5. Với Ðức Giám Mục
Hỡi Alexander, con Cha, Cha cũng muốn ngỏ lời với con, để những ước nguyện của Cha được thực hiện trên trần gian này.
Con phải liên kết với cha giải tội của ‘cây nhỏ’ của Chúa Giêsu, Con Cha, trong việc cổ động công việc này, tức là lòng sùng kính đặc biệt mà Cha mong đợi nơi nhân loại. Hỡi các con, Cha giao phó công trình này, một công cuộc rất quan trọng, và tương lai của nó cho các con. Các con hãy lên tiếng, hãy kiên định làm sáng tỏ các lời của Cha, để mọi thụ tạo nhận biết, yêu mến, và tôn vinh Cha. Nếu các con làm như thế, các con sẽ chu toàn điều Cha mong mỏi nơi các con, tức là thánh ý Cha, và các con sẽ hoàn tất những ước nguyện mà từ xa xưa Cha đã âm thầm ấp ủ. Về tất cả những gì các con thực hiện cho vinh danh Cha, Cha sẽ làm gấp đôi cho ơn cứu độ và sự nên thánh của các con. Sau cùng, trên thiên đàng, và chỉ trên thiên đàng, các con mới nhận thấy phần thưởng trọng hậu Cha sẽ ban cho các con một cách rất đặc biệt, cùng tất cả những người góp công vì mục đích này.
Cha đã tác thành nhân loại cho chính Cha, và thật chính đáng khi Cha sẽ là Tất Cả cho họ. Nhân loại không tìm được hạnh phúc đích thực bên ngoài Hiền Phụ và Đấng Tạo Hóa của họ, bởi vì con tim họ đã được dựng nên cho một mình Cha.
Về phần mình, Cha dành cho các thụ tạo một tình yêu thật lớn lao, đến độ Cha không có một niềm vui nào lớn hơn là được ở giữa chúng. Vinh hiển của Cha trên thiên đàng cao sang vô cùng, nhưng vinh hiển ấy sẽ cao sang hơn nữa, khi Cha ở giữa các con cái của Cha là toàn thể nhân loại khắp thế giới. Hỡi các thụ tạo của Cha, cùng với những người được Cha tuyển chọn, thiên đàng của các con là trên trời, bởi vì đó là nơi các con sẽ chiêm ngưỡng Cha, trong phúc hưởng kiến bất tận và hoan hưởng vinh quang muôn đời.
Hỡi nhân loại, thiên đàng của Cha là ở trần gian với tất cả các con! Phải, Cha đi tìm hạnh phúc và niềm vui của Cha trên trần gian và trong linh hồn các con. Các con có thể đem lại cho Cha niềm vui ấy, và đó là bổn phận của các con đối với Đấng Tạo Hóa và Hiền Phụ của các con, Đấng ước mong và trông chờ điều ấy nơi các con.
Niềm vui Cha được cảm nghiệm khi ở với các con, không vơi kém chút nào so với niềm vui Cha từng được hoan hưởng khi ở với Chúa Giêsu, Con Cha, trong cuộc đời dương thế của Người. Chính Cha đã sai Con Cha đến. Người được đầu thai nhờ Thánh Thần của Cha, Đấng là chính Cha, tóm lại, Cha mãi mãi là Cha.
Hỡi các thụ tạo của Cha, vì thương yêu các con như đã yêu thương Con Cha, Đấng chính là Cha, nên Cha phán với các con như đã phán với Con Cha: Các con là con yêu dấu của Cha, nơi các con, Cha được hài lòng. Vì vậy, Cha vui mừng có các con bên cạnh và ước ao ở với các con. Sự hiện diện của Cha giữa các con giống như thái dương với địa cầu. Nếu các con sẵn sàng đón tiếp Cha, Cha sẽ đến gần gũi, sẽ ngự vào, sẽ soi sáng và sưởi ấm các con bằng tình yêu vô cùng của Cha.
Về phần các con, hỡi những linh hồn trong tình trạng tội lỗi hoặc vô tri về chân lý tôn giáo, Cha không thể ngự vào các con, tuy nhiên Cha sẽ ở bên các con, vì Cha không ngớt kêu gọi và mời mọc các con hãy khát khao tiếp nhận những ân phúc Cha đem đến cho các con, để các con có thể nhìn thấy ánh sáng và được chữa lành khỏi tội lỗi.
Nhiều khi Cha nhìn đến các con và cảm thương cho tình trạng khốn cùng của các con. Lắm khi Cha trìu mến nhìn xuống để thôi thúc các con suy phục những vẻ quý đẹp của ân sủng. Cha mất nhiều ngày, có khi nhiều năm, để ở bên cạnh một số linh hồn, chỉ cốt mưu cầu hạnh phúc muôn đời cho họ. Họ không biết Cha đang ở đó trông chờ và kêu gọi họ từng giây từng phút trong ngày. Vậy mà Cha chẳng bao giờ chán ngại và vẫn nghiệm thấy niềm vui khi được ở gần các con, luôn luôn hy vọng một ngày nào đó, các con sẽ quay về với người Cha của các con, để sau cùng, các con sẽ dâng cho Cha một tác động yêu mến trước khi từ giã cõi trần. Cha sẽ cho các con điển hình về một linh hồn đang đối mặt với cái chết bất ngờ, đối với Cha, linh hồn ấy lúc nào cũng như Người Con Hoang Đàng. (Mẹ Eugenia chú thích: “Tôi đã nhìn thấy điển hình này như một sự kiện, một cách chính xác khi Chúa Cha đọc cho tôi ghi chép thông điệp này”)
Cha đã trào đổ những ân phúc cho linh hồn ấy, nhưng nó phung phí tất cả những phúc lộc, những tặng ân người Cha dấu yêu đã ban cho nó. Hơn nữa, nó còn xúc phạm đến Cha một cách thậm tệ. Cha đã chờ đợi, đã đeo bám nó mọi nơi, đã ban cho nó các đặc ân: Sức khỏe và của cải – Cha ban thành công cho công việc của nó – đến mức độ dư thừa. Đôi khi Cha còn quan phòng ban thêm cho nó những tặng ân khác nữa. Vì thế, nó được sung túc mọi sự, nhưng nó nhìn tất cả dưới ánh sáng ảm đạm của những thói xấu, và trọn cuộc đời nó toàn những lỗi phạm vì tình trạng thường xuyên sống trong tội trọng. Nhưng tình yêu của Cha không bao giờ mỏi mệt. Cha vẫn cứ đeo đuổi nó như thường. Cha đã yêu thương nó, và nhất là bất chấp những cự tuyệt của nó, Cha vẫn vui lòng sống nhẫn nhục bên nó, hy vọng một ngày nào đó, nó sẽ đáp lại tình yêu của Cha và quay về với Cha, người Cha và Đấng Cứu Độ của nó.
Cuối cùng, ngày sau hết của nó gần kề: Cha đã gửi đến cho nó một cơn bệnh để làm nó thức tỉnh và quay về với Cha, người Cha của nó. Thời gian thấm thoát, và đứa con đáng thương của Cha – đã 74 tuổi đời – hiện đang sống vào giờ sau hết. Cha vẫn ở đó, như từ trước đến nay: Cha thủ thỉ với nó, âu yếm hơn bao giờ hết. Cha kiên trung, Cha kêu gọi và yêu cầu các linh hồn ưu tuyển, các thần thánh của Cha hãy cầu nguyện cho nó biết xin ơn tha thứ mà Cha đang dành cho nó… Và giờ đây, trước khi trút hơi thở cuối cùng, nó mở mắt ra, nhìn nhận những sai lỗi và ý thức đã lạc quá xa nẻo đường chính trực dẫn đến cùng Cha. Nó hồi tỉnh và thều thào yếu ớt, chẳng ai chung quanh có thể nghe được: “Lạy Thiên Chúa của con, giờ đây con nhìn thấy tình yêu Chúa vẫn dành cho con thật lớn lao, vậy mà con đã không ngừng xúc phạm đến Chúa, bằng một cuộc đời xấu xa. Con chưa bao giờ tưởng nghĩ đến Chúa, người Cha và Đấng Cứu Độ của con. Giờ đây, Chúa thấu suốt mọi sự, con nài xin Chúa tha thứ tất cả sự bội bạc Chúa nhìn thấy nơi con, mà lúc này con cũng nhận ra trong tình trạng rối bời của con. Con yêu mến Chúa, lạy Cha của con và Đấng Cứu Độ của con!”
Linh hồn đã lìa đời ngay giây phút ấy, và lúc này đây, nó đang ở đây, trước thánh nhan Cha. Cha phán xử nó bằng tình yêu hiền phụ, nó đã gọi Cha bằng Cha và đã được cứu độ. Nó sẽ trải qua một thời gian thanh luyện, và sau đó sẽ được hạnh phúc muôn đời.
Trong cuộc đời của linh hồn ấy, Cha đã lấy làm vui với niềm hy vọng sẽ cứu thoát được linh hồn ấy khi nó hấp hối, giờ đây, cùng với triều đình thiên quốc, Cha càng mãn nguyện hơn nữa, vì ước nguyện của Cha, là muốn làm Cha nó, đã mãi mãi được nên trọn.
Còn đối với các linh hồn trong tình trạng công chính và ơn thánh, Cha biểu lộ hạnh phúc trong việc ở trong họ. Cha ban mình cho họ. Cha chuyển thông cho họ quyền sử dụng quyền năng của Cha, và nhờ tình yêu Cha, họ tìm được tiền cảm thiên đàng trong Cha, Người Cha và Đấng Cứu Độ của họ!”
>> Mục Lục