“Đã ba năm nay, tôi đến tìm quả cây vả này mà không thấy. Hãy chặt nó đi, để choán đất làm gì!”.
“Các mục đích của Thiên Chúa thường lộ ra một cách chậm chạp, vì những thiết kế vĩ đại của Ngài không bao giờ vội vã!”. Nhà thuyết giáo vĩ đại Phillips Brooks có một phong thái đĩnh đạc và trầm lắng lạ lùng. Ngày kia, một người bạn thấy ông đi đi lại lại nôn nao ngoài hành lang như một con sư tử trong lồng, “Có chuyện gì rắc rối vậy, Mr. Brooks?”, người ấy hỏi. “Rắc rối là tôi đang vội, nhưng Chúa thì không!”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Chúa thì không!”. Tin Mừng hôm nay cho thấy Thiên Chúa không bao giờ vội, Ngài luôn kiên nhẫn đợi chờ! Hình ảnh cây vả của dụ ngôn hẳn đã phản chiếu linh hồn chúng ta rất nhiều lần. Cuộc sống của chúng ta có thể đã rơi vào tình trạng rối bời; quan hệ với Chúa, với tha nhân trở nên xung khắc. Kết quả là ‘đất của linh hồn’ chúng ta sản sinh quá ít hoặc không có hoa trái tốt.
Hy vọng ở thời điểm hiện tại, không ai trong chúng ta rơi vào tình trạng này; nhưng cũng có thể như thế, khi chúng ta đang gặp rất nhiều khó khăn. Nếu quả vậy, thì hãy thử xem, chúng ta chính là cây vả may mắn đó; và nhất là, thử xem, người cam kết vun xới “sẽ đào đất chung quanh và bón phân nó” là chính Chúa Giêsu! Điều quan trọng cần lưu ý là Chúa Giêsu không nhìn cây vả này và vứt bỏ nó như một thứ vô giá trị; Ngài là Thiên Chúa của những cơ hội thứ hai, cam kết chăm sóc cây vả theo cách làm sao để cung cấp cho đất của nó những gì cần thiết hầu nó có thể kết trái. Cũng thế, với ‘đất của linh hồn’ chúng ta! Chúa Giêsu không bao giờ ném chúng ta đi, bất kể chúng ta lạc xa Ngài đến mấy; Ngài luôn nôn nả và sẵn sàng đến với chúng ta theo cách chúng ta cần, để một lần nữa, chúng ta có thể đơm hoa kết quả.
Cây vả thật tốt phước. Trong thế giới ngày nay, một năm đã chậm, nói gì ba năm! Vậy mà cây vả có đến năm thứ tư! Chúa Giêsu luôn cho chúng ta cơ hội; không chỉ thời gian, Ngài còn chăm sóc dịu dàng dưới dạng ‘bón phân ân sủng’; Ngài không nổi giận cả khi không có một dấu hiệu nào được coi là hứa hẹn. Ngài sẽ làm tất cả những gì có thể để bảo đảm rằng, ‘đất của linh hồn’ chúng ta nhất định sẽ sinh hoa trái, hoa trái Thánh Thần. Và dù Thiên Chúa không thể hoạt động trong chúng ta mà lại bất chấp chúng ta, dụ ngôn vẫn bảo đảm rằng, nỗ lực của Ngài sẽ luôn vượt xa mọi nỗ lực mà chúng ta có thể thực hiện. Qua thư Rôma hôm nay, Phaolô nói, “Thánh Thần của Đấng đã làm cho Đức Giêsu Kitô từ cõi chết sống lại, cũng cho xác phàm hay chết của anh em được sống!”. Họ sẽ trổ sinh hoa trái vì có Thánh Thần, Đấng thúc giục họ tìm kiếm Chúa; Thánh Vịnh đáp ca diễn tả, “Lạy Chúa, đây chính là dòng dõi những kẻ tìm kiếm thánh nhan Ngài!”.
Anh Chị em,
“Hãy chặt nó đi, để choán đất làm gì!”. Lời buộc tội thật khủng khiếp! Áp dụng dụ ngôn vào cuộc sống, chúng ta sẽ kinh hãi khi nghĩ rằng, cuộc sống mình hoặc cuộc sống của những người khác có thể cũng vô ích như vậy. Chặt nó đi! Cất nó đi! Chỉ vô tích sự! Bản án thật rõ ràng. Thế nhưng, bản án đó sẽ sớm được dỡ bỏ; cả với cây vả, lẫn linh hồn tôi! Tôi có biết ơn đủ về lòng thương xót triền miên của Thiên Chúa đối với ‘đất của linh hồn’ tôi, gia đình tôi, cộng đoàn của tôi không? Ôi, chiếc rìu không chặt vào tôi, gia đình, cộng đoàn tôi; nhưng Người Làm Vườn tốt bụng Giêsu sẽ lo liệu mọi việc! Ngài liệu thế nào? Ngài liệu chịu rìu chặt thay cho chúng ta một cách đẫm máu, chịu cả việc đóng chặt thân mình Ngài vào cây thập giá. Khi nói về đau khổ, một biểu hiện của tình yêu, trong cuốn “Bí Mật Cuộc Sống Nội Tâm”, Giám mục Luis Martínez đã có một hình ảnh rất đẹp khi viết, “Cây một dược chỉ cho phép nhựa thơm của nó tươm ra khi nó bị thâm tím; nước hoa rỉ ra từng giọt qua các vết rách của vỏ bọc chúng!”. Đúng, chính tôi sẽ là hoa trái tốt lành đầu tiên của Người Làm Vườn Giêsu cho linh hồn tôi, gia đình tôi và cộng đoàn tôi!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin cho con trung thành cầu nguyện, sám hối; xin ân sủng Thánh Thần Chúa cải tạo ‘đất của linh hồn’ con, hầu con có thể sinh trái tốt lành như Chúa đang mỏi mắt trông đợi!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)