Bài đọc và Suy niệm Tuần 30 TN C

THỨ BẢY

 

Bài Ðọc I: Pl 1, 18b-26

Anh em thân mến, miễn là Ðức Kitô vẫn được rao giảng, đó là điều làm tôi vui mừng, và tôi sẽ còn vui mừng mãi. Vì chưng tôi biết rằng nhờ lời cầu nguyện của anh em, và nhờ ơn Thánh Thần của Ðức Giêsu Kitô giúp sức, điều đó sẽ đưa tôi đến ơn cứu độ, theo sự tôi chờ đợi và hy vọng, tôi sẽ không hổ thẹn chút nào, trái lại tôi vẫn hoàn toàn tin tưởng như mọi khi, và giờ đây, dù tôi sống hay tôi chết, Ðức Kitô sẽ được vẻ vang trong thân xác tôi.

Vì đối với tôi, sống là Ðức Kitô, còn chết là một mối lợi. Nhưng nếu sống trong xác thịt này đem lại cho tôi kết quả trong việc làm, thì tôi không biết phải chọn đàng nào. Tôi đang lúng túng trong hai điều này: là ước ao chết để được ở với Ðức Kitô thì tốt hơn bội phần, nhưng cứ ở lại trong xác thịt thì cần thiết cho anh em.

Một khi tin tưởng điều đó, tôi biết rằng tôi sẽ còn ở lại và sẽ lưu lại với tất cả anh em, để anh em được tấn tới và được hân hoan trong niềm tin, ngõ hầu anh em vì tôi mà được tràn đầy hiên ngang trong Ðức Kitô, bởi tôi trở lại với anh em một lần nữa.

 

Phúc Âm: Lc 14, 1. 7-11

Khi ấy, Chúa Giêsu vào nhà một thủ lãnh các người biệt phái để dùng bữa, và họ dò xét Người. Người nhận thấy cách những kẻ được mời chọn chỗ nhất, nên nói với họ dụ ngôn này rằng:

“Khi có ai mời ngươi dự tiệc cưới, ngươi đừng ngồi vào chỗ nhất, kẻo có người trọng hơn ngươi cũng được mời dự tiệc với ngươi, và chủ tiệc đã mời ngươi và người ấy, đến nói với ngươi rằng: “Xin ông nhường chỗ cho người này”, bấy giờ ngươi sẽ phải xấu hổ đi ngồi vào chỗ rốt hết. Nhưng khi ngươi được mời, hãy đi ngồi vào chỗ rốt hết, để khi người mời ngươi đến nói với ngươi rằng: “Hỡi bạn, xin mời bạn lên trên”, bấy giờ ngươi sẽ được danh dự trước mặt những người dự tiệc.

“Vì hễ ai nhắc mình lên, sẽ phải hạ xuống, và ai hạ mình xuống, sẽ được nhắc lên”.

 

SUY NIỆM

 

“Miễn là Ðức Kitô vẫn được rao giảng”

Thánh Phaolô đưa ra những lời lẽ thật cảm động và ý nghĩa, cho thấy lòng nhiệt thành của Ngài thật lớn lao; mỗi người mỗi bậc sống, dù là ai, dù làm gì, thậm chí là dù sống hay chết, miễn làm sao Đức Kitô được rao giảng. Đó là điều làm nên ý nghĩa cho cuộc sống người Kitô hữu.

Ý thức điều đó để mỗi người luôn đặt mình ở tâm thế sẵn sàng trước mọi hoàn cảnh sống, bởi chúng ta không còn sống cho chính mình nữa, nhưng là sống cho Chúa. Và cụ thể hơn là trong mọi cung cách sống của mình, trong từng cử chỉ lời nói và việc làm, làm sao cũng luôn là những lời rao giảng Đức Kitô.

Thật vậy, chúng ta vẫn thường nghe nói nhiều đến phương pháp truyền giáo, hữu hiệu nhất vẫn là phương pháp truyền giáo bằng chính đời sống của mình. Điều đó rất đúng, một đời sống đạo đức, chân thành, cởi mở, yêu thương là một tấm gương sáng trước mặt mọi người. Một đời sống tốt đẹp có sức lôi cuốn hơn những lời nói hay, vì “Lời nói lung lay, gương bày lôi kéo”con người luôn muốn nhìn thấy những bằng chứng cụ thể hơn là lý thuyết, đúng như lời của Đức Giáo Hoàng Phaolô VI: “Con người ngày nay cần những chứng nhân hơn thầy dạy”.

Lạy Chúa, những chứng nhân cho Tin Mừng ngày càng ít  thấy trong thế giới ngày nay; thực sự đó không phải là điều gì khó khăn lắm, chỉ cần một đời sống đơn sơ, khiêm nhường, một tấm lòng bác ai yêu thương, một cử chỉ đẹp, cũng là những chứng nhân của Chúa. Xin cho mỗi người chúng ta ngày càng ý thức hơn trong việc sửa đổi đời sống mình hằng ngày bằng những công việc hy sinh, những việc làm bác ái, hầu trở thành những chứng nhân sống động của Chúa trước mặt mọi người. Amen!

Gp. Cần Thơ

Chia sẻ Bài này:

Related posts