Thứ Ba Tuần 17 Thường Niên A
“Ai có tai để nghe thì hãy nghe”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Ai có tai để nghe thì hãy nghe” là lời kết thúc sau một chuỗi bốn dụ ngôn Chúa Giêsu dạy; “Ai có tai để nghe thì hãy nghe” là một lời mời gọi hãy khôn ngoan canh tân đời sống vì Thiên Chúa, Đấng khoan dung đang nhẫn nại đợi chờ. Đây cũng là chủ đề phụng vụ Lời Chúa hôm nay.
Bài đọc Giêrêmia là một lời cầu nguyện, đúng hơn, một lời xin ơn tha thứ thống thiết dâng lên Thiên Chúa, xin Người xót thương dân mình, một dân ý thức đang bị Thiên Chúa nghiêm trị vì bất trung với Người, một Thiên Chúa quyền năng giữa các thần minh nhưng cũng là một Thiên Chúa đầy lòng nhân ái, “Lạy Chúa, chúng con nhìn nhận những sự độc dữ của chúng con và sự gian ác của cha ông, vì chúng con đã phạm đến Chúa. Vì thánh danh Chúa, xin đừng để chúng con nhục nhã… xin Chúa nhớ lại, xin đừng huỷ bỏ giao ước giữa Người với chúng con”.
Tin Mừng hôm nay cũng là một lời mời gọi khôn ngoan chọn lựa, mời gọi sám hối, mời gọi nhìn thấy những gì tích cực giữa những gì tiêu cực đáng bi quan nhất. Sau khi giải thích rành rọt dụ ngôn ruộng lúa rủi ro vì cỏ lùng chen vào, Chúa Giêsu nói đến mùa gặt, nói đến ngày tận thế, ngày mà các thiên thần theo lệnh Chúa, sẽ tách biệt người lành kẻ dữ như thợ gặt tách biệt lúa tốt với cỏ lùng. Những người đương thời Chúa Giêsu, các môn đệ cũng như chúng ta hôm nay được mời gọi nhận định và khôn ngoan chọn cho mình một cách nhìn, cách sống sao cho phù hợp để đổi mới tâm hồn, cải thiện hoàn cảnh và có những quyết định quan trọng, những quyết định vốn sẽ hệ luỵ đến vận mệnh linh hồn của mỗi người, một mệnh hệ mang tính đời đời.
Chúa Giêsu nói rất rõ, “Cỏ lùng là con cái ác thần; kẻ thù gieo cỏ lùng là ma quỷ”. Phải, hơn bao giờ hết, ma quỷ đang ra sức gieo rắc cỏ lùng trong linh hồn, trong gia đình, trong cộng đoàn, trong Giáo Hội và xã hội hôm nay. Nó thích thú gieo ngờ vực, vãi đố kỵ, rắc ghen ghét, vung chia rẽ và cấy oán thù ở khắp mọi nơi, vì đó là nghề của nó; thánh Gioan tông đồ đã không nói, nó là cha sự dối trá sao! Vì thế, nếu không tỉnh thức, người môn đệ của Chúa ở mọi thời sẽ bị lợi dụng và không chừng, chúng ta lại tiếp tay với nó để cỏ lùng ngày càng bành trướng đó đây.
Đừng sợ, khi Chúa Giêsu đến trong vinh quang của Ngài, Ngài sẽ phán quyết mọi sự theo lẽ công minh của Thiên Chúa, và đó là việc của Người. Phần chúng ta, chúng ta khôn ngoan nhìn xem sự dữ với một cái nhìn tích cực hơn, đó là những gì chúng ta đang phải chứng kiến và lắm lúc, phải chịu đựng. Thế nhưng, đây cũng là cơ hội cho người môn đệ Chúa Giêsu nên thánh. Trong cái nhìn quan phòng của Thiên Chúa, đây phải là thời gian Người thanh luyện chúng ta. Thiên Chúa đang mời gọi chúng ta hoán cải từ cách sống đến cách nhìn; và đây cũng là dịp để chúng ta chiêm ngưỡng quyền năng và sức mạnh của Người được thực thi trong ân sủng và Thánh Thần, Đấng luôn hy vọng cũng là Đấng giàu lòng thương xót đang thúc bách chúng ta làm một cái gì đó để cộng tác với Thiên Chúa hầu đẩy lui sự dữ. Với cái nhìn đức tin đó, chúng ta ra sức làm điều thiện trong nhẫn nại, trong cầu nguyện và kiên trì mặc cho ai bi quan, mặc cho ai yếm thế; đồng thời, đưa mắt nhìn xem cánh đồng bát ngát bao la tận chân trời chứ không nặng lòng với những bụi lùng lác đác đó đây. Chúng ta tin chắc, tiếng nói cuối cùng vẫn là tình yêu, chiến thắng và niềm vui mà Thiên Chúa sẽ dành cho ai được ân thưởng.
Sau đoạn đường dài, một thiền sư cùng các đồ đệ ngồi nghỉ trên một bãi cỏ. Thiền sư hỏi, “Bằng cách nào chúng ta có thể trừ hết đám cỏ dại này?”. Một đồ đệ thưa, “Bẩm thầy, chỉ cần cày lên, nắng trời sẽ làm khô héo”; thiền sư lắc đầu. Một người khác, “Bẩm thầy, chỉ cần châm lửa đốt cháy”; thiền sư cũng lắc đầu. Một người khác, “Thưa thầy, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, nên chỉ cần nhổ một lần cho hết cỏ”; thiền sư mỉm cười. Sau cùng, ông bảo, mỗi người hãy suy nghĩ cách tốt nhất và chọn cho mình một mảnh đất để thực nghiệm”. Một năm sau, thầy trò cùng dừng chân ở bãi cỏ năm trước, lạ thay, giờ đây không còn là bải cỏ nhưng thay vào đó là một ruộng lúa xanh ngát. Bấy giờ thiền sư mới nói, “Muốn diệt hết cỏ dại ở bãi hoang, chỉ có một cách hay nhất, đó là ra sức trồng cấy mùa màng lên đó”.
Anh Chị em,
Cuộc sống không phải lúc nào cũng êm ả, nhưng lắm lúc là bảo tố nhất là khi sự dữ lên ngôi. Vấn đề không phải là làm sao chịu đựng cho qua cơn bão, nhưng làm sao để chúng ta có thể nhảy múa dưới cơn mưa.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin đổi mới tâm hồn con, cho con biết gieo mùa qua việc nên thánh mỗi ngày bằng các việc lành phúc đức”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)