THẤT TÌNH MỚI NHẬN RA TÌNH
Các cuộc hôn nhân thường thất bại khi tình yêu không được trong sáng như khung cửa trông về hướng bầu trời mà lại như bức màn che khuất tầm mắt khiến người ta không nhìn thấy được nữa. Khi các đôi bạn không nhận ra tình yêu xác thịt chỉ là khúc dạo đầu dẫn tới tình yêu tâm hồn thì một trong hai thường bắt người kia phụng thờ mình như là một vị Thiên Chúa. Đây chính là sự thờ ngẫu tượng, lấy hình ảnh làm thực tại, lộn bản sao thành bản chính, tráo khung ảnh thành bức hình.
Tình yêu nhân loại thường hứa hẹn với chúng ta điều mà thực ra chỉ Thiên Chúa mới có thể ban cho. Khi yêu nhau mà phớt lờ Chúa qua một bên, thì ta sẽ khám phá ra người mà chúng ta tôn thờ như thần linh đó, không phải là thiên thần, đừng nói chi là Thiên Chúa. Bởi vì chàng hoặc nàng đó không thể nào ban cho chúng ta mọi điều hứa hẹn, cho nên thường chúng ta sẽ cảm thấy người đó là kẻ phản bội, lường gạt, gây thất vọng và bịp bợm ta. Cành hồng mà chẳng sinh ra được bông hoa thiên sắc thì quả thật đáng trách biết bao. Vì thế chẳng lạ gì tình yêu nhục cảm biến thành nỗi căm ghét khi đối tượng từng được thần thánh hoá nay bị khám phá là chân lấm bùn dơ, cô “ả” chỉ là một phụ nữ chứ nào phải một thiên thần, anh “nọ” cũng chỉ là một gã đàn ông chứ nào phải thần Apôlô. Khi cơn mẩn mê không còn nữa, ban nhạc đã ngừng chơi, hương đời thôi nhạt sắc thì tình nhân bỗng bị gọi là kẻ lừa bịp, lường gạt. Thế rồi viện cớ không hợp, họ đưa nhau ra toà xin ly dị.
Sao đó người ta lại đi tìm kiếm một bạn đời mới, với giả định lần này sẽ gặp được người có thể mang lại cho mình điều mà thực ra chỉ có Chúa mới có thể ban cho. Thay vì nhìn ra được lý do nền tảng khiến cho hôn nhân thất bại là không chịu sử dụng tình yêu hôn nhân như một chuẩn bị để bước bào tình yêu Thiên Chúa, thì người ta lại cứ nghĩ rằng lớp vỏ trấu kia có thể làm thoả mãn con người, đang khi lẽ ra phải là bánh thiên thần. Sự kiện rõ ràng chàng kia ả nọ vẫn đi tìm bạn đời mới chứng tỏ họ chưa hề gặp được tình yêu, bởi vì mặc dù có thay đổi đối tượng tình dục, họ vẫn không thấy tình yêu. Quả thế, tình dục cung phụng cho khoái lạc đang khi tình yêu là dành cho con người.
Trâu bò có thể ăn cỏ trên những đồng cỏ khác chứ con người thì không chấp nhận sự thay thế. Đặt con người ngang hàng một gói đồ để rồi xét đoán theo cái bao bì bên ngoài thì chắc chắn sự đánh giá sẽ không thể nào bền một khi dây kim tuyết cột bao ngã màu cũng như khi bao bì đó bị quẳng đi. Sắp xếp như thế là nô lệ hoá người phụ nữ bởi vì nàng là một tạo vật cần nhiều thời giờ hơn người nam, cũng như qua năm tháng càng ngày nàng càng ít được an toàn hơn.
Nàng luôn luôn quan tâm đến tuổi tác hơn người nam, luôn lưu tâm đến hôn nhân nhiều hơn. Sở dĩ thế là vì người nam chưa sống đã sợ chết rồi, còn người phụ nữ thì lại sợ chết trước khi sinh sản ra sự sống. Người phụ nữ thường ao ước chu toàn phận vụ hơn người nam, nàng ít thèm khát kinh nghiệm cuộc sống cho bằng kéo dài cuộc sống. Bất cứ khi nào luật pháp và tục lệ một quốc gia ủng hộ cho lối sắp xếp kỳ thị, xem phụ nữ chẳng qua là thứ chỉ biết lo việc bếp việc núc, thì cuối cùng họ sẽ khiến phụ nữ trở thành nô lệ không phải cho bếp núc mà là cho cánh đàn ông.
Cuộc sống không phải là bẫy gài cũng không phải là ảo tưởng. Nó chỉ trở thành bẫy gài hay ảo tưởng khi không có Đấng Vô Biên thoả mãn cho các hoài vọng của nó. Ai cũng mong muốn một Tình Yêu không bao giờ tàn lụi và một tình yêu không biến thành căm ghét hay nhàm chán. Tình yêu ấy vượt quá khả năng con người.
Tình yêu nhân loại là một tia sáng phát sinh từ ngọn lửa vĩnh cửu to lớn. Hạnh phúc phát sinh từ cuộc giao hoan thể xác chỉ là khúc dạo đầu cho sự kết hiệp hai tinh thần nên một. Trong trường hợp này, hôn nhân trở nên cái âm thoa dẫn đến khúc hát thiên thần hay như một dòng sông tuôn ra biển cả. Lúc bấy giờ hiển nhiên người ta tìm được câu trả lời cho bí nhiệm của tình yêu và tìm được sự giao hoà giữa sự kiếm tìm và đích đến; đó là cuộc hiệp thông cuối cùng với Chúa nơi đó săn đuổi và bắt lấy, lãng mạn và hôn nhân tuôn trào trộn lẫn với nhau thành một. Bởi vì Chúa là Đấng Vô Biên, là Tình Yêu Vĩnh Cửu nên ta phải hăng say săn tìm Ngài mãi mãi nay mới hiểu nổi chiều sâu thăm thẳm nơi Ngài.
>> Mục Lục