Cuộc Đời Chúa Cứu Thế – Chị Em Gặp Gỡ

SAU LỜI CHÀO, MỘT THAI NHI NHẢY MỪNG TRONG BỤNG..

Ngày truyền tin đã lùi vào dĩ vãng nhưng dư hương còn thoảng lại. Linh hồn cô Maria vẫn tràn ngập trong đại dương vui sướng, không lúc nào quên được Thánh Tử ngự trong lòng, và cái hỷ tín vài tháng nữa bà chị họ có quý tử. Tin sau xét kỹ ra, cũng chỉ là tin vui thôi. Nhưng với tầm mắt đạo hạnh, cô lại hiểu đó là thiên ý muốn cô đi thăm bà chị họ, để trước là chung vui, sau là đỡ đần người chị trong những ngày thai nghén nặng nhọc.

Nên một buổi sớm mai, rạng động còn trộn ánh hồng trong sương mờ trên con đường ngàn dặm, đồi núi chập chùng cô đã mau lẹ tiến bước. Mình khoác chiếc áo màu đỏ lợt, đầu đội lúp xanh lam như thời trang của nhóm thiếu phụ đồng trạc tuổi, mắt cô hướng về phía thành Jêrusalem, lần bước theo ngã đường Anhkarim nơi ông Da-ca-ri-a ở .

Anhkarim là một làng nhỏ đẹp xinh, nằm gọn như bụi cây xanh giữa rặng núi đá đồ sộ và phẳng nhẵn, nên người ta tặng nó cái tên hoa lệ Anhlarim nghĩa là suối nước chảy

Làng này ở về phía Tây thành Jêrusalem cách xa Nazareth hơn 100 cây số ( một người đi nhanh trung bình phải đi mất 4 ngày ) Đó là quãng đường ghập ghềnh lên xuống, chạy quanh như rắn uốn khúc giữa những núi đồi. Đối với một thiếu phụ như cô Maria, cuốc bộ cả một quãng đường như thế, không phải là ít khó nhọc và vất vả. Nhưng chẳng hệ gì, cô không sợ nỗi đường xa dặm thẳng. Cô chỉ vui sướng triền miên, được mang Thánh Tử trong lòng và đi mau để đưa Thánh Tử đến thăm bà chị họ.

Kìa từ xa hiện hình một cái làng nhỏ, cái làng xinh đẹp đầy thân ái, quê hương của người thân yêu. Sung sướng bước vào nhà ông Da-ca-ria, cô bắt gặp bà chị Ysave ngoài ngưỡng cửa. Cô nghiêng mình kính cẩn chào. Nhưng một cảm khái vô song đã trùm lấy người chị và cô, khiến cả hai cùng nắm chặt tay nhau và cảm động, tiếp theo đó là một kỳ trạng xảy ra :

Vừa nghe lời cô chào, bà Ysave cảm thấy con trong lòng nhảy động.

Lúc ấy bà mới hiểu rõ. Trước kia ông chồng đã từng làm hiệu cho bà biết con trẻ lạ trong lòng bà sẽ được thánh hóa ngay từ trong lòng mẹ. Bà vẫn tin như thế, vì bà biết thiên thần đã hiện ra với chồng bà trong Đền Thờ. Tuy nhiên bà cũng mong được xác nhận một dấu cụ thể của ơn lạ lùng kia. Thì bây giờ đây, tất cả mọi sự đã phơi bày ra ánh sáng ; con trong lòng bà đã nhảy mừng, đó quả là dấu cụ thể nó sẽ sinh ra với một sứ mạng đặc biệt.

Cùng lúc ấy Thiên Chúa soi dẫn nữa, bà cũng biết người chị họ rất thánh thiện của mình mang Chúa Cứu Thế trong lòng, nên bà níu chặt lấy tay cô Maria và cảm động :

Maria chị phúc đức hơn mọi người nữ, và con trong lòng chị vạn vạn phúc !

Ôi ! Bởi đâu mà tôi được đặc ân này là Mẹ Chúa đến thăm tôi

Thoạt nghe lời chị, con trong lòng tôi đã mừng vui nhảy múa

Suy nghĩ một lúc, hình như so sánh đức tin của người chị họ với đức tin của chồng mình,

bà lại nói tiếp

Và chị thật là phúc đức, vì chị đã tin những lời Chúa phán với chị.

Với câu trên đây, hẳn bà ám chỉ ông chồng của bà. Ông bị câm điếc vì đã không tin lời thiên sứ và lúc đó đang ngồi trong nhà, không được hạnh phúc chứng kiến vở kịch gặp gỡ rất cảm động diễn ra.

Nghe bà Ysave chúc mừng, lời lẽ giống hệt như lời thiên sứ, cả quang cảnh truyền tin

lại gợi ra, làm cô Maria cảm thấy dạt dào sung sướng. Đôi mắt ánh ngời, gương mặt tỏa sáng, tâm trí bay theo những tư tưởng cao siêu, cô ca khúc một bài tạ ơn Thiên Chúa :

Linh hồn tôi chúc tụng Thiên Chúa.

Và tâm trí tôi reo mừng trong Đấng Cứu Chuộc tôi.

Người đã đoái hoài đến tôi tá hèn này,

Nên từ đây muôn đời sẽ khen tôi có phúc,

Đấng Toàn Năng đã làm trong tôi nhiều điều cao cả

Quả thánh thiện là tước hiệu Người

Lòng lân tuất Người vươn mình từ đời nọ sang đời kia

Để ngả bóng trên những kẻ kính sợ Người

Người vận dụng sức mạnh của cánh tay

Đã hủy diệt những kẻ chứa lòng kiêu hãnh.

Ai lộng quyền, Người truất xuống

Ai khiêm nhường, Người cất lên

Ai đói khát, Người cho no đầy ơn phúc

Ai phú quý, Người sẽ thải về tay không.

Người nhó lại lượng từ bi của Người

Và đón chịu lấy Israel là đầy tớ của Người.

Như Người đã phán cùng tổ phụ chúng tôi

Cùng Abraham và dòng dõi ông cho đến muôn đời.

Bài cảm tán này quen gọi là bài Magnificat vì bản văn Latinh bắt đầu bằng chữ

Magnificat, nghĩa là Chúc tụng hoan hô

Theo các nhà thông hiểu Thánh Kinh, Magnificat là bài tán tụng tuyệt diệu, cấu kết bởi những lời trâ châu trong Cựu Ước và phảng phất tâm tình cao cả của một linh hồn cực kỳ đạo hạnh. Nội dung về bài này :

Ba câu đầu mô tả hai cực đoan ; Một bên là sự thấp kém của loài người, tượng hình bằng những tiếng tôi tá hèn mọn một bên là ân huệ vô biên của Thiên Chúa, ân huệ làm cho các dân muôn đời phải tán tụng Trinh Nữ Do vậy, Trinh Nữ vô cùng cảm động, và mừng vui trào ra lời cảm tán.

Năm câu sau biểu lộ tâm hồn Trinh Nữ mênh mông như biển cả, gợn sóng lên vì nguồn cảm hoài quá khứ. Quá khứ ! Ôi cái quá khứ vĩ đại ; biết bao lần Thiên Chúa đã từng làm lệch then chốt của vật thụ tạo, là tôn người khiêm nhường lên và hạ kẻ kiêu căng xuống ! Trong lịch sử của ơn cứu rỗi, Thiên Chúa cũng hành động như vậy.

Hai câu cuối, Trinh Nữ nhắc lại vinh dự của Do Thái và thánh tổ phụ Abraham được chọn làm hạt giống sinh ra Chúa Cứu Thế. Thiên Chúa thật là quảng đại, muôn đời Người đáng ngợi khen.

Khảo cứu luận điệu bài trên đây, nhiều học giả Thánh Kinh còn quả quyết, Magnificat là phản ảnh bài nhã vịnh của nữ tiên tri Anna từ mẫu ông Samuel và nhiều đoạn văn khác trong Cựu Ước. Do vậy, một giả thuyết nữa chổi dậy giữa những nhà chuyên học Kinh Thánh: Trinh Nữ đã từng ca khúc Magnificat nhiều lần trong ngày Truyền tin và còn lập lại nhiều lần nữa trong đời sống. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

Nhưng tiếng cảm tạ đã ngừng, cảnh hai chị em gặp nhau đã kết liễu. Mọi sự lại lùi vào chỗ bình thường và im lặng trong nhà ông Da-ca-ri-a.

Cô Maria còn ở lại với bà chị họ ba tháng nữa mới trở về Nazareth. Quãng thời gian đó

trong nhà ông Da-ca-ria, một câu chuyện hay được nhắc đến là chuyện hai kỳ đồng sẽ sinh ra.

Chia sẻ Bài này:

Related posts

Leave a Comment