THỨ BA
Bài Ðọc I
Tob 2,10-23
Xảy ra trong một ngày nọ, Tobia đi chôn xác mệt nhọc, trở về nhà, ông liền nằm ngủ bên vách tường, thì phân nóng chim én từ tổ rơi xuống mắt ông, khiến ông bị mù.
Chúa cho phép ông chịu thử thách như thế, để nêu gương nhẫn nại cho hậu thế như thánh Gióp xưa.
Vì từ lúc còn bé, ông có lòng kính sợ Thiên Chúa, và tuân giữ giới răn của Người, tuy bị mù lòa, ông cũng không phiền trách Thiên Chúa.
Trái lại, ông vẫn một lòng kính sợ Thiên Chúa, và tạ ơn Người hằng ngày trong đời ông.
Vả các vua xưa nhạo báng thánh Gióp thế nào, thì nay bà con họ hàng cũng chê cười đời sống của ông mà rằng: “Hy vọng của ông ở đâu? Ông làm phúc và chôn xác được ích gì?”
Nhưng Tobia quở trách họ rằng: “Các ngươi đừng nói vậy, vì chúng ta là con cái các thánh, chúng ta trông đợi cuộc sống mà Thiên Chúa sẽ ban cho những ai không bao giờ thay đổi lòng tin vào Người”.
Còn bà vợ của ông là Anna, hằng ngày đi dệt vải, hễ kiếm được gì bởi tay mình làm để nuôi thân, bà đem về, bởi đó, có lần bà nhận được một con dê đem về nhà; ông ông chồng nghe tiếng dê be be, liền nói: “Coi chừng, kẻo lỡ phải của ăn trộm đó. Hãy dắt đem trả cho chủ nó, vì chúng ta không được phép dùng đến của ăn trộm”.
Bà vợ ông nổi giận trả lời rằng: “Rõ là niềm hy vọng của ông ra vô ích, và kết quả việc bố thí của ông nay đã rõ ràng!”
Và bà tiếp tục nói những lời như thế mà mạt sát ông.
Phúc Âm
Mc 12,13-17
Khi ấy, người ta sai mấy người thuộc nhóm biệt phái và đảng Hêrôđê đến Chúa Giêsu để lập mưu bắt lỗi Người trong lời nói. Họ đến thưa Người rằng: “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật không vị nể ai, vì Thầy chẳng xem diện mạo, một giảng dạy đường lối Thiên Chúa cách rất ngay thẳng. Vậy chúng tôi có nên nộp thuế cho Cêsarê không? Chúng tôi phải nộp hay là không?” Nhưng Người biết họ giả hình, nên bảo rằng: “Sao các ông lại thử Ta? Hãy đưa Ta xem một đồng tiền”. Họ đưa cho Người một đồng tiền và Người hỏi: “Hình và ký hiệu này là của ai?” Họ thưa: “Của Cêsarê”. Người liền bảo họ: “Vậy thì của Cêsarê, hãy trả cho Cêsarê; của Thiên Chúa, hãy trả cho Thiên Chúa”. Và họ rất đỗi kinh ngạc về Người.
Suy niệm
Tiếp tục đề tài về sự công chính. Hôm nay người công chính Tôbia đã bị thử thách qua việc bị mù mắt một cách vô duyên. Thêm nữa là những lời đay nghiến của vợ khi ông lên tiếng bắt bà cũng phải sống công chính, vì ông ngỡ bà ăn cắp con dê của người ta.
Chính người thân thiết nhân với ông đã lên tiếng mạc sát ông: “Các việc bố thí của ông đâu? Các việc nghĩa của ông đâu cả rồi? Đó, ông được bù đắp như thế nào, ai cũng đã rõ”. Bù đắp cho sự công chính của Tôbia là sự mù lòa của ông. Làm sao chấp nhận được điều đó?
Nhưng người công chính thật sự phải được thanh luyện trong thử thách.
Chính Chúa Giêsu cũng đã bị những người Biệt phái và phe Hêrôđê thử thách, nhưng không phải thử thách bình thường. Họ chọn lựa nhân sự và lên kế hoạch đàng hoàng: “Người ta cử mấy người Pharisêu và mấy người thuộc phe Hêrôđê đến cùng Đức Giêsu để Người phải lỡ lời mà mắc bẫy”. Cái bẫy mà họ đưa ra thật tinh vi: “Có được nộp thuế cho Xêda hay không?”. Nếu Chúa Giêsu nói có là tội phản quốc vì ủng hộ người Rôma. Nếu Chúa Giêsu nói không sẽ bị chính quyền đô hộ xét xử vì tội không nộp thuế.
Nhưng làm sao thử thách được Thiên Chúa, vì Chúa Giêsu thấu suốt tâm can của họ. Chúa Giêsu dựa trên sự thật là họ đang sử dụng đồng tiền của Xêda thì đương nhiên phải nộp thuế cho Xêda. Điều đó không ai bắt bẻ được Ngài.
Nhưng từ việc “Của Xêda trả cho Xêda”, Chúa Giêsu đã hướng họ đến với điều sâu xa hơn là: “Của Thiên Chúa trả về cho Thiên Chúa”. Cuộc sống chúng ta là bởi Chúa, vì thế phải quy hướng về Thiên Chúa là lẽ đương nhiên.
Qua đó chúng ta thấy người công chính sẽ phải bị thử thách bởi nhiều thứ. Nhưng nếu họ có một lòng gắn bó với Chúa, họ sẽ vượt qua được.
Xin Chúa cho con luôn có một đời sống gắn bó với Chúa trong cầu nguyện, tham dự các bí tích, để con luôn nhạy bén với những điều linh thánh hầu có thể thắng được những thử thách của ma quỷ và thế gian.