“Phúc cho dạ đã cưu mang Thầy và vú đã cho Thầy bú”.
Kính thưa Anh Chị em,
Thời Chúa Giêsu, phụ nữ không được phép lên tiếng trước đám đông; thế mà, thật bất ngờ, qua Tin Mừng hôm nay, giữa những người đến nghe Chúa Giêsu, một phụ nữ đã phá lệ; cô ấy bộc phát một lời khen ‘dung dị đến trộ tràng’ nhưng qua đó, hàm chứa một tuyên dương cả Mẹ lẫn Con sâu sắc đến mức ‘không thể sâu sắc hơn’, “Phúc cho dạ đã cưu mang Thầy và vú đã cho Thầy bú”.
Phụ nữ ấy đã cảm nhận được sự vĩ đại nơi con người Chúa Giêsu; và từ sự vĩ đại của người Con, cô trực giác sự vĩ đại của người Mẹ. Với cô, rõ ràng, ai đã tạo nên kiệt tác Giêsu cho nhân loại cũng phải là một kiệt tác của nhân gian, ‘không thể sâu sắc hơn’. Và cô ấy đúng, nhân tính của Chúa Giêsu là kiệt tác của Mẹ Maria; vì tất cả những gì Mẹ có, Mẹ đã thông chia cho Con mình. Đang khi chúng ta không dám nghĩ rằng, sự hoàn hảo nơi thần tính của Chúa Giêsu phần nào cũng có công nghiệp của Đức Mẹ, thì sẽ bất công nghiêm trọng nếu chúng ta cho rằng, Đức Mẹ chẳng có một tác động tích cực nào lên các nhân đức và sự hoàn hảo nơi nhân tính của Chúa Giêsu, Con ngài.
Thiên Chúa muốn Ngôi Hai đi vào trần gian theo cách thức của một con người; vì thế, là một đứa bé, trẻ Giêsu cũng cần một người mẹ. Chúa Cha muốn Chúa Giêsu có một người mẹ tốt nhất, hoàn hảo nhất nên Người đã ban cho Mẹ Maria nhiều ân phúc, khởi đầu với đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội để giữ cho Mẹ khỏi tội nguyên tổ. Ai có thể tưởng tượng được một thánh tử Giêsu tinh tuyền, vô tội, lại phải chịu bao bọc trong một thân xác uế nhơ bởi tội lỗi, ít nữa, trong chín tháng đầu tiên khi Ngài xuống với cõi trần? Liệu một đứa trẻ chí thánh vô tội đến thế, cho đến bao giờ, nó mới có thể ngừng khóc khi được một tội nhân chăm sóc? Chúa Cha muốn điều tốt nhất cho Chúa Con và Người đã ban cho Ngài điều tốt nhất ấy; thì với việc ban tặng đặc ân Vô Nhiễm Nguyên Tội cho Đức Mẹ, Thiên Chúa đã chuẩn bị ‘một dạ để cưu mang Ngài’ quá hoàn hảo, ‘không thể sâu sắc hơn’.
Là một con người, trẻ Giêsu cũng phải học như bất cứ ai và Mẹ Maria là nhà giáo dục đầu tiên của Ngài. Nhờ thần tính của mình, các khả năng của một con người nơi Chúa Giêsu không bị tội lỗi làm hoen ố; thế nhưng, chính Mẹ Maria phải dạy Ngài cách sử dụng, Mẹ phải mài dũa các khả năng đó trong cuộc sống giáo dục gia đình cho đến khi chúng trở nên hoàn hảo. Giáo dục không chỉ là cung cấp kiến thức; nhưng theo một nghĩa đầy đủ, giáo dục còn là rèn luyện nhân đức bằng gương sáng và gương lành. Giữa các nhân đức ngời sáng của Đức Mẹ, tấm gương chói sáng nhất vẫn là việc Đức Mẹ lắng nghe lời Thiên Chúa và suy đi nghĩ lại trong lòng, thì chúng ta có thể đoan chắc một điều là, Chúa Giêsu đã cảm nhận bài học đó nơi Đức Mẹ; và chắc hẳn, việc Mẹ lắng nghe lời Thiên Chúa đã có sức thuyết phục nhiều nhất đối với Chúa Giêsu; ‘không thể sâu sắc hơn’.
Cảm thức một cách sâu sắc nền giáo dục quý hơn cả kho báu của mình vốn có được từ người mẹ tuyệt vời; vì thế, Chúa Giêsu đã bộc lộ tức thì, không suy nghĩ, chẳng đắn đo một sự thật không ai ngờ tới trước lời khen của người phụ nữ kia rằng, “Những ai nghe và giữ lời Thiên Chúa thì có phúc hơn”; và cũng không phải ai cũng có thể hiểu được điều ‘không thể sâu sắc hơn’ của câu nói đó, trừ Mẹ Maria, người hiểu hết ý nghĩa của nó nhất.
Đức Hồng Y Thuận nói, “Lòng con rộng bao la, nhưng túi con có giới hạn; chỉ có một món quà con có thể cho luôn, một quà tặng thoả lòng con, một quà tặng quý không ai có thể mua nổi, một quà tặng tốt không gì sánh bằng: hãy học như Mẹ Maria, trao tặng Chúa Giêsu cho họ”. Nhưng làm sao chúng ta có Chúa Giêsu để trao tặng như Đức Mẹ, nếu tâm hồn chúng ta không lặng xuống để lắng nghe Lời Chúa trong nơi sâu thẳm nhất của lòng mình, và để cho Lời ấy vươn lên, đơm hoa kết trái.
Anh Chị em,
Cùng với người phụ nữ, chúng ta ngợi khen Mẹ có phúc, nhưng Chúa Giêsu còn cho biết, “Những ai nghe và giữ lời Thiên Chúa thì có phúc hơn”. Phúc đó đang chờ chúng ta, đang nằm trong tầm tay mỗi người, ‘không thể sâu sắc hơn’. Không gì lớn lao cả, hôm nay, chúng ta cũng hãy lắng nghe và chiều theo những đòi hỏi nho nhỏ của Thiên Chúa, ắt chúng ta cũng sẽ được phúc hơn.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Mẹ, Mẹ là bà giáo và là mẫu gương sống Lời Chúa ‘không thể sâu sắc hơn’; xin dạy con biết nghe Chúa, chiều theo những đòi hỏi nho nhỏ của Chúa để cũng được phúc hơn như Mẹ”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)