“Nước Trời phải dùng sức mạnh mà chiếm lấy”.
Kính thưa Anh Chị em,
Đang khi phục vụ như một nhà truyền giáo ở Lào, một thừa sai chia sẻ, “Tôi đã khám phá ra một minh hoạ lý thú về vương quốc của Thiên Chúa. Trước khi người Pháp áp đặt ranh giới cho hai quốc gia, các vị vua Lào và Việt Nam đã đạt được một thoả thuận về các vùng biên giới. Những người ăn gạo hạt ngắn, làm nhà sàn, trang trí nhà bằng ‘rắn, kiểu Ấn Độ’ được coi là người Lào; những người ăn gạo hạt dài, làm nhà trên đất, trang trí nhà bằng ‘rồng, kiểu Trung Hoa’ được coi là người Việt Nam. Vị trí nhà ở của một người không xác định quốc tịch của người ấy; thay vào đó, mỗi người thuộc về vương quốc mình có các giá trị văn hoá mà họ thể hiện. Cũng thế, với chúng ta, sống trong thế gian, nhưng chúng ta là công dân của vương quốc Thiên Chúa, chúng ta phải sống theo các tiêu chuẩn và ‘sẵn sàng chiến đấu’ cho các giá trị của vương quốc Người”.
Ngạc nhiên thay, phụng vụ Lời Chúa hôm nay toát lên một chủ đề tương thích, ‘Chiếm lĩnh Nước Trời’. Chúa Giêsu nói, “Từ thời ông Gioan Tẩy Giả đến giờ, Nước Trời phải dùng sức mạnh mà chiếm lấy; những ai mạnh mẽ, can đảm mới chiếm được”. Vậy chúng ta có nằm trong số mạnh mẽ, can đảm và ‘sẵn sàng chiến đấu’ đó không? Hy vọng câu trả lời là “Có”.
Với những gì Chúa Giêsu nói ở đây, Thánh Josemaría Escrivá cho rằng, những kẻ “dùng sức mạnh” là những Kitô hữu dũng cảm, chí khí, trong một môi trường mà họ thấy mình là thù địch vì đức tin; Thánh Clement Alexandria thì cho rằng, vương quốc Thiên Chúa “thuộc về những ai chiến đấu chống lại chính họ”. Nói cách khác, những kẻ “dùng sức mạnh” để chiếm lấy Nước Trời là những kẻ anh dũng ‘sẵn sàng chiến đấu’ đến cùng để chống lại kẻ thù của linh hồn họ.
Thế nhưng, kẻ thù của linh hồn là gì? Theo truyền thống, đó là thế gian, xác thịt và ma quỷ. Ba kẻ thù này đang gây xáo trộn và bạo lực trong linh hồn các Kitô hữu, những người đang chiến đấu để thuộc về vương quốc Thiên Chúa. Chiến đấu thế nào? ‘Bằng vũ lực!’. Điều này có nghĩa là, Kitô hữu không thể sống một đời sống hoàn toàn thụ động; họ không thể sống nhởn nhơ như những đứa trẻ chỉ biết vui đùa, đợi ngày vào thiên đàng. Không! Kẻ thù của linh hồn là có thật, chúng rất hung hãn; vì thế, Kitô hữu cũng phải trở nên ‘hung hãn, hiếu chiến’ theo nghĩa ‘sẵn sàng chiến đấu’ đến cùng với ba thù bằng sự dũng mãnh và sức mạnh của Chúa Kitô.
Chiến đấu làm sao? Kitô hữu chiến đấu với xác thịt bằng chay tịnh và bỏ mình; chiến đấu với thế gian bằng việc thả neo trong Chân Lý của Chúa Kitô và Lời Ngài; đối đầu với ma quỷ bằng cách nhận thức những kế hoạch thâm hiểm của nó vốn đang giăng bẫy, lừa phỉnh, khiến chúng ta bối rối và lầm lạc để không thể phơi trần và từ chối những hành động ma mãnh, kín kẽ của nó.
Sợ hãi là vô ích trong trận chiến này. Để có thể ‘sẵn sàng chiến đấu’ với thù trong giặc ngoài, chúng ta một chỉ tin cậy vào quyền năng và lòng thương xót Chúa vốn là vũ khí duy nhất; Mẹ Maria, triều thần thánh là liên quân sẵn sàng hỗ trợ chúng ta. Vì thế, với Chúa Phục Sinh, chúng ta không nhượng bộ kẻ thù với bất cứ giá nào; thà chết chẳng thà phạm tội, vì Satan đang làm đủ mọi cách để cướp đi sự bình an của Thánh Thần nơi chúng ta, cướp luôn linh hồn chúng ta.
An ủi biết bao, Thiên Chúa đang nói với chúng ta như đã nói với dân Người qua miệng ngôn sứ Isaia hôm nay, “Ta là Chúa, Thiên Chúa của ngươi, Ta cầm tay ngươi và nói cùng ngươi, ‘Đừng sợ gì, đã có Ta giúp’”. Để rồi, chúng ta cũng cảm nhận được Người là một Thiên Chúa yêu thương, gần gũi; một Thiên Chúa chở che như lời Thánh Vịnh đáp ca tuyên xưng, “Chúa nhân ái và từ bi, chậm bất bình và giàu ân sủng”. Từ đó, chúng ta đủ sức ‘sẵn sàng chiến đấu’ đến cùng.
Anh Chị em,
Carlo Acutis, vị chân phước trẻ thời 4.0 nói, “Ích lợi gì khi con người chiến thắng trong ngàn trận chiến mà không chiến thắng bản thân”. Thì ra, chiến đấu chống lại bản thân là trận chiến ác liệt nhất mà con người hôm nay dễ dàng thoả hiệp, dễ dàng đầu hàng; Satan luôn nắm phần thắng khi tạo cho chúng ta sự dễ chịu, thoải mái… sức mạnh của nó là thế. Thánh Phaolô thật chí lý khi khuyên bảo chúng ta, “Anh em hãy đội mũ chiến là ơn cứu độ, cầm gươm của Thần Khí ban cho, là Lời Thiên Chúa” mà ‘sẵn sàng chiến đấu’.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, con biết, thiên đàng không dành cho người yếu đuối, nhưng cho ai mạnh mẽ, dám chết cho chính mình và sống cho Thiên Chúa. Xin giúp con can trường trong Thánh Thần, để ‘sẵn sàng chiến đấu’ mỗi ngày cho cuộc chiến chiếm lĩnh vương quốc Người”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)