“Con Người sẽ phải bị nộp vào tay người đời!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Trong Tin Mừng hôm nay, khi Chúa Giêsu tiết lộ lần thứ hai cuộc thương khó của Ngài, “Con Người sẽ phải bị nộp vào tay người đời!”; thánh Luca cho biết, “Các môn đệ không hiểu lời đó, vì nó còn bị che khuất”. Và thật thú vị, các ông ‘không hiểu, cũng không dám hỏi’ Ngài về lời ấy!
Nếu Chúa Giêsu nói, ‘Ngày mai Thầy sẽ đăng quang, làm vua’; các môn đệ sẽ hiểu ngay! Vậy tại sao ở đây họ không hiểu? Trước hết, vì lòng trí họ đang bận tâm về lợi lộc trần thế; điều Chúa Giêsu nói, quá nghịch thường với điều họ kỳ vọng. Thứ đến, họ quá gắn bó với Chúa Giêsu về mặt tình cảm; dẫu đây là điều tốt. Vì một khi tình cảm lấn át lý trí, họ sẽ không hiểu được kế hoạch tiềm ẩn của Chúa Cha trên Thầy mình. Tình cảm phải luôn được hướng dẫn bởi Chúa Thánh Thần. Họ ‘không hiểu, cũng không dám hỏi’ chỉ vì tình cảm đã trở nên vật cản, ngăn họ thấu hiểu một ý nhiệm lớn lao nơi Thầy mình, dâng mạng sống cho công trình cứu độ vĩ đại của Chúa Cha!
Phần chúng ta, mỗi khi đối mặt với thập giá, chúng ta thường phản ứng như các môn đệ. Được mời gọi tự do ôm lấy một thập giá nào đó, sự thường, chúng ta sẽ chống lại nó; chúng ta trở nên bối rối, thậm chí, lo sợ tương lai. Vì vậy, cách duy nhất để chiến thắng nỗi sợ là thinh lặng, nhìn lên thập giá Chúa Giêsu; tìm giải pháp để đối mặt với nó, và xin ơn trợ giúp; đồng thời, phó dâng mọi cảm xúc, gắn bó và tình cảm của mình cho ý muốn trọn hảo tối thượng của Thiên Chúa; để làm sao, ý muốn của chúng ta có thể giao thoa trong cùng một quỹ đạo với ý muốn của Ngài.
Bên cạnh Acutis, Boccolini, Giáo Hội còn có một vị thánh trẻ dễ thương khác, đó là chân phước người Ý, Chiara Luce Badano. Luce qua đời 1990, khi cô vui lòng chấp nhận cái chết lúc 18 tuổi, những mong kết hiệp với Chúa Giêsu trên thập giá. Luce sinh động, hồn nhiên, yêu đời. Mùa hè 1988, trong khi chơi tennis, Luce đau nhói ở vai, đó là biểu hiện của ung thư xương. Cô tuyên bố, “Con xin dâng đau khổ này cho Chúa, ôi Giêsu! Chúa muốn thế, con cũng muốn thế!”. Luce từ chối morphine để được dễ chịu; với cô, quan trọng là có thể dâng Chúa đau khổ của mình, “Tôi muốn được chia sẻ càng nhiều càng tốt các đau khổ của Ngài”. Một người bạn nói, “Lúc đầu chúng tôi nghĩ rằng, cần phải đến thăm Luce; nhưng ngay sau đó, chúng tôi hiểu, chúng tôi cần cô. Cuộc sống của Luce như một nam châm thu hút chúng tôi”. Luce luôn giữ tinh thần vui vẻ; một lọn tóc rơi, Luce đơn giản thân thưa, “Này đây, quà con dâng Chúa!”. Cả sau khi liệt toàn thân, cô nói, “Nếu phải lựa chọn giữa việc đi bộ một lần nữa và lên thiên đàng, tôi sẽ chọn thiên đàng!”. Luce tặng số tiền tiết kiệm cho một người bạn truyền giáo ở châu Phi, “Tôi không cần nữa. Tôi đã có mọi thứ!”. Với mẹ, Luce lên kế hoạch cho ‘đám cưới’ của mình; từ bài hát, bông hoa đến các bài đọc Lễ an táng; một chiếc áo trắng với thắt lưng hồng, bởi cái chết sẽ cho phép Luce thành ‘cô dâu’ của Đức Kitô. Trước khi chết, Luce nói với mẹ, “Oh Mamma, những người trẻ, những người trẻ! Họ là tương lai. Mẹ biết không, con không thể chạy được nữa, nhưng con nóng lòng truyền cho họ một ngọn đuốc như trong thế vận hội! Những người trẻ chỉ có một cuộc sống, và nó đáng giá để sống cho tốt!”; “Chào tạm biệt mẹ, mẹ phải vui lên vì con đang rất vui!”.
Anh Chị em,
Giây phút cuối đời, Luce nóng lòng truyền lửa cho người trẻ; nhờ đó, họ biết sử dụng cuộc đời, kể cả đau khổ, cho có ý nghĩa; Chúa Giêsu cũng đã nóng lòng như thế khi tiết lộ cuộc thương khó của Ngài, nhưng các môn đệ ‘không hiểu, cũng không dám hỏi’. Luce hiểu! Mẹ Maria hiểu hơn! Dĩ nhiên, Mẹ biết, Mẹ đau buồn, nhưng là một nỗi đau buồn thánh thiện! Chính sự hoàn hảo nơi Mẹ khiến Mẹ không chỉ hiểu và chấp nhận cuộc thương khó của Con, nhưng Mẹ còn muốn điều đó xảy ra trong trái tim bị đâm thâu của Mẹ. Bởi lẽ, trong Mẹ, không có một mâu thuẫn nào giữa thánh ý Thiên Chúa và ý muốn thánh thiện của Mẹ. Mẹ được gọi là “Nữ tử Sion, có Chúa ở cùng!” như bài đọc Zacharia hôm nay tiên báo; Mẹ tin, “Chúa canh giữ chúng ta, như mục tử canh giữ đàn chiên!” như lời Thánh Vịnh đáp ca. Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta ôm lấy thập giá đời mình, mặc cho nó một ý nghĩa cứu độ như Luce, như Maria, như bao tâm hồn thánh thiện!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, trước thập giá đời con, nhiều lúc con ‘không hiểu, cũng không dám hỏi’. Xin cho con biết quỳ gối chiêm ngắm thập giá Chúa, hầu con đủ sức ôm lấy nó, để đền tội con, đền tội các linh hồn; cứu rỗi chính con và cứu rỗi cả thế giới!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)