụ bạc hay lỗi nghĩa quên ơn, thì Chúa vẫn là Đấng trung thành. Điều quan trọng nhất là: “Hãy theo Thầy” (Ga21,19).

Chia sẻ Bài này:

Related posts