Gan của chim bói cá rất nhỏ, vì sợ người ta bắt nên làm tổ rất cao trên chạc ba cây.
Sau khi đẻ mấy cái trứng thì lại sợ trứng từ trên cao rơi xuống đất, nên làm một cái tổ mới thấp hơn và đem trứng bỏ vào tổ mới.
Chim con đã biết bay đứng bên cạnh tổ vỗ cánh muốn bay ra ngoài, chim bói cá lại sợ chúng nó rơi chết, thế là lại làm một cái tổ mới rất gần mặt đất, kết quả, bọn trẻ con rất dễ dàng bắt được chúng nó.
(Cổ kim tiếu sử)
Suy tư:
Từ chỗ làm tổ trên cao đến làm tổ gần mặt đất và cuối cùng thì bị trẻ con bắt mất chim con trong tổ, là qúa trình suy nghĩ hơn thiệt của chim bói cá.
Có một vài người Kitô hữu khi ở tuốt trên chốn giàu sang danh vọng thì không nghĩ đến có ngày mình sẽ ở tận sự nghèo khó cùng cực, cho nên khi sự nghèo khó đã thành sự thật thì họ oán trời trách người mà không chịu nhìn đến thực tại trước mắt phải làm, họ sống như người không có đức tin cứ nhớ về cái dĩ vãng giàu có mà than vắn thở dài…
Thánh Gióp khi ở trên cao sự giàu có thì đã biết luôn cảm tạ và kính sợ Thiên Chúa cho nên khi ở trong sự cùng cực thì ngài cũng vẫn hết lòng tin yêu và kính sợ Thiên Chúa, đối với ngài dù làm tổ trên cao hay làm tổ sát trên mặt đất thì đều giống nhau vì ngài đã biết tin tưởng và phó thác cho Thiên Chúa quan phòng.
Người không biết ai đã đặt mình ở chổ trên cao phồn vinh sung sướng hơn người khác, thì cũng giống như chim bói cá sẽ mất linh hồn khi bị thử thách sống trong cảnh cùng cực, bởi vì họ đã suy tính theo ý riêng mình nên oán trời giận đất…
Ở trên cao cũng là của Thiên Chúa và ở dưới thấp thì cũng là của Ngài an bài, đó là cái sáng của người Kitô hữu vậy.
Lm. Giuse Maria Mhân Tài