Lạy Chúa, Xin Cứu Con – Dẫn Nhập

SƠ LƯỢC VỀ TÁC GIẢ

Là giám đốc Nhà Giao Ước, tổ chức lớn nhất chuyên cung cấp nơi tạm cư cho các trẻ em vô gia cư và sống lang thang tại Hoa Kỳ, nữ tu Mary Rose McGeady nổi tiếng là một chuyên gia hàng đầu về trẻ em đường phố tại đất nước này. Với khả năng ấy, nữ tu Mary Rose McGeady thường xuất hiện trước các ủy ban ở thủ đô Washington, D.C., trên truyền hình và đọc diễn văn khắp đất nước Hoa Kỳ vì quyền lợi “các đứa trẻ.”

Trước khi gia nhập tổ chức Nhà Giao Ước, nữ tu Mary Rose McGeady đã làm việc hơn 40 năm với các trẻ em, với các chức vụ như: Giám đốc điều hành trung tâm Nazareth chăm sóc các trẻ em vô gia cư và gặp vấn đề tại thành phố Boston, Massachusetts; Giám đốc điều hành Nhà Astor dành cho trẻ em tại Rhinebeck, thành phố New York; Giám đốc điều hành Trung tâm huấn luyện dành cho các trẻ em ngoại thường và Trung tâm Kennedy nghiên cứu về trẻ em, cả hai đều đặt trụ sở tại thành phố New York; Phụ tá giám đốc điều hành hội Bác Ái Công Giáo của giáo phận Brooklyn.

Nữ tu Mary Rose McGeady là nữ tu dòng Nữ Tử Bác Ái của thánh Vincent de Paul từ hơn 50 năm nay.

LỜI NGỎ

Tôi đang cầu nguyện để các bạn đọc quyển sách này.

Những đứa trẻ ở đây thật ngây thơ và dễ thương, giống như nhiều đứa trẻ khác mà các bạn có thể đã từng biết. Tôi biết, nếu như các bạn gặp chúng, các bạn nhất định cũng sẽ yêu thương chúng!

Cảm ơn các bạn đã đọc quyển sách này, và nếu có thể, xin nhớ đến nó trong lời cầu nguyện của các bạn.

Nữ tu Mary Rose McGeady

TB: Sau khi đọc xong quyển sách này, xin các bạn hãy chuyền cho một người bạn, hoặc một đứa trẻ nào đó mà các bạn quen biết.

DẪN NHẬP

Nếu như Thiên Chúa không thính tai, thì có lẽ tối nay, Nhà Giao Ước của chúng tôi đã trống vắng.

Các bạn hãy xem, tối nay, trên khắp đất nước Hoa Kỳ, có những đứa trẻ đang bơ vơ, rã rời và hoảng hốt. Giữa bóng đêm chập chùng, chúng kêu lên: “Lạy Chúa, xin cứu con. Ôi lạy Chúa.”

Nếu như những đứa trẻ ấy đến đứng tại một góc phố và thét lên lời van xin ấy… nếu như chúng làm các dấu hiệu… nếu như chúng nêu thông điệp ấy trên những trang quảng cáo, những người như các bạn và tôi có lẽ sẽ đáp lại tiếng chúng.

Lẽ nào chúng ta lại nỡ lòng làm thinh?

Tuy nhiên, những đứa trẻ đã không làm như vậy. Chúng không tin thế giới này sẽ đáp ứng như vậy. Chúng không tin thế giới người lớn này sẽ đáp lại lời chúng.

Vì thế, chúng mới kêu van: “Lạy Chúa, xin cứu con.” … và một mình Thiên Chúa đã nghe lời rên rỉ ấy. Và khi đã nghe rồi, Thiên Chúa liền gửi chúng đến cho tôi.

Tôi là nữ tu Mary Rose McGeady. Suốt tám năm qua, tôi là giám đốc Nhà Giao Ước, hệ thống lớn nhất chuyên cung cấp nơi tạm cư khẩn cấp và là nguồn chu cấp cơ hội thứ hai cho các trẻ vô gia cư tại Hoa Kỳ. Mỗi đêm, chúng tôi phục vụ khoảng 1.400 trẻ em – thuộc mọi hoàn cảnh cuộc sống và từ mọi nẻo đường của đất nước.

Tôi tin rằng tuyệt đại đa số các em đến đây là vì cuộc sống của chúng, vào một giai đoạn nào đó, đã trở nên quá khủng khiếp đến độ chúng phải đã nài xin Thiên Chúa cứu vớt… và Người đã nhậm lời.

Quả thật, Thiên Chúa rất thính tai.

Ngay cả sau khi đã đến đây, các trẻ ấy còn phải mất thêm một thời gian nữa mới nói đủ lớn cho chúng tôi nghe được. Và cuối cùng, khi đã bắt đầu nói, chúng sẽ kể ra những câu chuyện trong cuộc sống của chúng do cha mẹ, do cha dượng, dì ghẻ, hoặc những người lớn đã gây ra cho chúng như lạm dụng tình dục, đánh đập tàn nhẫn và xúc phạm tình cảm của chúng.

Các trẻ cũng kể cho chúng tôi nghe những điều đã xảy ra sau khi chúng đã trốn khỏi gia đình và trôi dạt trên các đường phố. Những câu chuyện ấy thật kinh hãi, khiến chúng tôi tự hỏi không biết các trẻ này bằng cách nào lại sống nổi mấy tuần lễ trong miền đất của các tay ma cô, bọn buôn lậu ma túy và đám đầu nậu khiêu dâm.

Một số trẻ em đã không sống nổi.

Quyển sách này là cố gắng của tôi, kể lại những câu chuyện của một số trẻ em của chúng tôi. Tôi hy vọng các bạn sẽ đọc nó.

Dù sao, tôi cũng xin lưu ý trước, những câu chuyện này không nhất thiết là những câu chuyện hấp dẫn. Tôi đã tiếp xúc với nhiều đứa trẻ và đã nghe rất nhiều câu chuyện. Lần nào tôi cũng tưởng mình đã nghe được câu chuyện thê thảm nhất, và từ đó về sau, sẽ là những câu chuyện đỡ phần thương tâm hơn.

Nhưng bao giờ tôi cũng lầm.

Sau tám năm trời, tôi vẫn còn bị “xốc” vì những điều các trẻ em phải chịu dưới bàn tay của cha mẹ chúng – những người được Thiên Chúa giao phó con cái của Người. Và các câu chuyện về những gì đã xảy ra với các trẻ em đường phố đã khiến tôi phải tự hỏi, không biết thế giới này có căm ghét trẻ con hay không.

Tuy các câu chuyện sau đây có thể không có gì hấp dẫn, nhưng lại là những câu chuyện rất xúc động. Nếu các bạn đọc những câu chuyện này, các bạn sẽ gặp một số trẻ em rất trong trắng, dễ thương và đầy triển vọng. Các bạn sẽ gặp những đứa trẻ thật quả cảm, rất chịu đựng và đầy sức mạnh khiến ta phải kinh ngạc.

Các bạn sẽ gặp những đứa trẻ đã từng vượt qua một địa ngục mà các bạn và tôi hầu như không thể tưởng tượng được… thế mà chúng vẫn tin vào thiên đàng.

Các bạn sẽ gặp một số trong những con người đáng yêu nhất của tôi trên thế giới này.

Năm nay, Nhà Giao Ước (Covenant House) sẽ phục vụ 48.000 trẻ em bị lạm dụng và bị bỏ rơi tại các thành phố trên khắp đất nước Hoa Kỳ – tại New York, Los Angeles, Ft. Lauderdale, New Orleans, Anchorage, Newark, Washington, D.C., Orlando, Atlantic, Houston, và trung tâm mới nhất của chúng tôi tại Detroit.

Khi các bạn đang đọc những dòng chữ này, thì chúng tôi đang cứu giúp các trẻ em tại những trung tâm ở khắp Trung Mỹ, cũng như tại Toronto, Vancouver và Mexico City (và sắp tới là St. Louis và Oakland).

Chi phí của Nhà Giao Ước còn nhiều hơn cả ngân sách của chính phủ liên bang dành để giúp đỡ các trẻ em vô gia cư. Chúng tôi cung cấp cho các trẻ chỗ ở, thức ăn nóng và y phục. Nếu cần, chúng tôi cũng liệu cho các em được chăm sóc y tế. Chúng tôi giúp chữa lành các vết thương của chúng. Chúng tôi giúp các trẻ em quay lại trường học, trở về với công việc, hoặc một nơi thường trú nào đó.

Tôi hy vọng sau khi đã đọc những câu chuyện về những con người tuyệt vời của tôi, các bạn sẽ muốn trợ giúp chúng tôi. Tôi xin thưa một cách rất chân thành, phần lớn công việc của tôi là quyên góp tiền bạc để duy trì hoạt động của các trung tâm Nhà Giao Ước. Vì các trẻ em, tôi phải ngửa tay đi xin… đi xin… và cứ phải đi xin ủng hộ cho trung tâm cư trú dành cho các trẻ em đường phố.

Tôi phải đi xin vì tôi biết đêm nay Thiên Chúa đang nghe thấy ở một nơi nào đó có một tiếng rên rỉ. Người đang cố gắng để hiểu thấu lời than van ấy qua những tiếng nấc thổn thức.

Và khi nghe thấy lời van nài, “Lạy Chúa, xin cứu con,” thì Thiên Chúa sẽ gửi đứa trẻ ấy đến cho tôi.

Nữ tu Mary Rose McGeady
Ngày 9 tháng 6 năm 1998

Đối với tôi, thần chết nào có gì xa lạ,
Ông ấy sống bên tôi mỗi ngày.
Ông ấy dụ tôi xuống huyệt sâu,
Và giấu đi cái giá tôi sẽ phải trả.

Bài thơ của một trẻ em đường phố

 

“Tình yêu của Thiên Chúa có sức sáng tạo vô biên”

Thánh Vincent de Paul

Chia sẻ Bài này:

Related posts

Leave a Comment